Dương Thần

Chương 186: Khổng Tước Vương. (Thượng)




Nếu nói về thứ hạng thì uy danh của Khổng Tước Vương so với Hồng Huyền Cơ thì hung mãnh không kém gì Hồng Huyền Cơ.

Nếu có thể đối phó được với Khổng Tước Vương thì Hồng Dịch đã trực tiếp đi tìm Hồng Huyền Cơ để đòi lại công đạo cho mẫu thân rồi.

Đây là yêu tiên mạnh nhất trong thiên hạ bát đại yêu tiên, thực sự là ngạo thị thiên hạ, tung hoành bốn biển, dùng một câu sở hướng vô địch (không sức mạnh nào địch nổi) cũng không phải nói quá.

Một nhân vật mạnh như vậy, thực lực bản thân hiện giờ còn nhỏ yếu thì tốt nhất không nên đắc tội. Cho dù sau này thực lực phát triển cũng không nên đắc tội. Hồng Dịch còn không tự cho mình cường đại như lãnh tụ Thái Thượng đạo Mộng Thần Cơ.

Thực tế Hồng Dịch rất biết mình biết ta. Thực lực bản thân hiện giờ không phải là nhỏ nhưng vẫn còn đơn bạc, chưa phải lúc để hung hăng càn quấy, vẫn phải tránh né sóng to gió lớn.

Lần này nếu không phải gặp được Thiện Ngân Sa trên biển, sợ rằng đợt truy sát của Đại La phái thật sự khiến hắn bị diệt toàn quân.

Ai ngờ rằng, truy binh của Đại La phái, ngoài mấy đại trưởng lão, còn ẩn tàng một cao thủ đạo thuật cấp bậc quỷ tiên! Không biết trong đó còn mai phục kinh khủng như vậy.

Thực lực cường đại, giả sử không có Thiện Ngân Sa thì giết chết Hồng Dịch quả thực là một chuyện vô cùng dễ dàng.

Huống chi đối phương còn mang theo Hám Thiên cung, Vô Cực tiễn.

Qua đó có thể thấy được, Đại La phái không hề coi thường Hồng Dịch, hơn nữa còn có sự chuẩn bị chu mật, âm mưu thâm độc để đối phó với hắn.

Đáng tiếc lại bỏ sót mất Thiện Ngân Sa.

- Những tưởng có thể ẩn tránh một thời gian, để dành thực lực. Không ngờ đối phương lại truy sát, muốn đẩy ta vào chỗ chết, muốn tránh cũng không tránh được đây...

Hồng Dịch cảm thán trong lòng.

Gắng gượng thân thể hư nhược, gân cốt rã rời, Hồng Dịch đứng lên cầm Hám Thiên cung, Vô Cực tiễn giao cho Thiện Ngân Sa.

Sau đó hắn ngồi xuống tiếp tục vận khí điều tức.

- Ngươi cứ thế mà đưa Hám Thiên cung, Vô Cực tiễn cho ta sao?

Thiện Ngân Sa cầm Hám Thiên cung, Vô Cực tiễn trong tay, nét mặt kinh ngạc, dường như không tin Hồng Dịch lại dễ dàng mang pháp bảo giao cho nàng như vậy.

- Hồng Dịch, ngươi không sợ ta khi cầm được cung này rồi lập tức bỏ chạy sao? Mặc dù ngươi đã hạ lạc ấn ở bên trong, nhưng ta cũng có thể phá giải được. Sau khi có được thanh cung này, tiêu diệt lạc ấn của ngươi, thì nó sẽ thuộc về ta đấy.

Hồng Dịch mở mắt, nhìn khuôn mặt Thiện Ngân Sa, không hề do dự nói:

- Không phải ta đã sớm nói rồi sao? Cung và tiễn này vốn là của Ngân Sa cô nương, nếu không phải cô nương giết chết Yến Chân Tông, ta làm gì có cơ hội chạm vào cây cung này? Nhưng bây giờ xem như ta tạm thời mượn cây cung này của cô nương, chờ sau khi báo thù xong ta sẽ chính thức hoàn trả lại cho cô nương.

