Đứa Con Của Tạo Hóa

Chương 26: Tụ Khí Tầng Hai trung kỳ




Vô Danh đi thẳng về phòng của mình rồi đóng cửa lại.
- Phù…
Vô Danh nằm dọc ở trên giường, thở dài một hơi, hắn bắt đầu suy nghĩ về trận chiến hồi nãy với Tô Khai.
Một hồi đấu pháp chiều nay cũng có nhiều phen kinh hiểm cùng bất ngờ, đồng thời hắn cũng rút ra được nhiều bài học cho chính bản thân.
Hôm nay điều sai lầm đầu tiên dẫn tới trận chiến ngày hôm nay chính là hắn quá mực tự tin vào bản thân. Không, không phải quá tự tin vào bản thân mà đây là hắn quá tự đại. hắn ỷ vào mình có Hỗn Độn Thiên Mục, hắn ỷ vào công năng mạnh mẽ của Vô Cực quyết mà coi thường những người xung quanh.
Tu luyện Vô Cực quyết đòi hỏi một lượng lớn linh khí, cho nên khi tu luyện thường xuất hiện lốc xoáy linh khí. Nhưng một lượng lớn linh khí này khi hấp thu vào bên trong cơ thể cũng chỉ giống như muối bỏ biển. Bởi vì khi linh khí được mảnh hư không hình thành trong nội thể hấp thu đã được gột rửa không ít, khiến cho linh khí cô đọng hơn.
Chính vì khi linh khí được nội thể hấp thu vào trở nên cô đọng hơn nên có cảm giác bể đan điền rất rộng lớn hấp thu nhiều như vậy mà không thấy tăng lên, nhưng thật ra trong cùng một cảnh giới thì bể đan điền của ai cũng như ai, chỉ khác nhau ở sự cô đọng của linh khí mà thôi, linh khí cô đọng dẫn đến khi chuyển hóa thành linh lực, linh lực cũng sẽ cô đọng hơn.
Vô Danh cũng nhận biết được điều này, cho nên khi mà hắn nhìn dao động linh lực xung quanh của Tô Khai hắn mới đoán rằng thực lực giữa hắn và Tô Khai ngang nhau. Chính vì sự cô đọng từ linh lực bên trong cơ thể mà Vô Danh mới có thể khiêu chiến vượt cấp với Tô Khai.
Mà lý do khiến cho Vô Danh có thể khiêu chiến vượt cấp không chỉ nhờ sự cô đọng của linh lực mà còn là sự cường hãn của thần thức.
Tu luyện Vô Cực quyết không chỉ làm cho linh lực bản thân mạnh mẽ hơn người khác mà còn khiến cho thần thức của người tu luyện cũng mạnh hơn rất nhiều.
Thần thức mạnh hay yếu cũng là một phần tạo nên ảnh hưởng đến kết quả của trận đấu. Trong một trận đấu pháp, thần thức của người nào cạn kiệt trước thì người đó chắc chắn là người thua cuộc, bởi vì thần thức không đủ để sử dụng sẽ dẫn đến việc không thể phán đoán được những bước di chuyển tấn công của đối phương, và cũng không thể sử dụng được kỹ năng nếu như thần thức không đủ.
Đấu kỹ chính là một loại chiêu thức phải có sự kết hợp giữa cả thần thức và linh lực, thiếu một trong hai đều không thể nào thi triển được
Chính vì ỷ vào mình có năng lực như vậy cho nên Vô Danh mới dám khiêu chiến Tô Khai, từ đó đã dẫn đến một trận đấu cực kỳ hung hiểm.
Và cái sai lầm thứ hai của Vô Danh chính là hắn biết một mà không biết mười.
Vô Danh chỉ biết rằng hắn có thể đánh ngang tay với Tô Khai, nhưng không biết rằng hắn chỉ có thể đánh ngang tay với một Tô Khai không có đấu kỹ cùng với đan dược trợ trận.
Hai điểm này chính là hai điểm lớn nhất dẫn đến việc Vô Danh hắn hôm nay được ăn nhiều hành như vậy.
Đầu tiên nói về đan dược trợ trận, loại đan dược này của Tô Khai là một loại đan dược cấp thấp có khả năng hồi phục lại một lượng nhỏ linh lực đã tiêu hao. Nói nhỏ bởi vì so với cảnh giới cao hơn nữa nó chẳng là cái gì cả, còn đối với cảnh giới hiện tại của Tô Khai thì chỉ một lượng “nhỏ” như vậy cũng đã đủ để cho Vô Danh ngậm hành.
Tô Khai có thể dùng đan dược để phục hồi linh lực đã tổn thất nhưng Vô Danh lại không thể, như vậy càng đánh về sau Vô Danh lại càng bất lợi. Chỉ như vậy thôi cũng đã là một điểm thua thiệt rất lớn.
