Đứa Con Của Tạo Hóa

Chương 220: Nhận sư phụ (3)




Trùng San quyền của Vô Danh lúc này cũng đã muốn rơi xuống trên người của trung niên nam tử. Thế nhưng cũng không đợi ba tòa núi áp đỉnh kia rơi xuống, trung niên nam tử y nguyên đánh ra một quyền.
- Rầm!!
Ba tòa núi của Vô Danh vậy mà dưới một quyền của trung niên nam tử kia tan vỡ không còn một mảnh. Vô Danh bị phản phệ lui lại mấy bước, trên cổ cũng là cảm thấy ngòn ngọt. Vô Danh ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía trung niên nam tử, một quyền của hắn vậy mà bị người kia đưa tay ra đấm nhẹ liền phá giải. Vô Danh thật không thể hiểu nổi, rõ ràng người kia trước đó đã bị hắn làm tổn thương thức hải, sau đó bị một quyền của hắn đè ép xuống chỉ còn chờ chết, vậy mà bây giờ tÌnh cảnh đột nhiên quay vòng, tùy tiện đấm ra một quyền cũng phá giải được Trùng San quyền của hắn. Vô Danh hít vào một ngụm khí lạnh, thật mạnh!
Trung niên nam tử sau khi phá giải một quyền kia của Vô Danh thì cả người liền rũ một cái, toàn bộ chín sợi dây xích trên người của trung niên nam tử liền bị bắn văng ra. Trung niên nam tử lúc này liền đưa tay ra chặn nói:
- Tiểu hữu dừng tay.
Vô Danh ánh mắt có phần không hiểu nhìn về phía trung niên nam tử, rất nhanh hắn liền nhìn thấy một cảnh tượng kinh dị. Đao mang được tạo ra từ khốn sát trận vậy mà chỉ vừa mới đi tới sát người của trung niên nam tử liền tan biến không còn một mạnh, vậy chẳng phải nói khốn sát trận của hắn vô dụng. Trung niên nam tử nhìn thấy ánh mắt của Vô Danh nhìn về phía mình vừa rồi thì liền nói:
- Tiểu hữu dừng tay. Ta cùng ngươi nói chuyện.
Vô Danh lúc này mới để ý, hình như ngữ khí của người này có chút không giống với lúc trước, ánh mắt rõ ràng hiện lên một vẻ có thể nhìn thấu lòng người, khí chất cũng hoàn toàn khác biệt so với lúc trước. Vô Danh không biết là chuyện gì xảy ra, hắn nhưng là vẫn biết tình thế hiện tại giữa hai bên, hắn bây giờ không phải thế chủ động. Vô Danh đưa tay ném ra một miếng trận kỳ, khốn sát trận lúc này cũng là dừng lại. Lúc này Vô Danh mới nhìn trung niên nam tử rồi nói:
- Ông là...??
Trung niên nam tử thấy Vô Danh hủy đi khốn sát trận thì cũng thầm gật đầu, cũng là biết suy nghĩ của Vô Danh, lúc này mới lên tiếng:
- Ta là Liên Hồng Phong, tông chủ Liên Đao Tông. Ngươi có thân phận bài để tử của Liên Đao Tông, cũng lại đi tới bậc thang thứ bảy mươi chín, hẳn là cũng có thể nhận biết ta.
Vô Danh vừa nghe vậy liền bừng tỉnh, thì ra vừa rồi Cảnh Thừa Ngạo hét lên một tiếng chính là bị Liên Đao Tông tông chủ Liên Hồng Phong này giết chết nguyên thần chiếm lại thân thể. Suy nghĩ này chính là phù hợp với việc trước đó Vô Danh nhìn thấy trong mắt người này một tia giãy giụa. Vô Danh lúc này lúng túng ôm quyền nói:
- Vãn bối Vô Danh gặp qua Liên tông chủ.
Liên Hồng Phong thấy vậy thì gật đầu nói:
- Ừm, Vô Danh, không sai, tuổi còn trẻ nhưng đã tu luyện tới bước này, coi như là phóng tầm mắt toàn bộ đại lục cũng khó có thể tìm thấy được giống như ngươi một người như vậy.
Vô Danh cười ngượng ngùng đáp:
- Tiền bối quá khen, vãn bối cũng là nhờ may mắn mới có thể đi tới một bước này. So với Liên tông chủ chưởng khống một đỉnh cấp tông môn như vậy vãn bối vẫn còn kém rất nhiều.
