Tại một cánh rừng xanh ở bên trong chiến trường cổ, có một tên nam tử nhìn mới hơn hai mươi tuổi đang chạy nhanh ở trong rừng. Tên nam tử này khuân mặt nhìn cũng rất bình thường, tu vi Kim Đan tầng chín, hắn vừa chạy vừa lẩm bẩm:
- Lý Đổng ta cũng thật tốt số, dĩ nhiên ở trong chiến trường cổ này thu hoạch được một viên Trú Nhan Đan, để cho tướng mạo của ta trẻ hơn mấy chục tuổi. Không những thế lại còn gặp được rất nhiều cơ duyên, để cho ta từ Trúc Cơ tầng năm lên tới Kim Đan tầng chín. Lần này nếu như thấy ta quay trở về, tiểu sư muội xinh đẹp nhất định sẽ rất là bất ngờ, đến lúc đó nàng không bị ta cưa đổ thì mới là lạ đó.
Lý Đổng này vừa chạy nhanh ở trong rừng vừa cười tủm tỉm, thỉnh thoảng lại tưởng tượng nếu như tiểu sư muội nhìn thấy hắn trở về thì sẽ như thế nào. Thậm chí hắn còn liên tưởng tới cảnh cùng tiểu sư muội tắm rửa, cùng tiểu sư muội đi ngủ. Lý Đổng lúc này vừa cười vừa nói:
- Hắc hắc, đúng là lạc thú của nhân gian a, lần này quay trở về ta nhất định phải cùng tiểu sư muội hưởng thụ đầy đủ. Nhớ lại Lý Đổng ta ngày xưa chẳng khác gì con chó trong môn phái, đợi đến khi ta từ chiến trường cổ này trở về chắc chắn là tu vi Nguyên Anh, để xem trong môn phái còn có kẻ nào dám bắt nạt Lý Đổng ta. Đến lúc đó ngay cả đại sư tỷ ta cũng nắm chắc mấy phần có thể cùng nàng lên giường.
Lý Đổng càng nghĩ thì lại càng cảm thấy khoan khoái, chỉ cần nghĩ tới việc bản thân hắn lột xác như thế nào thôi cũng đủ đưa hắn lên tới tận chín tầng mây. Lý Đổng đang nghĩ tới cảnh cùng đại sư tỷ lên giường thì đột nhiên cảm nhận được một loại đạo vận khí tức ba động cực kỳ mãnh liệt, hắn vội vàng ngẩng đầu lên thì liền nhìn thấy một vệt sáng màu xám xẹt ngang qua bầu trời.
Lý Đổng lúc này tâm tình cực kỳ kích động, hắn chỉ cần vừa nhìn qua liền biết đây nhất định không phải là loại bảo vật tầm thường, nếu như hắn có thể bắt được bảo vật này thì hắn nhất định có thể bước vào Nguyên Anh, thậm chí là còn cao hơn cả Nguyên Anh.
Lý Đổng lúc này thấy bảo vật tuyệt thế đã xuất hiện ở trước mắt thì làm sao có thể không đem nó bắt vào tay cho được. Hắn lập tức lấy ra một lá bùa sau đó liền kích hoạt, đợi hắn kích hoạt xong lá bùa này thì tốc độ chạy của hắn lập tức tăng vọt, so với vệt sáng màu xám kia liền coi như bằng một nửa, có thể miễn cưỡng đuổi theo.
Lý Đổng lúc này không hề cảm thấy tiếc khi vừa sử dụng một tấm phù lục cấp chín, nếu như sử dụng tấm phù lục cấp chín này có thể giúp cho hắn bắt được bảo vật kia thì hắn chẳng phải lời to rồi hay sao, sử dụng mấy tấm phù lục cấp chín cũng được, chỉ cần bắt được vệt sáng màu xám kia thì tất cả đều xứng đáng.
Lý Đổng ở trong rừng giống như tia chớp xẹt qua, liên tục đuổi theo phương hướng của vệt sáng màu xám. Hắn chạy một mạch liền mấy vạn dặm cũng không bị mất dấu vết của vệt sáng màu xám kia.
