Dục Tu Ký

Chương 13: Củng Cố Cảnh Giới






Bây giờ hắn mới ý thức được sự quan trọng của vấn đề, đó là hắn tu luyện quá nhanh a.
Chuyện đó thật sự khiến hắn bất ngờ không kém Liễu phu nhân, Lý Quý trong lòng như nở hoa, nói vậy hắn bây giờ phải gọi là thiên tài chứ không phải phế vật a.
Bà ta liền nói tiếp cắt ngang suy nghĩ của hắn:- Lý nhi, vốn dĩ ta sẽ từ từ để con làm quen với dục vọng, củng cố cảnh giới nên chưa hề nhắc nhở con, Hợp Hoan Đại Pháp luyện chữ “Dâm” phải có kích thích thực sự mới tịnh tiến đáng kể.
Liễu Thanh khuôn mặt có chút ngưng trọng.
- Nếu không có nữ nhân hoặc dụng vọng thực tế, ngươi tự tưởng tượng ra dục vọng để thúc đẩy hấp thu linh khí thì hiệu quả sẽ kém xa, ngươi hiểu chưa ?Lý Quý lúc này mới vỡ lẽ:- Nếu vậy không lẽ mỗi lần luyện muốn hiệu quả phải có…- Nữ nhânLiễu phu nhân tiếp lời.
Lý Quý dở khóc dở cười, hắn từ lúc vào Thần Kiếm Tông, ngoại trừ Liễu phu nhân mới chung đụng mấy hôm trước, hắn làm nào có nữ nhân khác.
Nhìn khuôn mặt nhăn nhó mếu máo của hắn, Liễu phu nhân bật cười, tất nhiên biết hắn đang nghĩ gì, liền tiếp lời:- Ngươi nhăn nhó cái gì, mẫu thân có để ngươi luyện 1 mình đâu, từ từ rồi ta sẽ kiếm cho con vài lô đỉnh tốt, trước mắt ngươi phải dùng tạm bà già này vậy.
Nói đến đoạn bà già, khuôn mặt Liễu phu nhân tỏ vẻ u oán lẫn cả tiếu ý.
Lý Quý nghe vậy liền trợn mắt, Liễu phu nhân cũng có lúc biết đùa a.
Bà nói vậy hắn ngầm hiểu ý, ánh mắt sáng rỡ trong lòng đầy chờ mong a.
Hắn bèn dùng công phu vuốt mông ngựa:- Mẫu thân ngươi mà già thì chẳng còn nữ nhân nào trẻ đẹp nữa a.
Liễu phu nhân liền cười yêu mị, véo đầu mũi hắn:- Chỉ giỏi công phu mồm mép.

