Đứa Con Của Yêu Quái

Chương 108:




Khi cô Hồng bị Diêm Vương hỏi tội, Hạ Mạc nằm trong vòng tay Thẩm Nặc, kể sơ về những gì xảy ra trong hiện thực với hắn, lúc nhắc đến cô Hồng, Mộng Mô con lắc lắc cái mũi dài, né tránh bàn tay sờ lung tung của Thẩm Nặc, nói: “Bà ta lòng tham không đáy, vì để kiếm được nhiều tiền mà bắt trẻ con bán cho đám huyền môn thối nát.”
Trừ luyện quỷ con ra, đối với đám tà tu kia, trẻ con còn có rất nhiều tác dụng, cơ thể của chúng dùng để luyện đan dược, tinh luyện vì sinh khí thuần tịnh, thậm chí có thể trực tiếp cắn nuốt để nhằm tăng tu vi, một số đứa trẻ có sinh thần bát tự đặc biệt càng có tác dụng.
Cô Hồng thân là đầu não đường dây tội phạm, ranh ma xảo quyệt, thủ đoạn độc ác, trong tay cầm sợi xích thao túng tội phạm cực kỳ thành thạo, số trẻ con mỗi năm bị chúng lừa bán lên đến hơn một trăm. Mấy đứa trẻ bà ta bắt về hoặc mua được đều chia thành ba bảy loại giống hàng hóa, loại tốt nhất thì xuất khẩu với giá cao, thấp hơn thì bán cho các gia đình cần con, còn loại kém nhất thì bán cho đám “ăn xin”, đánh gãy tay chân rạch mặt rạch mũi để ra phố xin ăn, kiếm lợi nhuận lớn nhất từ việc ấy.
Nhưng camera ngày càng nhiều, mạng xã hội càng lúc càng phát triển, việc làm ăn của bà ta dần dần khó khăn hơn, mấy tên đàn em dưới trướng liên tục sa lưới. Bà ta rất ranh ma, trừ hai ba tên thân cận thì những người khác đều chỉ biết bà ta gọi là cô Hồng, không biết tên thật là gì, càng đừng nói là thấy mặt thật, vì vậy cô Hồng trốn thoát khỏi sự truy đuổi của cảnh sát, ung dung ngoài vòng pháp luật.
Nhưng hành động của bà ta đã sớm bị người có tâm theo dõi.
Chồng cô Hồng chết sớm, bà ta mua một mảnh đất ở thành phố B cho con trai, còn cưới được cô vợ về cho hắn, hơn nữa còn để lại một khoản tiền tiết kiệm trong ngân hàng, đủ cho con trai bà ta thảnh thơi sống hết quãng đời còn lại. Bà ta không còn trẻ, vì thế bắt đầu không làm nữa, muốn rửa tay gác kiếm.
Nhưng con trai bà ta kết hôn đã lâu, con dâu bà đừng nói là con, đến cả trứng cũng không có, cô Hồng muốn có cháu tới nóng cả ruột, thông qua người ta giới thiệu đã kết bạn với một đại sư nghe nói có pháp lực cực kỳ cao thâm. Nhờ có đại sư chỉ điểm hóa giải, còn bỏ một số tiền lớn mua được bí dược sinh con, sau khi con dâu uống số thuốc đó vào, bụng cũng nhanh chóng phình lên.
Khi đó cô Hồng còn ở quê, vị đại sư này khá có tiếng trong thôn bọn họ, cô Hồng tốn không ít sức mới được đại sư đồng ý. Sau khi bà ta thỏa mãn nguyện vọng, chứng kiến sự linh nghiệm của đại sư, dù gặp phải việc gì khó bà ta đều đặc biệt chạy tìm đại sư chỉ điểm giúp bà ta.
Đúng vào lúc này, một trong số những thủ hạ tâm phúc của cô Hồng bị đàn em bán đứng lọt lưới. Người nọ biết rất rõ chi tiết về bà ta, thế nhưng không phải loại cứng đầu gì, cô Hồng rất sợ bị hắn cắn ngược.