Lúc này ở bên trong một động phủ dưới lòng đất, có một thân ảnh tuấn tú đang ngồi tu luyện, phía trên đầu của hắn là những đám mây đen kịt đang không ngừng xoay chuyển, đằng sau những đám mây đen này chính là những tia lôi điện gầm rú.
Đoàng! Đoàng! Đoàng!
Ba mươi sáu tia lôi kiếp màu đen thô to từ trên trời giáng xuống, vị trí chính là thân ảnh thiếu niên tuấn tú kia.
Oanh! Oanh! Oanh!
Ba mươi sáu tia lôi kiếp màu đen này toàn bộ đều rơi vào trên người của thiếu niên, khi ba mươi sáu tia lôi kiếp này đánh xuống thì linh khí đậm đặc hóa thành sương mù ở xung quanh thiếu niên cũng bị đánh tản ra, sau đó để lộ ra một gương mặt quen thuộc. Thiếu niên này không ai khác chính là Hồng Mông.
Hồng Mông sau khi đánh một trận kiệt sức tới ngất đi thì liền được Lạc Hàn Tịnh đưa về một động phủ chăm sóc. Trận chiến đó khiến cho Hồng Mông tiêu hao quá nhiều nguyên khí, hắn phải mất tới một tháng mới có thể tỉnh lại được. Sau khi tỉnh lại thì hắn liền dùng thời gian hơn năm tháng để bế quan tu luyện, tu vi của hắn cũng từ Kim Đan tầng năm tăng lên Kim Đan viên mãn.
Bởi vì có Khí Vận Linh Mạch hỗ trợ cho nên tu vi của hắn tăng lên rất nhanh, trong vòng năm tháng có thể từ Kim Đan tầng năm lên tới Kim Đan viên mãn. Và bây giờ hắn đang độ lôi kiếp tấn cấp Nguyên Anh.
Ba mươi sáu tia lôi kiếp vừa rồi chính là đợt lôi kiếp thứ ba của hắn, sau khi đợt lôi kiếp thứ ba này giáng xuống, lập tức đánh cho hắn gãy mấy chiếc xương. Hồng Mông vẫn là cố gắng vận chuyển công pháp để chống đỡ, đồng thời hấp thu tối đã linh khí có thể để tăng cấp lên Nguyên Anh.
Mà lúc này ở trên bầu trời lại tiếp tục hình thành bốn mươi năm tia lôi kiếp thô to màu đen, một lần nữa giáng xuống cơ thể của hắn.
Oanh! Oanh! Oanh!
Bốn mươi năm tia lôi kiếp này vừa mới giáng xuống, vảy rồng trên người Hồng Mông lại bong ra mấy chiếc, để lộ ra lớp da người ở bên dưới. Trong quá trình tấn cấp Nguyên Anh này cùng là quá trình mà hắn lột xác thành nhân.
Một bên ngực của Hồng Mông lúc này cũng đã bị đánh sụp xuống, thương thế trên người của hắn lúc này rất nặng, nếu cứ tiếp tục tình trạng này, hắn khó mà chịu nổi đợt lôi kiếp tiếp theo. Lúc này hắn chỉ biết cố gắng hấp thu đại lượng nguyên khí để trùng kích Nguyên Anh, hắn phải bước vào Nguyên Anh thì mới có cơ hội sống sót. Luyện thể lúc này vẫn là ở tầng ba, nếu không vào tầng bốn thì đợt lôi kiếp tiếp theo hắn khó mà chịu đựng.
Đúng lúc này hai mắt của Hồng Mông mạnh mẽ mở ra, ánh mắt của hắn nhìn về một nơi xa, hắn cảm giác được một loại khí tức quen thuộc, một loại khí tức cùng hắn có quan hệ, nó đang tới gần, đang tới rất gần.