Lý Quý sờ sờ đầu mũi trở lại chính sự:- Mẫu thân, vậy tiếp theo ta phải làm như thế nào?Liễu phu nhân, bước đi vài bước, có chút trầm ngâm.
- Làm trống tinh hoàn, bổ sung hắc khí, củng cố cảnh giới.
Hắn nghe tai này lọt tai kia, nghe như không nghe, chẳng hiểu Liễu phu nhân nói gì.
Nhìn khuôn mặt hoang mang của Lý Quý, Liễu Thanh chỉ nhìn hắn cười gian xảo hỏi:- Ngươi thích tốn sức hay không tốn sức ?Lý Quý nhìn gương mặt đầy tiếu ý, thấy có gì đó không ổn, hắn có chút cảnh giác, nhưng không tìm ra điểm gì bất thường.
Nhưng theo lẽ thường chắc chắn ai cũng chọn lựa chọn sau, bèn nói:- Mẫu thân, tất nhiên con chọn không tốn sức.
- Tốt, vậy càng tiết kiệm thời gian của ta.
Vừa nói tiếu ý trên mặt Liễu phu nhân đậm hơn, nhưng bà vẫn không có ý tiết lộ, chỉ liếc hắn chỉ vào chiếc ghế mây bên cạnh giường nói:- Lý nhi, mau cởi y phục, ngồi lên ghế.
Lý Quý có chút ngạc nhiên nhưng vẫn cởi sạch y phục, lần này không còn ngại ngùng như lần trước.
Hắn từ từ tiến đên ngồi lên chiếc ghế kia.
Đây là chiếc ghế mây đan khá thưa, ngồi có chút không được thoải mái lắm, nhưng bù lại chiếc ghế này có thể dựa ra sau nên cũng khá thoải mái.
Lý Quý nhắm mắt tưởng tượng, tư thế nằm thoải mái này cũng chính là tư thế Mặc Long sư phụ hắn thường nghỉ ngơi a.
Đang khẽ nhắm mắt thì Liễu phu nhân đã đi đến cạnh từ lúc nào không hay.
Bất giác hắn liếc nhìn thấy trên tay bà đang có mấy dây vải mỏng nhiều màu sắc, là loại nữ nhân thường hay buộc eo bên ngoài trường sam, giống như một đai eo.
Liễu phu nhân bước đến, không nói năng gì liền buộc chặt cổ, hai tay, hai chân và phần hông của hắn vào chiếc ghế.
Hắn không biết Liễu phu nhân có ý đồ gì nhưng chắc chắn bà ta sẽ không làm hại hắn, hắn chỉ nằm im nhắm mắt trên chiếc ghế, nhìn khuôn mặt rất thư thái.
Liễu phu nhân thấy vậy đắc ý trong lòng:- Để xem chút nữa tiểu tử ngươi có thư thái được như vậy khôngBà ta đi đến bên cạnh Lý Quý đang nhắm nghiền mắt, nhanh như chớp điểm hai cái bên dưới cổ.
Lý Quý giật mình trợn mắt, miệng hắn cũng mở to, đang định nói gì cũng ú ớ không tài nào có thể phát ra âm thanh, miệng không thể nào khép được.
Bà ta dùng ngọc thủ vuốt nhẹ lên má Lý Quý, nói khẽ vào tai:- Hài tử ngoan, ráng chịu đựng 1 chút.
Lúc này, Lý Quý bất giác dâng lên nỗi sợ hãi vô hình ,cả sống lưng lạnh ngắt, mồ hôi chảy ra từng dòng.
Không lẽ hắn đoán sai, Liễu phu nhân bây giờ mới thực sự động sát ý sao, nhưng cả hai tay hai chân đều bị cột chặt, cơ thể lại bị điểm huyệt chẳng thể cử động.
Bất giác hắn nhớ lại lần trước ở gian nhà gỗ của mình.
Lý Quý lần này thì thảm hơn, ngay cả nói cũng không nói được, chỉ biết trợn tròn mắt.
Liễu phu nhân đứng trước mặt, cởi đi bộ bạch y mỏng tang, cơ thể loã lồ hiện ra trước mặt hắn.

Khuôn mặt Liễu phu nhân vẫn lạnh nhạt, chỉ thấy ánh sáng mập mờ đủ màu sắc trên các viên đá hắt xuống bên dưới cơ thể vưu vật của bà, khung cảnh trở nên đầy yêu mị.
Nhưng lúc này hắn không có tâm tư ngắm nhìn cơ thể vưu vật kia.
Lý Quý hắn tưởng tượng đến viễn cảnh mình sắp chết, bắt đầu sợ sệt.
Nhưng dần dần cũng định thần.
Dù sao hắn cũng không thể giãy dụa được, chỉ biết vô lực chấp nhận a.
Trong đầu bất giác dâng lên suy nghĩ kì quái.
Trước khi chết được ngắm cơ thể loã lồ của Liễu phu nhân dù sao cũng không tệ a.
Cùng lúc này, Liễu phu nhân hai ngọc thủ bỗng vuốt nhẹ hai bầu ngực căng tròn của mình, mặt khẽ liếc nhìn hắn đầy yêu mị.
Hai ngón tay kẹp lấy nhũ hoa căng hồng của mình, tay phải trườn nhẹ xuống hạ bộ, từ từ trườn qua đám lông mu rậm rạp bên dưới.
Lý Quý thấy cảnh này miệng khô róc, cả người nóng lên, máu dồn xuống hạ thân.
Tiểu huynh đệ bên dưới bất giác cương cứng chĩa thẳng vào Liễu phu nhân đầy hùng dũng.
Liễu phu nhân không hề đình chỉ, dang rộng hai chân, ngọc thủ nhẹ nhàng vuốt ve hạ bộ của mình, hai mắt bà ươn ướt vẫn nhìn chằm chằm Lý Quý.
Bỗng bà ta cười khẽ, hai ngón tay đưa sâu vào bên trong âm đạo của mình, ra sức moi móc bên trong.
Liếc sang nhìn khuôn mặt Lý Quý đang chăm chú, chớp 1 mắt yêu mị :- Lý nhi, ngươi thấy thế nào ?Lý Quý hắn không thể trả lời, nhưng dương vật căng cứng như muốn nổ tung của hắn là câu trả lời rõ ràng nhất.
Khuê phòng tĩnh lặng chỉ nghe thấy tiếng thở dốc của Lý Quý và tiếng móc ọc ạch của Liễu phu nhân.
Bât ngờ Liễu phu nhân khép chân lại đi đến gần hắn, đưa mấy ngón tay nhầy nhụa bôi lên mặt Lý Quý, rồi cho vào miệng hắn, lúc này khuôn mặt Liễu phu nhân tràn đầy khiêu khích.
Lý Quý chưa kịp định thần thì đã thấy Liễu phu nhân nhanh như chớp quay người lại.
Cúi đầu xuống hôn nhẹ tiểu huynh đệ của hắn.
Tư thế có chút kì quái, lúc này đồng thời phần hạ thân của Liễu phu nhân cũng đối diện mặt hắn.
Hắn có thể ngửi được cỗ mùi hương toả ra từ hạ bộ của Liễu phu nhân, một mùi hương khó tả có chút quen thuộc.
Mùi hương nồng của Liễu phu nhân đang làm hắn ngây ngất, thì đã thấy miệng ngọc của Liễu phu nhân đã ngậm chặt lấy tiểu huynh đệ bên dưới hắn.
Đầu lưỡi bà như độc xà đảo nhẹ xung quanh đầu dương cụ bên dưới.
Lý Quý chỉ thấy cảm giác tiểu huynh đệ mình đầy ướt át và ấm áp, cả cơ thể hắn bất giác co giật theo mỗi nhịp lưỡi của Liễu phu nhân.
Bà ta dồn linh lực vào miệng, tạo lực hút cực mạnh, đầu Liễu phu nhân hết quay trái rồi quay phải, tạo ra lực hút xoắn tròn.