Trong lúc đứng ngồi không yên, cô Hồng đi cầu xin đại sư tính toán giúp mình, xem thử rốt cuộc bà ta có thể thuận lợi vượt qua kiếp này không. Đại sư tu vi cao thâm, chỉ cần bấm đốt ngón tay là có thể tính ra bà ta đã làm một số phi vụ mua bán đi ngược lẽ trời, nói bà ta có tai ương mọt xương trong lao tù, tính mạng khó bảo đảm. Cô Hồng bị ông ta hù dọa, quỳ gối cầu xin, lại bỏ ra một khoản tiền lớn, cuối cùng đại sư mới đồng ý hóa giải cho bà ta.
Đại sư đúng là thần, sau khi ông ta hóa giải xong, chưa tới mấy ngày, tên phản bội tâm phúc của bà ta bỗng chết bất đắc kỳ tử, mà tâm phúc vì không đủ bằng chứng nên được thả ra. Trái tim treo lơ lửng trên cổ họng cô Hồng cuối cùng cũng lọt xuống bụng, đầu tiên bà ta bỏ số tiền lớn trả lễ cho đại sư, thường xuyên qua lại, cô Hồng càng lúc càng tiếp xúc nhiều với đại sư, dần dần bắt đầu nói gì nghe nấy.
Khi đại sư lần đầu đưa ra yêu cầu muốn mua một đứa bé hơn một tuổi trong tay bà ta, cô Hồng lập tức đồng ý không cần suy nghĩ.
Đại sư vung tay hào phóng, trả giá cao gấp đôi giá thị trường, cô Hồng cố ý chọn cho ông ta một món hàng. Dường như đại sư rất hài lòng với món hàng của bà ta, không bao lâu sau lại mua thêm đứa nữa.
Không biết từ lúc nào, đại sư đã mua hơn mười đứa trẻ từ tay bà ta, thậm chí còn giới thiệu bạn bè mình cho cô Hồng. Đại sư và bạn đại sư cần một số lượng hàng hóa cực lớn, gần như bao trọn toàn bộ hàng có sẵn của cô Hồng, dần dần chúng sẽ đưa ra một ít yêu cầu đặc biệt đối với hàng hóa, ví dụ như đôi khi sẽ cần một số đứa trẻ có bát tự đặc biệt, có đôi khi sẽ cần một ít đứa trẻ dị tật bẩm sinh, thậm chí có lúc chúng còn muốn mua tất cả những đứa trẻ bị đám ăn xin tra tấn.
Có một số yêu cầu không dễ dàng đáp ứng, đặc biệt là những đứa trẻ có ngày sinh đặc biệt, có ai đi lừa bán trẻ con còn hỏi ngày tháng năm sinh không? Việc làm ăn quá khó khăn, nhưng đám đại sư có thể đưa ra một cái giá vượt xa mong muốn của bà ta, người ta nói có tiền mua tiên cũng được, cô Hồng luôn tìm ra hàng hóa đám đại sư mong muốn.
Cô Hồng chưa từng được đi học lại có thể yên ổn hành nghề nhiều năm không bị bắt, tất nhiên bà ta vô cùng gian xảo, tuy rằng tham tiền nhưng cũng không ngốc, dường như bà ta đã đánh hơi thấy mùi đám đại sư mua nhiều trẻ con như vậy chắc chắn không phải để nuôi chơi, phần lớn là làm một ít chuyện trời không tha đất không dung.
Cô Hồng vốn mê tín, bà ta tự biết mình làm chuyện cực kỳ xấu xa, từ nhỏ tang mẹ lớn lên tang chồng, bà ta tự nhận cũng đã gặp quả báo, cho nên tuy bà ta lừa bán trẻ con nhưng chỉ đều “bán sỉ” không “bán lẻ”, chỉ sợ sẽ gặp quả báo. Vì vậy dù đám đại sư vung tay cực kỳ hào phóng, cô Hồng cũng không muốn làm. Đặc biệt sau khi con dâu sinh một đứa trẻ kháu khỉnh, cô Hồng nghĩ mình đã thỏa mãn, cảm thấy đây là lúc rửa tay gác kiếm, hưởng thụ những ngày tháng bình yên.