Thiện Ngân Sa cảm thấy hơi mất tự nhiên, giống như lấy lòng tiểu nhân so với lòng người quân tử, nàng ta cười lên một tiếng như chuông bạc reo, sau đó cầm lấy thanh cung, bước hai bước đi đến mũi thuyền, phóng tầm mắt ra hải vực phía nam.

Chỉ chốc lát sau, mấy dặm ngoài biển phía nam xuất hiện hơn một trăm chiếc thuyền, khí thế của đội thuyền này so với truy binh của Đại La phái thì hung hãn hơn nhiều.

Trên biển không có gió, nhưng cánh buồm của những chiếc thuyền này đều căng phồng no gió, ngay cả cột thuyền cũng bị cong lại, trông giống như một thanh cung khổng lồ được kéo căng ra.

Cột buồm được kéo căng, thân thuyền tựa như mũi tên lướt sóng lao như bay trên mặt biển, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng được, chỉ trong chớp mắt vượt qua khoảng cách mấy dặm.

Hồng Dịch rất tinh mắt, vừa nhìn đã nhận ra gió đang thổi căng những cánh buồm kia là một loại âm phong do thần niệm tạo thành.

Những âm phong tạo thành bởi thần niệm mang theo lực đạo cực kì lớn.

- Thần hồn lực thật lớn! Thủ đoạn đạo thuật như vậy, mặc dù không phải là cấp bậc quỷ tiên, nhưng lực lượng so với ta còn lớn hơn nhiều. Ta mặc dù tu luyện Đại Uy Thiên Long Bồ Tát kinh, thần hồn có lực lượng vô cùng cường đại, hơn nữa lại thu nạp đào thần chi linh, rồi trải qua tu luyện mãnh liệt, bây giờ là người đứng ngay sau quỷ tiên. Thế nhưng thần hồn lực kia so với ta lại mạnh hơn nhiều! Rốt cuộc là ai đây?

Hồng Dịch đã nhận ra, người dùng phân thần hóa niệm tạo thành gió thổi căng buồm cũng không phải là quỷ tiên, vẫn còn một tầng bình chướng nữa mới đến quỷ tiên, chưa có lĩnh ngộ với sinh tử.

Nhưng thần hồn của đối phương so với Yến Chân Tồng thì lớn hơn nhiều lắm.

Không phải là quỷ tiên, vậy mà lực lượng còn lớn hơn quỷ tiên.

Đó là kẻ nào?

Tu luyện đạo thuật gì nhỉ?

Trong lúc Hồng Dịch suy đoán, một đôi mắt cũng hướng sang đây quan sát hắn. Hồng Dịch liền nhận ra đó là một nữ tử thân mặc nho phục, đầu mang phương cân, giả trang như một vị tú tài, toàn thân tản ra khí chất như thần tiên.

Loại khí chất như thần tiên này, Hồng Dịch đã từng thấy qua từ trên người Tô Mộc ở Tán Hoa Lâu.

Ngoài ra loại khí chất cũng có trên người của nhiều nữ tử cường đại Hồng Dịch từng gặp qua. Nguyên Phi là ôn nhu thâm tàng, Triệu Phi Dung là cuồng ngạo ngỗ ngược, vô pháp vô thiên, Dao Nguyệt Như là thần bí, một đôi đồng tử không giống nhân loại, Thiện Ngân Sa thì mười phần bá đạo, thể hiện thực lực của một trong thiên hạ bát đại yêu tiên.

Những nữ tử cường đại này, có tiền bối, có tân tú, có người, có yêu, nhưng đều có loại khí chất như thần tiên.

- Thần hồn lực cường đại hơn ta, nhưng nữ nhi của Khổng Tước Vương cũng không đột phá quỷ tiên, không thấy được đạo của quỷ tiên, tầng bình chướng này quả thật khó có thể phá vỡ. Nghe nói Dao Nguyệt Đình của Dao Trì Phái lại có thể phá vỡ được tầng bình chướng này, tu thành quỷ tiên? Chẳng lẽ nàng ta là thiên tài đạo thuật? Ta thật sự không thể phá vỡ được sao?