Hồng Mông lúc này tâm tình cực kỳ kích động, đạo vận ba động mãnh liệt kia làm cho hắn kích động, hắn cảm giác được hắn và đạo vận ba động đó cực kỳ quen thuộc. Lúc này hắn nhìn thấy một vệt sáng màu xám đang lao thẳng về phía hắn, rất nhanh, tốc độ rất nhanh.
Không gian trước mặt Hồng Mông lúc này đột nhiên vặn vẹo, sau đó một tia sáng màu xám bay thẳng tới, đâm thẳng vào giữa trán của hắn.
Hồng Mông hai mắt trợn lên một lúc sau đó lại trở lại bình thường, khóe miệng hắn đột nhiên nhếch lên một nụ cười. Lúc này đạo vận khí tức lan tràn toàn thân để cho vết thương của hắn mau chóng khép lại, tu vi cũng là tăng lên một cách nhanh chóng.
Đúng lúc này trên trời lại đánh xuống năm mươi sáu tia lôi kiếp, toàn bộ đều rơi ở trên người của Hồng Mông. Lại một đợt âm thanh răng rắc truyền tới, Hồng Mông lại bị lôi kiếp lần này đánh sụp nửa bên vai. Thế nhưng mà Hồng Mông lúc này không có sợ hãi, hắn ngược lại hét dài một tiếng, hắn rốt cục đã trùng kích được Nguyên Anh kỳ.
Theo tu vi của Hồng Mông kéo lên, Nguyên Anh trong đan điền của hắn cũng mau chóng ngưng tụ. Xung quanh người của Hồng Mông hình thành một lốc xoáy khổng lồ hấp thu linh khí trợ giúp hắn hình thành Nguyên Anh. Lúc này vảy rồng toàn thân của hắn cũng từ từ ẩn xuống dưới để lộ ra một lớp da thịt trắng nõn, toàn bộ cơ thể hắn đều biến đổi.
Lớp vảy của Hồng Mông không biến mất đi mà là ẩn ở dưới da thịt của hắn, đây cũng coi như một lớp áo giáp trên người vậy, chỉ cần hắn động niệm liền có thể hình thành áo giáp rồng.
Ca! ca! ca!
Một đợt âm thanh ca ca vang lên, một bên vai bị lôi kiếp đánh sụp xuống lúc này cũng mau chóng hồi phục lại, xương cốt bị đánh gãy cũng liền lại như trước. Hồng Mông hắn cuối cùng cũng bước vào luyện thể tầng bốn Hư thể.
Đợt lôi kiếp thứ sáu lại tiếp tục đánh xuống, lần này là sáu mươi ba đạo lôi kiếp. Hồng Mông thấy lôi kiếp lần này đánh xuống xong thì sẽ muốn tan đi, hắn lập tức lấy ra trường thương rồi đánh vào phía trên lôi kiếp.
Một thương của Hồng Mông vừa đánh ra thì lập tức khiến cho lôi kiếp bị đánh văng rất nhiều mảnh, còn lại đều rơi ở trên người hắn. Toàn bộ năng lượng từ lôi kiếp đều bị hắn hấp thu để tăng lên tu vi của mình.
Lôi kiếp vốn muốn tan đi nhưng lại vì một thương của Hồng Mông làm cho nổi giận, nó lại tiếp tục hình thành thêm bảy mươi hai tia lôi kiếp nữa đánh xuống.
Oanh! Oanh! Oanh!
Bảy mươi hai tia lôi kiếp này vừa đánh xuống thì Hồng Mông lập tức phun ra một búng máu, xương cốt cũng lại gãy thêm mấy cái, thế nhưng hắn ngược lại cũng không quan tâm. Lôi kiếp lần này giúp cho hắn trùng kích tu vi của mình lên tới Nguyên Anh tầng hai.
Sau khi lôi kiếp này qua đi thì cũng không có linh vân giáng xuống, Hồng Mông nuốt vào trong mình mấy viên đan dược rồi tận lực hấp thu. Xương cốt bị đánh gãy lại một lần nữa mau chóng hồi phục.