Vô Danh cũng rất là khiêm tốn, cũng không quên một cái vỗ mông ngựa đi qua. Liên Hồng Phong cũng là không có để ý lời nói của Vô Danh, ông ta quay lưng rồi nói:
- Ngươi theo ta đi vào đây, ta có một chút chuyện muốn cùng ngươi nói.
Vô Danh nghe vậy thì cũng gật đầu sau đó đi theo phía sau Liên Hồng Phong. Hai người liền ngồi tại một chiếc bàn uống nước của một căn phòng ở bên trong tàng thư các. Liên Hồng Phong vừa mới ngồi xuống, Vô Danh cũng là yên lặng ngồi ở một bên, lúc này Liên Hồng Phong mới nhìn Vô Danh nói:
- Ta thời gian cũng không còn nhiều, cho nên cũng sẽ không ở đây cùng ngươi nói nhảm. Ta chính là muốn nói thẳng vào vấn đề chính. Ngươi nói cho ta biết một chút tình hình bên ngoài hiện nay.
Vô Danh cũng là minh bạch Liên Hồng Phong muốn hỏi hắn về vấn đề gì, hắn cũng sẽ lại không vòng vo mà trực tiếp nói thẳng vào vấn đề chính. Rất nhanh Vô Danh liền từ từ kể lại cho Liên Hồng Phong sự tình của Tam Sinh đại lục cùng với việc hắn tiến vào Chiến Trường Cổ này. Liên Hồng Phong nghe xong cũng là thở dài một tiếng:
- Ngươi nói ta đã hiểu, không ngờ lại có nhiều chuyện như thế xảy ra.
Liên Hồng Phong sau khi nói một câu cũng liền rơi vào trầm tư, để hắn không có nghĩ ra là sau trận chiến năm đó lại có nhiều chuyện như thế xảy ra. Thời điểm hắn tự phong cấm bản thân cùng với Ma Hoàng Cảnh Thừa Ngạo trong Cấm Phong trận cũng là Liên Tông Tông cùng với thế giới bên ngoài hoàn toàn cách biệt. Lúc đó tông môn đối mặt với Tử Yêu tộc tràn vào cũng chỉ có thể làm được như vậy, tự phong bế tông môn sau đó cùng Tử Yêu tộc đồng quy vu tận. Sau đó vậy mà còn có nhiều chuyện khác nữa, thật là một cái đả kích đối với hắn.
- Ta thời gian không còn nhiều sẽ không cùng ngươi giải thích quá nhiều. Ngươi vừa nãy cũng nhìn thấy tình trạng của ta trước đó, chính là bị địch nhận xém chút nữa đoạt mất thân thể. Chủng tộc này vốn không phải là cùng chúng ta một vị diện, bọn chúng là từ một cái vị diện khác tới. Ta đoán chắc chắn tương lai không xa chủng tộc này sẽ lại một lần nữa đánh tới một phương vị diện này. Đến lúc đó sẽ lại là một trận đại hạo kiếp, chúng sinh rơi vào lầm than, toàn bộ đại lục tràn ngập mùi tinh huyết cùng giết chóc. Đến lúc đó cũng chỉ có thể nhờ các ngươi những người trẻ tuổi gồng gánh lấy đại lục này, cũng là để thay chúng ta những người đi trước hoàn thành tâm nguyện.
Liên Hồng Phong nói tới đây liền đưa mắt nhìn Vô Danh, ông ta nói với giọng nghiêm túc:
- Ngươi trên người có thẻ bài thân phận đệ tử của Liên Đao Tông, cùng với ngươi có thể đi tới bậc thang bảy mươi chín trên bậc thang đao ý. Ngươi có muốn hay không trở thành đệ tử thân truyền của ta.
Vô Danh nghe thấy Liên Hồng Phong nói như vậy thì lập tức giật mình ngạc nhiên, hắn cũng rất nhanh liền minh bạch Liên Hồng Phong ý tứ. Thế nhưng là hắn cũng không có nghĩ sẽ nhận Liên Hồng Phong làm sư phụ a, hắn dù sao cũng là có một cái chưa từng gặp mặt sư phụ Mộng Tuân a. Vô Danh vốn không phải là một người giỏi ăn nói, cho nên nhất thời hắn cũng không biết phải trả lời như thế nào.