Trong lòng Hồng Dịch vẫn tự cho mình là một văn nhân thiên tài. Thi cử bài danh đệ nhất, văn chương bài danh đệ nhất, tu luyện tất nhiên cũng phải là đệ nhất. Những văn nhân cùng tuổi thì không nói, đối với những cao thủ cùng thế hệ, Hồng Dịch cảm thấy mặc dù mình danh tiếng không vang dội, nhưng thực lực chắc hẳn cũng phải đứng đệ nhất. Bây giờ nghe nói lại có người tu luyện thành quỷ tiên, giờ lại gặp một người có thần hồn lực cường đại hơn mình. Hồng Dịch đã cảm thấy hơi hơi tức giận trong lòng.

Đây chính là tâm lý đố kỵ.

Nhưng cái tâm lý này lập tức bị hắn đè ép xuống.

- Đến lúc này, âm ma niệm còn muốn tác quái sao? Xem ra vừa rồi thần hồn mới trải qua một trận ác đấu, tổn thương cũng không nhỏ.

Hồng Dịch sau khi trấn áp tâm lý ghen tỵ xong, đưa mắt nhìn Thiện Ngân Sa, xem xem nàng ứng phó ra sao.

Ngân Sa còn chưa mở miệng, đối phương đã lập tức xuất thủ trước.

Hạnh Vũ Tiên đầu mang phương cân, sau khi nhìn thấy Hồng Dịch, khẽ mỉm cười, giương tay lên. Trong lúc đó bất thình những cánh buồm kia đều ngừng lại, những cột buồm mất đi tính đàn hồi, dựng lên thẳng đứng.

Đồng thời hơn trăm luồng âm phong bỗng nhiên hội tụ lại một chỗ, tạo thành một trận gió lốc khổng lồ, khiến cho nước biển bắn tung tóe rồi cuồn cuộn dâng lên, tạo thành một vòi rồng trên biển.

Cơn gió lốc khổng lồ này hút nước biển lên một cách mãnh liệt, tạo thành một trận cuồng phong bão táp.

Ngay sau đó, trận vòi rồng khổng lồ này cuồn cuộn tiến về phía đội thuyền của Hồng Dịch.

Mọi người chỉ nhìn thấy bên trong vòi rồng, đám cá tôm trên biển, dưới sức mạnh mãnh liệt của nước xoáy liền bị nghiền nát thành mảnh nhỏ. Vòi rồng dựng đứng như một cây cột chống trời khổng lồ, khiến cho người ta cảm nhận thấy một loại khí tức hủy thiên diệt địa đang ầm ầm lao tới.

Những thứ này không phải là ảo ảnh, mà là cảnh tượng vô cùng chân thật.

Nói cách khác, trong lúc Hạnh Vũ Tiên vung tay lên liền lập tức tạo thành một trận vòi rồng vô cùng khổng lồ, chỉ chớp mắt có thể hủy diệt một hạm đội cường đại.

Đây chính là sức mạnh của đạo thuật.

- Đến rồi...

Hồng Dịch nghĩ trong lòng.

Rầm!

Ngay trong khi vòi rồng cuồn cuộn lao đến phía thuyền lớn, Thiện Ngân Sa lập tức xuất thủ.

- Trấn hải!

Trên mặt biển, một cột nước mãnh liệt dâng lên, ngưng tụ thành hình một ngọn núi, rồi xông thẳng vào trung tâm vòi rồng, chấn động một cách dữ dội, đè thẳng xuống.

Cả trận vòi rồng khổng lồ lập tức tiêu tán vô ảnh vô tung, chỉ còn vô số bọt nước trắng xóa trút xối xả xuống mặt biển, khiến cho ngoài khơi sóng biển nổi lên liên miên không ngớt.

Sóng lớn cũng yên tĩnh xuống.

Hạnh Vũ Tiên kêu lên một tiếng khe khẽ, thanh âm tuy không lớn nhưng tất cả mọi người có mặt trong hiện trường đều nghe rõ.

- Võ công của người này rất mạnh.

Xích Truy Dương nghe thấy âm thanh này cũng biết đây là giọng của một nữ tử, hơn nữa võ công mạnh hơn rất nhiều so với hắn.

- Ta bây giờ đã tiến vào cảnh giới đại tông sư! Cũng coi như là một nhân vật lớn, nhưng tại sao ai cũng cường đại hơn so với ta vậy? Những nữ nhân này thực sự quá lợi hại. Ngân Sa Vương là một trong thiên hạ bát đại yêu tiên thì không nói làm gì, tại sao tùy tiện một nữ nhân tới đây cũng là một cao thủ như vậy?

