Dưỡng Ngư

Chương 1:




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Âu là một nhân ngư.
Tuy nhiên trong suy nghĩ của Âu, Âu chỉ là một loại cá, ừm là một loại cá có chút hiếm.
Ừ là hiếm, rất hiếm, hiếm đến mức cho tới bây giờ y vẫn chưa thấy qua đồng tộc của mình ╮(╯_╰)╭
Cái tên Âu này do một con rùa biển có kiến thức uyên bác đặt cho y, bởi vì y có thể hướng về sau ôm lấy đuôi cá của mình, cuộn tròn thành một đường cong, vòng tròn hoàn mỹ.
Gần đây, để tiện cho việc phơi nắng của mình, Âu quyết định dọn đến gần thềm lục địa ở tảng đá ngầm, nhưng Đại rùa biển không muốn di chuyển chỗ ở, kết quả cũng bị Âu mang đi qua đây.
Bị ép buộc chuyển nhà, rùa biển tiên sinh rất giận, tự tôn của rùa tiên sinh bị thương, nên vài ngày sau cũng không thèm để ý y. Vì vậy Âu chỉ có thể chơi đùa cùng cá heo.
Cá heo là bạn chơi tốt, tốc độ nhanh, tính cách tốt, hơn nữa có da sờ lên rất thoải mái, chỉ có điều tuổi hơi nhỏ, chỉ có thể trao đổi đơn giản, không có cách nào trò chuyện với y được.
Âu vòng quanh bơi nhanh xuyên qua đàn cá heo, nắm lấy cái đuôi của người ta lắc qua lắc lại, tự mình chơi đùa vui vẻ, cá heo bị y nắm lấy đuôi nhảy lên mặt biển ý muốn quăng con ký sinh trùng trên người mình kia, vất vả lắm mới thoát ra, kết cuộc vừa nhảy lên mặt biển lại bị túm lấy, còn bị ôm mạnh xoay tròn hơn mười vòng, choáng váng thiếu chút nữa đụng vào bạn khác trong đàn.
Đứa nhỏ nghịch ngợm, cá tính tình tốt => cá heo – đánh giá y như thế.
Nể mặt số thức ăn do Âu đem về mỗi ngày, Đại rùa biển miễn cưỡng tiếp nhận lời xin lỗi của y, chiến tranh lạnh đã xong, Đại rùa biển mới chậm rì rì báo cho y: Duyên hải rất nguy hiểm, người rất nhiều, phải chú ý né tránh đừng để bị phát hiện.
“Hình như phía Tây có một bãi nuôi trồng, lòe lọet sặc sỡ có rất nhiều người.”
Âu dùng móng tay cạy vỏ con hào.
“Bên đó không phải là bãi nuôi trồng! Nơi ngươi cướp cầu gai và cua biển mới là bãi nuôi. Nơi đó là nơi tắm biển chơi đùa của con người.”
Đối với con nhân ngư thiếu kiến thức này Đại rùa biển rất đau đầu.
Nhiều người cùng nhau ngâm nước có gì vui? Âu bày tỏ ý kiến khó mà lý giải ý tưởng của sinh vật trên đất liền, đồng thời lược bỏ từ “cướp” khó hiểu này, thẳng thắn hỏi vấn đề mà bản thân quan tâm nhất:
“Con người ăn ngon không?”
“Không được tới gần bọn họ, rất nguy hiểm!”
Đại rùa biển cảm thấy nhân ngư thật quá thiếu ý thức nguy hiểm, vì thế kể cho y nghe một câu chuyện xưa.
Tên chuyện gọi là “Đứa con của biển”.
Chú thích:
Cầu gai


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.