Chẳng qua đàn em bà ta có nhiều người như vậy, không thể nào bảo không làm là không làm, nhưng bà ta còn chưa kịp sắp xếp thỏa đáng cho đám cấp dưới, con trai bà ta gọi điện tới nói đứa con mắc phải hội chứng Down, tục gọi là kẻ ngốc.
Sét đánh giữa trời quang.
Mắt cô Hồng tối sầm lại, cảm thấy cái nghiệp của mình đã tới rồi. Đứa con được sinh ra nhờ bí dược của đại sư, cô Hồng lại chạy tới cầu xin đại sư giúp đỡ.
Đại sư nói con dâu bà ta mệnh cứng khắc cháu, cho nên sinh ra đứa trẻ không đầy đủ hồn phách, nếu để quá lâu thì chỉ sợ con trai bà ta cũng sẽ liên lụy. Sao còn có chuyện kinh khủng như thế? Cháu thì thôi đi, con trai do một tay bà ta nuôi lớn, là máu thịt trong tim bà ta, sao có thể để nó vạ lây được?
Cô Hồng vội chạy tới thành phố B, lấy danh nghĩa chăm sóc cho cháu để ở cùng con trai và con dâu. Tạm thời bỏ qua chuyện cứng mạng, bà ta vẫn rất hài lòng với con dâu, bằng không con dâu kết hôn mấy năm rồi vẫn không có con, bà ta gấp đến độ như con kiến bò trên chảo dầu cũng không mặt nặng mày nhẹ với cô. Nhưng bây giờ cô ta không chỉ khắc cháu trai thành đứa ngốc mà còn gây trở ngại đến con trai, dù ra sao cô Hồng cũng không thể cho cô ở lại nhà bọn họ nữa.
Vì thế bà ta dùng đủ mọi cách gây khó dễ, châm ngòi ly gián, cuối cùng hai vợ chồng ly hôn, con dâu bỏ lại đứa con trai hai tuổi, trắng tay rời khỏi nhà. Sau khi đuổi con dâu đi, cô Hồng cảm thấy trừ đứa cháu không thay đổi gì thì mọi sự trong nhà đều suôn sẻ hơn hẳn, có thể thấy đại sư đúng là linh nghiệm.
Dưới sự nài nỉ cầu xin của cô Hồng, cuối cùng đại sư cũng đồng ý sẽ tìm cách bổ sung hồn phách giúp cháu bà ta, để nó trở lại bình thường, chẳng qua việc này cần thêm thời gian, hơn nữa còn cần một lượng lớn nguyên liệu.
Nguyên liệu trong miệng đại sư đương nhiên là những đứa trẻ vô tận kia.
Vì cháu, cuối cùng cô Hồng vẫn đi lên con đường không thể quay đầu.
Trên nghiệt kính đài, trừ Ngô Hưng quen biết đã lâu, khuôn mặt những đại sư khác đều khá mờ, nhưng có lẽ là vì sức mạnh Hạ Mạc đã tăng lên, hoặc do tu vi mấy người này không bằng Mẫn Ngạn, cho nên tuy mặt mũi bọn chúng vẫn khá mờ nhưng không đến mức hoàn toàn không thấy rõ mặt giống Mẫn Ngạn. Trên nghiệt kính soi rõ hình dạng khuôn mặt chúng, còn có ngũ quan mờ ảo, lại kết hợp với thân hình bọn chúng, nếu gặp được những người này trong hiện thực, chắc chắn Hạ Mạc có thể nhận ra ngay.
Những gì cô Hồng gặp phải đều quá trùng hợp, bà ta thân ở trong cục, có lẽ tới chết cũng không biết từ lúc bắt đầu mình đã trở thành một quân cờ được người ta lựa chọn, đại sư được bà ta tin sái cổ từng bước dụ bà ta đi vào trong cục.