Mà Tô Khai lại là tu sĩ Tụ Khí tầng ba sơ kỳ, như vậy bể đan điền sẽ rộng hơn của Vô Danh cho nên linh lực cũng nhiều hơn Vô Danh, nên nếu đánh lâu dài cũng sẽ có lợi hơn Vô Danh.
Mặc dù Vô Danh có thể khiêu chiến vượt cấp, nhưng hắn bây giờ cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Tô Khai, như vậy nếu như hắn không thể giải quyết đối thủ sớm hơn trước khi rơi vào thế bất lợi vậy hắn chắc chắn sẽ thua vì thua thiệt về linh lực.
Như vậy cho dù Tô Khai không sử dụng đan dược vậy càng đánh về sau thì Vô Danh chắc chắn vẫn phải thua.
Tô Khai không phải là một tu sĩ dạng tôm tép, để có thể có đủ điểm năng động mua đan dược hắn đã phải làm rất nhiều nhiệm vụ, chính vì làm nhiều nhiệm vụ cho nên kinh nghiệm chiến đấu cũng cao hơn nhiều Vô Danh, như vậy đây cũng là một điểm nữa mà Vô Danh thua Tô Khai.
Mặc dù lúc còn ở địa cầu Vô Danh cũng từng đánh nhau, cũng từng tập võ nhưng mà đánh nhau với người thường làm sao giống tu sĩ đấu pháp cho được.
Tô Khai là tu sĩ Tụ Khí tầng ba sơ kỳ, trải qua nhiều trận đấu đã có thể khống chế tốt sức mạnh của cơ thể, biết cách sử dụng làm sao cho hiệu quả.
Còn Vô Danh tu luyện một mạch tới Tụ Khí tầng hai sơ kỳ, vẫn chưa thể nào nắm giữ được sức mạnh của bản thân, cho nên khi ra đòn thường rất cuồng bạo không khống chế tốt linh lực bản thân phát ra dẫn tới việc hao tổn nhiều linh lực trong chiến đấu.
Nói tới vấn đề tiếp theo là đấu kỹ, có thể nói Vô Danh ngậm nhiều hành như vậy chính là do Tô Khai có đấu kỹ, đấu kỹ là một loại kỹ năng không phải những đòn đánh thường có thể so sánh, nó thuộc về sự cảm ngộ về võ học, là sự áp súc linh lực thông qua đường đi khác nhau trong kinh mạch mà phóng ra, dựa vào đó mà có thể đánh ra một lượng lớn sức mạnh.
Như vậy Tô Khai có đấu kỹ đã có thể hoàn toàn áp đảo Vô Danh, còn Vô Danh không có đấu kỹ nên không thể nào dứt điểm được Tô Khai mà chỉ có thể dây dưa với hắn dẫn đến việc kéo dài trận đấu, từ đó mà linh lực càng lúc càng hao tổn dần dần dẫn tới việc cạn kiệt linh lực.
Nhưng cuối cùng dù Tô Khai có nhiều lợi thế như thế nào đi chẳng nữa thì vẫn phải nhận thất bại trước một Vô Danh đầy cục xúc với Vô Cực Hóa Thần Luyện Thể quyết. Nhờ con bài nhất thời nghĩ ra trong lúc nguy hiệm cận kề này Vô Danh đã có thể lật kèo thành công. Mà không những thế Vô Danh còn lợi dụng được thế cục trận đấu mà thành công đột phá vào luyện thể tầng thứ nhất Cốt cảnh. Đây có thể nói là điểm sáng duy nhất của Vô Danh trong trận đấu pháp chiều hôm nay.
Bây giờ Vô Danh đã đột phá vào tầng thứ nhất của luyện thể, thân thể của Vô Danh cũng đã cường hóa lên rất nhiều lần, có thể chịu đựng được nhiều sát thương mà đối phương gây ra.
Vô Danh nghĩ với tu vi bây giờ của mình cộng thêm luyện thể đã bước vào tầng thứ nhất, dù hắn không có đấu kỹ nhưng chắc cũng có thể dễ dàng mà đánh thắng người có tu vi tụ khí tầng ba trung kỳ. Vậy nếu như hắn có thêm một loại đấu kỹ trong tay liệu có phải hắn sẽ có thể đánh bại được người có tu vi tụ khí tầng ba hậu kỳ hay không. Còn tu sĩ có tu vi tụ khí tầng bốn thì hắn không dám nghĩ tới, bởi vì tụ khí tầng bốn chính là bước vào giai đoạn trung kỳ của cảnh giới tụ khí, sức mạnh có thể nói là khác rất nhiều so với tụ khí sơ kỳ.
