Đứa Con Của Tạo Hóa

Chương 190: Nguyên Anh




Vô Danh ánh mắt lạnh lùng nhìn sáu mươi ba đạo lôi kiếp thô to đang đánh về phía thân thể của hắn, đúng lúc này ánh mắt của hắn sáng lên sau đó bất chấp thương thế trên cơ thể bật thẳng người lên trên không trung. Cả người của Vô Danh cùng với sáu mươi ba đạo lôi kiếp kia lập tức tạo thành một cái góc nghiêng, lúc này Khai Thiên Dạ Đao của Vô Danh bổ ra.
- Đoàng! Đoàng! Đoàng!
Vô Danh vừa mới bổ ra một đao này thì ngay lập tức liền đánh tan hơn mười đạo lôi kiếp, thế nhưng vẫn còn năm mươi đạo lôi kiếp rơi xuống ở trên thân thể của hắn.
- Răng rắc! Răng rắc!
Đúng lúc này cơ thể của Vô Danh giống như diều đứt dây bị đánh văng xuống phía dưới mặt đất, cả người liên tục truyền ra tiếng xương gãy, miệng hắn cũng không khỏi phun ra một búng máu, nhưng nụ cười trên gương mặt của hắn lại không thể xóa đi.
- ẦM…
Một tiếng ầm lớn vang lên bên trong cơ thể của Vô Danh, chín viên kim đan nhỏ màu vàng ở trên cây vũ trụ lúc này đột nhiên rung lên dữ dội sau đó nổ ầm một tiếng, ngay lập tức một luồng năng lượng liên miên sung mãn khắp cơ thể của Vô Danh, hắn cảm giác rõ ràng trong người của hắn giống như có một vụ nổ, cảm giác giống như bản thân bị nổ bom hết sức rõ ràng, nhưng khi chín viên kim đan kia nổ tung trong cơ thể hắn thì không làm cho cơ thể của hắn bị nổ tung theo, mà ngược lại hắn cảm nhận được rõ ràng nguồn năng lượng khổng lồ trong chín viên kim đan kia, Vô Danh biết cái đan ấy đã khai nổ rồi, và bước tiếp theo chính là lúc hắn ngưng tụ ra nguyên anh trong cơ thể của mình.
- Răng rắc! Răng rắc!
Chín viên kim đan nhỏ giống như quả bom phát nổ ở bên trong cơ thể của Vô Danh, sau khi nó phát nổ thì có công dụng đánh tan cánh cửa xiềng xích bước vào Nguyên Anh kỳ, lập tức khai nổ toàn bộ. Ngay lúc này Vô Danh đột nhiên cảm nhận được đan điền của mình, hình như đan điền của hắn không hề biến mất đi, nó vẫn còn ở đó, nó cũng không phải đã biến thành cây vũ trụ như hắn nghĩ. Đan điền chính là nơi sản sinh ra vô số thể sinh mệnh trong cơ thể, kim đan hay nguyên anh cũng đều là do nó sinh ra, hỏi nó làm sao có thể tự tiện biến mất đây. Cái đan điền này chỉ có một và duy nhất, nó cũng không tự động tan biến đi hay hóa thành bất kể thứ gì khác.
Sau khi kim đan đã khai nổ thì bước tiếp theo cũng chính là lúc ngưng tụ ra nguyên anh của bản thân, Vô Danh lúc này cũng điên cuồng hấp thu linh khí xung quanh cơ thể của hắn, hắn cần một lượng lớn linh khí để có thể ngưng tụ nguyên anh. Toàn bộ linh thạch thượng phẩm còn lại cũng đã bị Vô Danh hấp thu hết sạch, ngay cả năng lượng đến từ lôi kiếp cũng đang bi hắn điên cuồng hấp thu, nhưng rốt cuộc thì hắn cũng chẳng hấp thu được chút gì năng lượng đến từ lôi kiếp bởi vì “mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp” đã hấp thu hết toàn bộ chỉ trong nháy mắt. Vô Danh triệt để ngốc trệ, trong lòng cũng có chút giận giữ.
Nhưng mà ngay lúc này thì “mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp” lại rung lên một lần nữa, nó tiếp tục phát ra từng đạo tín tức tới chỗ dải Hồng Mông đạo vận. Dải Hồng Mông đạo vận kia sau khi nhận được tín tức mà “mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp” phát ra thì nó lại một lần nữa toát ra những dòng chảy đạo vận mênh mông, lần này so với lần trước còn muốn nhiều hơn gấp đôi.
Vô Danh thấy vậy thì cực kì kinh hỉ, hắn bây giờ cần nhất chính là nguồn năng lượng như của Hồng Mông đạo vận, mặc dù bây giờ dòng chảy đạo vận mênh mông trong cơ thể của hắn đã nhiều hơn gấp đôi và cũng có chút thô bạo, nhưng hắn không ngại ngần cuốn hết tất cả vào bên trong Vũ Trụ mạch lạc của hắn.
Vô Danh giống như đang đói khát lắm mà ngấu nghiến hấp thu dòng chảy đạo vận mênh mông vào bên trong Vũ Trụ mạch lạc của hắn. Có loại năng lượng này giúp đỡ thì còn phải sảng khoái hơn là hấp thu linh khí rất nhiều, không những vậy thương thế trên người của hắn còn muốn hồi phục nhanh hơn gấp mấy lần.