Xích Truy Dương cũng cảm thấy mất tự tin trong lòng.

- Nàng ta là nữ nhi của Khổng Tước Vương, là thị vệ trưởng của Vân Mông Kim Lang quân. Xích Truy Dương, huynh từng ở trong quân đội Vân Mông, chẳng lẽ còn chưa thấy nàng ta?

Hồng Dịch nhìn nét mặt Xích Truy Dương, mở miệng nói.

- Hạnh Vũ Tiên rất nổi tiếng, ta còn chưa được gặp. Tại sao nàng lại đến đây giết huynh?

Xích Truy Dương hoảng sợ nói.

- Nàng ta là cao thủ trẻ tuổi kiệt xuất của Thiên Long Phái. Chẳng lẽ Khổng Tước Vương là phái chủ của Vân Mông Thiên Long phái sao?

Hồng Dịch đột nhiên hỏi về vấn đề này.

- Tông chủ của Thiên Long phái là bằng hữu của Khổng Tước vương, hắn mang nữ nhân gửi vào Thiên Long phái để học nghệ.

Xích Truy Dương nói:

- Thiên Long phái của Vân Mông là một đại môn phái có căn cơ hùng hậu gần ngang với Huyền Thiên Quán, Đại La Phái, Dao Trì Phái.

- Thì ra là như vậy, nhưng thần hồn lực của nàng ta quả thật rất cường đại.

Hồng Dịch gật đầu.

- Năm đó khi nữ nhi của Khổng Tước Vương mới ra đời, có một quỷ tiên lặng lẽ tiến vào phụ thể, lại bị Khổng Tước Vương phát giác, thi triển Ngũ Hành Điên Đảo Luyện Hồn đại pháp, luyện hóa tên quỷ tiên kia, chỉ để lại thần hồn lực tinh khiết, vì thế lực lượng thần hồn của Hạnh Vũ Tiên vô cùng cường đại! Chỉ cần nàng ta đạp phá được bình chướng quỷ tiên là lập tức có thể độ lôi kiếp. Không thể coi thường nàng ta được.

Thiện Ngân Sa nói.

.................

- Vũ Tiên tiểu thư, đạo thuật của tên Hồng Dịch kia sao lại có thể cường đại đến mức này? Có thể đánh tan gió lốc của tiểu thư sao?

Trên thuyền, Vệ Liên Thành đang đứng sau Hạnh Vũ Tiên liền vội vội vàng vàng hỏi.

Mới vừa rồi hắn nhìn thấy Hạnh Vũ Tiên chỉ vung tay một cái, ngoài khơi liền nổi lên một trận vòi rồng lớn cuồn cuộn lao về phía bảy chiếc thuyền của Hồng Dịch. Đất trời bỗng trở nên tối tăm, mắt thấy những chiếc thuyền kia sắp bị nghiền nát như lá vụn thì bất thình lình bị phá vỡ.

Một pháp thuật kinh thiên động địa như vậy trong nháy mắt bị phá hủy.

Từ trong nội tâm của Vệ Thiên Thành dâng lên một sự khiếp sợ.

Hạnh Vũ Tiên thản nhiên nói, thanh âm vẫn không lớn, nhưng lại truyền đi rất xa.

- Thì ra là Ngân Sa Vương, tiểu nữ Hạnh Vũ Tiên thay mặt phụ thân vấn an ngàn.

Đối với Ngân Sa Vương Thiện Ngân Sa nổi danh cùng với phụ thân mình, Hạnh Vũ Tiên nói chuyện rất khách khí.

- Thì ra là nữ nhi của Hạnh huynh.

Thiện Ngân Sa đứng ở đầu thuyền nói:

- Nghe nói Hạnh huynh lần này cũng ra biển, muốn cùng lãnh tụ Thái Thượng đạo Mộng Thần Cơ phân cao thấp, phải chăng Vũ Tiên ngươi cũng đến để trợ giúp?

- Ngân Sa Vương nói đùa rồi, tiểu nữ chỉ có chút bản lĩnh cỏn con, đi theo phụ thân chỉ gây thêm phiền toái mà thôi.

Giọng nói của Hạnh Vũ Tiên đáp lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.