Đừng Chạy, Ở Đây Khắp Nơi Đầu Là Quái Vật

Chương 11: Chương 11





Trên đường trở về, Lâm Nhất vẫn trong trạng thái nơm nớp lo sợ.Lâu lâu lại ngẩng đầu nhìn bà ta lái xe, trong đầu hiện ra vô số suy nghĩ.‘Đem áo khoác cởi ra ghìm chết bà ta?’ Lâm Nhất trong lòng suy nghĩ.‘Không được, lỡ như trên cổ những quái vật này cũng có giáp thì sao, siết bằng áo khoác cơ bản là không chết.’‘Mà hiện tại mình còn ngồi trên xe.

Lỡ như bà ta lái xe xông ra ngoài, mình cũng sẽ chết theo mất.’‘Hoặc là… bỏ độc trong thức ăn của bọn chúng?’‘Lỡ như bị bọn chúng phát hiện được thì sao?’Trong lòng Lâm Nhất buồn rầu không chỉ có chuyện này, hắn không biết trên thế giới này đến bây giờ thì có bao nhiêu quái vật.Cho dù hiện tại Lâm Nhất có giết chết con quái vật trước mắt này thì những con quái vật khác phải làm sao?Chẳng lẽ, hắn phải sống chung với quái vật trong thế giới này sao?“Lâm Nhất, sao con không nói gì?” Âm thanh của bà ta truyền từ ghế điều khiển.Lâm Nhất giật mình nói, “Lúc thi làm bài không được tốt, trong lòng không thoải mái, không muốn nói chuyện.”“Lâm Nhất, mẹ đã nói với con.” Âm thanh bà ta càng ôn nhu, nhưng khi vào trong tai Lâm Nhất chỉ cảm thấy buồn nôn.“Kết quả kỳ thi đối với con thật sự không quan trọng, nếu như con thi không tốt thì ba mẹ cũng sẽ không trách con.”Lâm Nhất ở trong lòng cười lạnh: ‘Đúng vậy, các ngươi đương nhiên sẽ không trách tôi.
Dù sao hai ngày sau các ngươi còn muốn ăn thịt tôi, thành tích của tôi đối với các ngươi hoàn toàn không có quan trọng.’“Lâm Nhất, mẹ nghe bạn học con nói, sau khi thi xong, hình như con phát cáu với thầy giáo giám thị, có chuyện này không?”Lời nói của bà ta làm cho Lâm Nhất cảnh giác.Trong phòng thi của Lâm Nhất thì chỉ có Chu Khải là bạn cùng lớp.Những bạn học khác thì Lâm Nhất căn bản không biết, theo lý mà nói, bọn họ cũng không có khả năng biết mẹ của Lâm Nhất là ai.Như vậy, ai đem chuyện phát sinh trong phòng thi nói cho bà ta?Nhớ lại lúc bà ta biết Lâm Nhất ở tại sân thượng, Lâm Nhất đột nhiên ý thức được bản thân mình rất có thể luôn bị giám sát.“Có.” Lâm Nhất gật đầu nói.Nếu bà ta đã biết, nếu như bây giờ nói dối thì rất có thể bị bà ta hoài nghi.“Mẹ còn nghe nói, con nói cái gì là quái vật, cái này là sao vậy?”Vào lúc nghe được lời này Lâm Nhất rùng mình một cái.Trong lúc vô tình nhìn ra ngoài cửa sổ, trên đường chỉ có vài bóng người, lúc này Lâm Nhất mới ý thức được con đường này không phải con đường bình thường về nhà.‘Quái vật này…đang thử thăm, dò mình!’Hô hấp Lâm Nhất trở nên dồn dập, trong đầu không ngừng nghĩ ra lời giải thích.“Lâm Nhất, tại sao con không nói chuyện?”“Quái vật…” Lâm Nhất há miệng, “Con thấy được quái vật.”Bà ta ngồi ở ghết điều khiển bỗng nhiên đạp phanh làm cho ô tô ngừng lại.“Lâm Nhất, con nói quái vật…”Ngay lúc bà ta chuẩn bị quay đầu lại, Lâm Nhất tiếp tục nói: “Con nhìn thấy trên bài thi biến thành quái vật, ở trên đề mục, trên mỗi một chữ.”“Những đề thi kia con rõ ràng đã làm qua, nhưng vừa vào lúc làm bài con đều không giải ra được?”“…” Bà ta ngồi trên ghế điều khiển im lặng.“Lâm Nhất, con nói quái vật, chỉ là cái này sao?”Lâm Nhất gật nhẹ đầu: “Trước kia thầy giáo có nói, cứ coi mỗi câu hỏi của bài thi như là một quái vật trong trò chơi.
Trả lời được một câu hỏi, thì giống như đánh bại được một con quái vât.”“Thế nhưng mà, kỳ thi lần này… con thật sự không trả lời được.”“Lâm Nhất, không phải sợ.

Mẹ từng nói rồi, nếu lần này kết quả thi của con không tốt thì chúng ta cũng không trách con.” Ô tô bắt đầu chạy, bà ta cũng không quay đầu lại.“Cho nên là đừng áp lực chính mình.

Đã thi xong thì cứ buông lỏng một chút.”“Nhất định phải ở trang thái tốt nhất.”Nếu như là lúc trước, Lâm Nhất nhất định sẽ cảm ơn bà ta đã hiểu cho mình.Nhưng giờ đây, Lâm Nhất biết rất rõ ràng tại sao mà bà ta nói như vậy.Bởi vì chỉ có khi ở trạng thái tốt nhất thì chất lượng thịt của mình mới có thể ngon.“Con chắc là đang quá mệt mỏi.” Lâm Nhất thuận theo lời bà ta mà nói, “Sau khi trở về con nghỉ ngơi một lát chắc là sẽ khoẻ lại thôi.”“Như thế này là được rồi.” Bà ta cười cười, “Buổi tối mẹ sẽ làm món ngon cho con ăn.”Ăn ngon? Lâm Nhất nhíu mày.Hắn không muốn ăn cũng không dám ăn.Ai có thể biết được đồ ăn mà hắn ăn từ trước đến giờ là cái gì.Nghĩ đến đây, dạ dày Lâm Nhất bắt đầu cuồn cuộn..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.