Vì để đề phòng cô Hồng lộ bí mật, đại sư Lục Kiến Nguyên qua lại với bà ta đã hạ chú cấm ngôn khiến cô Hồng không thể nói ra những chuyện liên quan tới chúng. Lục Kiến Nguyên pháp lực cao thâm, dù cô Hồng đã chết thì chú vẫn còn có tác dụng. Nhưng so ra chú cấm ngôn vẫn kém hơn nô chú, cô Hồng không thể nói những chuyện liên quan tới đám Lục Kiến Nguyên, đồng thời chú cấm ngôn cũng tương tự như một cái gông xiềng cực nặng phong ấn phần lớn ký ức của cô Hồng, cho nên mới có chuyện Mộng Chủng biến thành nghiệt kính.
Cách hữu hiệu nhất để phá giải chú cấm ngôn là dùng ý nguyện muốn nói ra chân tướng cực kỳ mãnh liệt của người bị hạ chú để phá tan gông xiềng của chú thuật.
Khi Lâm Nam giao hồn phách của cô Hồng cho Hạ Mạc, Hạ Mạc đã lập tức phát hiện trên người cô Hồng bị hạ chú cấm ngôn. Tuy cậu cũng có cách có thể phá chú, nhưng phiền phức hơn để cô Hồng tự phá, hơn nữa chỉ cần vô ý còn có thể đánh động tới người hạ chú, tiện đà dẫn ngược dòng lên người cậu.
Vì vậy Hạ Mạc chỉ đơn giản tranh thủ lúc cô Hồng không tỉnh táo mà gieo Mộng Chủng làm vật dẫn, tạo giấc mơ địa ngục cho bà ta.
Khi cô Hồng tỉnh lại liền phát hiện mình đang ở trong địa ngục, đứng trước nghiệt kính đài nghe Diêm Vương phán xét. Bà ta bị phán quyết của Diêm Vương dọa vỡ mật, khát vọng muốn sống khiến bà ta phá tan chú thuật, lúc này Mộng Chủng mới bày hết ký ức liên quan ra.
Phía trên đại điện, sau khi Diêm Vương xem xong những hình ảnh chiếu trên nghiệt kính thì giận tím mặt, không chỉ không giảm hình phạt cho cô Hồng mà còn tăng thêm ba ngàn năm trong địa ngục Chảo Dầu, chín ngàn năm trong địa ngục Dao Cưa. Thoắt cái đã tăng thêm mười hai ngàn năm chịu hình, cô Hồng bị dọa choáng váng, miệng gào thét “Tha mạng”, lại bị quỷ sai tàn nhẫn kéo xuống, ném vào địa ngục Rút Lưỡi tầng đầu tiên, quỷ sai chịu trách nhiệm hành hình tiến lên dùng kìm sắt kẹp lưỡi bà ta kéo ra ngoài…
Tuy là trong giấc mơ, nhưng dưới sự thao túng của Hạ Mạc, nỗi đau chân thật đã tác dụng lên người cô Hồng.
Cô Hồng không ngừng kêu rên thảm thiết, chỉ thấy quỷ sai ghìm chặt lưỡi bà ta cứ rút mãi rút mãi, cuối cùng lôi sạch nội tạng bà ta ra ngoài. Giây tiếp theo cô Hồng lại trở về như cũ, quỷ sai lần nữa cầm kìm sắt đi tới…
Cứ lặp đi lặp lại như thế, hình phạt dài hơn hai mươi ngàn năm của cô Hồng chỉ vừa mới bắt đầu.
Hạ Mạc bình thản nhìn bà ta bị phạt, phất phất cái mũi, giấc mơ đột nhiên thay đổi, biến thành giấc của chính cậu. Đi vào trong giấc mơ, cậu chợt phát hiện có thứ gì đó che mất ánh mặt trời, để lại một cái bóng thật dài trên đất, cậu không nhịn được ngẩng đầu lên.
Đó là… lâu đài Thẩm Nặc đã ở trong hư vô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.