Lý Quý cảm giác sung sướng như muốn nghẹt thở, hai mắt hắn không tự chủ nhắm nghiền, tận hưởng cảm giác sung sướng này.
Không biết qua bao lâu bỗng Liễu phu nhân rút miệng ra, tay phải cầm tiểu huynh đệ của Lý Quý vân vê thô bạo, tay trái xuyên qua lớp mây bên dưới đáy ghế, ngón tay bất ngờ xoa nhè nhẹ cúc hoa hắn nói:- Lý Nhi, ngươi thả lỏng người, tự tiện phóng xuất, đừng kiềm hãm.
Nói đoạn, Liễu phu nhân lại ra sức dùng công phu xà khẩu nhuần nhuyễn, tăng dần tăng dần tốc độ.
Lý Quý lúc này đã kích thích cực độ, Liễu phu nhân vẫn tiếp tục tăng dần tốc độ, ngón tay trái nhè nhẹ kích thích cúc hoa làm hắn có cảm giác kì lạ không thôi.
Hắn bắt đầu thở dốc hơn, cả người co giật thoải mái phóng xuất thẳng tinh khí vào cổ họng của Liễu phu nhân.
Liễu phu nhân biết hắn phóng xuất cũng không ngừng nghỉ, chỉ là động tác có chút chậm lại, nghe vài tiếng "ừng ực".
Bất giác đã nuốt sạch tinh khí của hắn.
Bỗng trong miệng Liễu phu nhân thấy từng đợt linh khí màu đen nhánh, đầy tinh thuần chạy cực nhanh bên trong cơ thể, điên cuồng đổ xuống đan điền.
Liễu phu nhân miệng dù đang hành sự nhưng trong đầu lại thầm kinh hô, nữ tử Hợp Hoan Tông tu luyện thường hấp thu dương khí của nam nhân.
Liễu phu nhân cũng vậy, dương khí của nam giới bà đã nếm qua không ít.
Cả phàm nhân lẫn người trong giới tu chân, nhưng linh khí đen nhánh tinh thuần như vậy chính lần đầu tiên bà thấy.
Thậm chí Liễu phu nhân thầm so sánh, độ tinh thuần trong dương khí của Sát Sanh hoà thượng, tông chủ Hợp Hoan Tông năm xưa cũng không bằng.
Lúc này, Liễu phu nhân trong đầu đại hỉ, hắc linh khí tinh thuần như vậy cực kì quan trọng để củng cố lẫn đột phá cảnh giới a.
Suy nghĩ trong đầu là vậy, bên ngoài Liễu phu nhân mặt không chút đổi sắc, bà liền thả tiểu huynh đệ hắn ra, đứng dậy khẽ liếc Lý Quý, khuôn mặt nhìn hắn có chút tò mò.
Lúc này chỉ thấy hắn đang nhắm nghiền mắt ,thở dốc không thôi.
Hiển nhiên Lý Quý không hề biết vừa rồi hắn mới khiến cho Liễu Thanh kinh hỉ không thôi.


.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.