Liên Hồng Phong cũng nhìn thấy Vô Danh do dự, ông ta biết hẳn là Vô Danh không có nghĩ sẽ nhận ông ta làm sư phụ. Thế nhưng sở học cả đời chẳng lẽ lại không có một người nối truyền hay sao, Liên Hồng Phong dứt khoát nói:
- Ngươi cũng không cần phải cảm thấy khó xử, ta cũng sẽ không bắt ép ngươi nhận ta làm sư phụ. Thế nhưng ngươi nhận ta làm sư phụ cũng không có nửa điểm thua thiệt, ta cũng là muốn có một người nối truyền ta y bát. Ngươi chỉ cần nói đồng ý hay không đồng ý ta lập tức liền truyền cho ngươi tất cả những gĩ ta biết, ngươi cũng lại không cần phải quỳ xuống hành lễ. Ta Liên Hồng Phong cũng không có giống như người khác coi trọng hình thức. Ta lời muốn nói cũng đã nói hết cả, ngươi chẳng lẽ ngay cả một cái người sắp chết như ta cũng không muốn giúp ta hoàn thành tâm nguyện cuối cùng.
Vô Danh nghe Liên Hồng Phong nói vậy thì cũng không còn biết nói gì, câu trước nói ta không muốn ép ngươi nhưng câu sau lại chính là đang ép hắn. Vô Danh suy nghĩ một chút rồi trả lời:
- Được. Mời sư phụ nói yêu cầu, đệ tử nhất định sẽ hoàn thành tốt tâm nguyện của người.
Vô Danh thấy hắn nhận Liên Hồng Phong làm để tự cũng không có ăn cái gì thua thiệt, dù sao cũng là không có bắt hắn phải hành lễ, hắn cũng là không coi trọng loại này hình thức. Thế nhưng là Liên Hồng Phong muốn nhận hắn làm đệ tử vậy chắc chắn cũng là muốn có đôi điều giao phó xuống, hắn chẳng bằng ăn ngay nói thẳng.
Liên Hồng Phong thấy Vô Danh đồng ý thì cũng cao hứng lắm, nói chuyện với người thông minh đương nhiên là rất thoải mái. Liên Hồng Phong áp chế tâm tình của mình, sau đó nghiêm túc nói:
- Ta đối với ngươi rất là coi trọng, cũng lại không có cái gì yêu cầu không thể thực hiện được. Ta trước tiên muốn ngươi sau khi trở thành đệ tử của ta thì hãy tu luyện thật tốt cuốn Liên Hoa Đao trận này, đây chính là ta tinh hoa cả đời sáng tạo ra môn này đao trận. Cái thứ hai, khi ngươi có thực lực mà nói, vậy hãy thay ta khôi phục lại Liên Đao Tông. Còn nữa, sau khi ngươi ra khỏi đây, hãy thay ta thanh lý môn hộ. Tâm nguyện cuối cùng của ta cũng chỉ có thể là như vậy thôi, ta tin ngươi sẽ không phụ sự kỳ vọng của ta. Đây nhẫn trữ vật của ta, ngươi hãy cầm lấy. Ta thọ mệnh đã đến…
Liên Hồng Phong sau khi đưa cho Vô Danh nhẫn trữ vật thì liền thở ra một hơi rồi ngồi yên bất động. Vô Danh vốn còn muốn nói gì đó nhưng cũng chỉ có thể nuốt vào. Liên Hồng Phong có lẽ đã đi rồi.
Vô Danh trước đó còn không có muốn nhận Liên Hồng Phong làm sư phụ, lúc này hắn đột nhiên quỳ xuống hành lễ sau đó hướng về phía Liên Hồng Phong nói:
- Sư phụ, tâm nguyện của người ta đều đã nghe rõ, nếu có một ngày ta có đầy đù thực lực, vậy ta sẽ thay người xây dựng lại Liên Đao Tông. Đồng thời ta cũng sẽ để cho môn này Liên Hoa Đao trận của người danh chấn thiên hạ. Sư phụ xin hãy an tâm rời đi, tâm nguyện của người ta chắc chắn sẽ hoàn thành tốt.
Vô Danh vừa nói xong lời này, một chút chấp niệm còn lại trong Liên Hồng Phong cũng theo nguyên hồn của ông ta luân hồi. Vô Danh biết Liên Hồng Phong hẳn nghe thấy lời này của hắn.
Hôm nay đổi mới liền đến đây, các vị bằng hữu ngủ ngon.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.