( Mỗi một đại cảnh giới có 9 tầng, chia ra ba giai đoạn, sơ kỳ: tầng 1-3, trung kỳ: 4-6, hậu kỳ: 7-9. Nhắc lại cho mấy đạo hữu k nhớ:V)
Sau trận chiến ngày hôm nay Vô Danh cũng nhận được một số lợi ích, đó chính là kinh nghiệm chiến đấu của hắn đã phong phú hơn một chút, hắn đã có thể khống chế sức mạnh một cách tốt hơn, không quá cuồng bạo như mới lúc đầu giao chiến, có thể nói tu vi của hắn đã ổn định vững chắc ở tụ khí tầng hai sơ kỳ. Và kinh hỉ lớn nhất chính là thành công đột phá vào luyện thể tầng thứ nhất Cốt cảnh.
Nhưng mà bên cạnh đó Vô Danh cũng đã rút ra được một số bài học quan trọng cho chính bản thân mình. Thứ nhất chính hắn phải tự thu liễm bản thân một chút, không nên quá tự cao tự đại, thứ hai là trước khi làm việc gì cũng phải suy nghĩ thật kỹ nếu không hậu quá khó mà đoán trước được. Có thể nói trận chiến hôm nay chính là một bài học xương máu.
Đột nhiên mắt Vô Danh lóe lên một cái, hắn nhớ ra một điều, đó chính là sau khi làm việc gì đó tiêu hao một lượng lớn linh lực trong cơ thể giống như giao đấu với người khác thì việc tu luyện khôi phục lại trạng thái thân thể là rất quan trọng.
Bởi vì lúc này linh lực vừa mới tiêu hao một lượng lớn nếu như lập tức tu luyện thì sẽ không chỉ giúp cho linh lực khôi phục lại mà còn tăng lên. Đây cũng chính là lợi ích của việc giao đấu với người khác.
Vô Danh phóng thần thức ra bên ngoài dò xét, sau khi chắc chắn là không có ai xung quanh thì hắn mới đi vào nhà vệ sinh sau đó liền biến mất ở trong đó.
Sau khi xuất hiện ở bên trong thế giới hỗn độn của Hỗn Độn Thiên Mục, Vô Danh lập tức ngồi xếp bằng xuống hai tay kết ấn đan vào nhau, hơi thở dần trở nên vững vàng.
-Ù…ù….ù…
Linh khí từ bốn phương tám hướng kéo về phía Vô Danh, một lốc xoáy linh khí khổng lồ hình thành ở ngay trên đầu của hắn.
Vô Danh vận chuyển Vô Cực quyết hấp thu tối đa linh khí có thể, linh khí cuồn cuộn như nước chạy vào trong cơ thể của Vô Danh qua từng lỗ chân lông. Sau khi linh khí được hấp thu vào trong cơ thể liền bị một mảnh hư vô trong thể nội của hắn chuyển hóa hấp thu. Đồng thời từ trong đan điền của Vô Danh phóng ra một loại khí tức bản nguyên, ôn dưỡng cốt cách của Vô Danh, khiến cho kinh mạch của hắn từ từ cường hóa lên, nó cũng gột rửa linh khí được hấp thu vào bên trong khiến cho linh khí trở nên cô đọng hơn rất nhiều….
-Ô….ô…ô…ô
Trong cơ thể Vô Danh vang lên những tiếng ô ô do vận chuyển công pháp, linh khí tiêu hao cũng dần dần được hồi phục trở lại, nhưng không những vậy nó còn đang từ từ tăng lên.
Tụ khí tầng hai sơ kỳ, tụ khí tầng hai sơ kỳ đỉnh phong,….
-Ầm…
Một tiếng ầm nhỏ vang lên trong đan điền của Vô Danh, hắn đã thành công đột phá rào cản ngăn cách, tiến vào tụ khí tầng hai trung kỳ.
Mặc dù thời gian bên trong thế giới hỗn động trôi qua đã khá lâu, nhưng bên ngoài cũng mới chỉ mất có hơn mười phút mà thôi.
Vô Danh thở phù một hơi, tự đánh cho mình một cái tẩy trần quyết, xóa đi hết những tạp chất được thải ra bên ngoài cơ thể, sau đó liền thay một bộ y phục mới, rồi rời khỏi thế giới hỗn độn.
Hắn không dám ở lại bên trong thế giới hỗn độn quá lâu, nhỡ việc hắn có Hỗn Độn Thiên Mục bị lộ ra thì quá nguy hiểm.
Thân hình của Vô Danh hơi động một cái liền biến mất bên trong thế giới hỗn độn.
Vô Danh vừa mới bước ra ngoài, thì liền phóng thần thức thăm dò xung quanh, mà đúng lúc này hắn thấy Nguyệt Nhi đang chạy thật nhanh về phía phòng của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.