Lúc này trong cơ thể của Vô Danh không ngừng vang lên tiếng ồ ồ do vận chuyển Vô Cực Quyết tới mức cực hạn, nguyên anh của hắn cũng đã bắt đầu thành hình rồi. Ngưng tụ nguyên anh là một bước hết sức quan trọng, hắn nhất định không được thất bại. Lúc này Vô Danh cũng chẳng còn nghĩ đến viẹc sót của nữa, hắn ngay lập tức lấy ra một viên cực phẩm tiên tinh mà sử dụng, đây là viên tiên tinh lần trước mà hắn vẫn chưa dùng hết khi tấn cấp Trúc Cơ.
- Rầm! Rầm! Rầm!
Lúc này thì trên bầu trời lại tiếp tục truyền ra tiếng lôi kiếp gầm rú, lần này cũng muốn dữ dội hơn lần trước gấp hai lần, chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện một trăm lẻ tám đạo lôi kiếp to như cái chậu nước, chỗ này mà giáng xuống thì đúng là biến toàn bộ thành tro bụi.
Vô Danh thấy uy thế của lôi kiếp lần này quả thực là rất kinh khủng, có lẽ một đao lần trước mà hắn bổ ra đã không khỏi chọc giận tới cái uy của Thiên Đạo, cho nên bây giờ mới có lôi kiếp khủng bố như vậy giáng xuống. Vô Danh lúc này chỉ biết điên cuồng hấp thu tiên khí bên trong cực phẩm tiên tinh để hình thành nguyên anh trong đan điền, chỉ cần hắn kịp thời hình thành nguyên anh thì hắn có thể sống sót sau đợt lôi kiếp này.
………
Ở phía xa đám người Ma Cốt Ngột Lang, Thượng Diệp Phi, Hoàng Kim Bằng, Dương Hạ Du nhìn thấy cảnh tượng này cũng đã sợ hãi tới mức run rẩy rồi, bốn người quả thực không dám tin vào mắt của mình, nó quả thực là quá khó tin.
- Rầm! Rầm! Rầm!
Đúng lúc cả bốn người đang ngây ngốc nhìn xem thân ảnh phía xa thì trên đầu cũng liền truyền tới tiếng gầm rú của lôi kiếp. Ánh mắt cả bốn người ngây ngốc ngửa đầu lên mà nhìn phía trên bầu trời đen kịt, hơn hai trăm đạo lôi kiếp to bằng cái chậu nước đang chuẩn bị lao xuống, từng tia sét giống như được phóng đại ở trong mắt của cả bốn người, trong đầu bọn hắn lúc này chỉ có một ý nghĩ duy nhất, đó chính là chạy.
Vốn đang ngây ngốc thì liền bị tiếng sấm này đánh cho tỉnh ra, Ma Cốt Ngột Lang lập tức lấy từ trong nhẫn trữ vật của mình ra một chiếc Phá Không Phù cấp năm, hắn vội vàng phun lên đó một ngụm máu rồi kích phát Phá Không Phù.
Ba người kia cũng là không hề chậm trễ đem ra thủ đoạn chạy trốn của mình, bởi vì nếu như chạy không nhanh thì đạo lôi kiếp kia sẽ rơi xuống, đến lúc đó muốn chạy cũng đừng nghĩ tới nữa.
Ma Cốt Ngột Lang vừa mới kích phát Phá Không Phù thì ngay lập tức có một lốc xoáy màu xanh bao lấy cả người của hắn, phía trên đầu của hắn cũng là bị rách ra một kẽ hở ở trong không trung.
- Đoàng! Đoàng! Đoàng!
Ngay lúc cả bốn người sắp rời đi thì hơn hai trăm đạo lôi kiếp to bằng chậu nước cũng đã đánh ập xuống phía trên đầu của bốn người.
- Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!
Hơn hai trăm đạo lôi kiếp vừa mới rơi xuống thì ngay lập tức liên tục đánh văng ra mấy luồng huyết vụ. Nhưng có lẽ cả bốn người kia đều đã chạy thoát được. Hiển nhiên trước khi chạy thoát thi vẫn bị hơn hai mươi đạo lôi kiếp đánh trúng khiến cho thụ thương. Vết thương này chắc chắn là không hề nhẹ một chút nào.
Những đạo lôi hồ còn lại sau khi không tìm thấy mục tiêu của mình đâu nữa thì lập tức đánh xuống mặt đất phía dưới. Hơn một trăm đạo lôi kiếp này vừa mới rơi xuống thì mặt đất cũng liên tục bị đánh ra từng cái hố rộng hơn một trượng, bụi đất bắn lên tung tóe, cây cối xung quanh cũng bị đánh cho cháy đen, lửa bốc lên nghi ngút liên tục, cả một mảng rừng xanh ở đây đột nhiên bốc cháy toàn bộ.
………
Vô Danh bởi vì điên cuồng vận chuyển Vô Cực Quyết hấp thu linh khí từ bốn phía xung quanh cùng với cực phẩm tiên tinh và dòng chảy đạo vận mênh mông thì nguyên anh trong cơ thể hắn đang ngưng tụ càng ngày càng rõ ràng hơn. Lúc đầu nguyên anh của hắn chỉ là một hình người trong suốt đang ngồi đả tọa bất động, nhưng theo thời gian Vô Danh hấp thu càng nhiều linh khí thì hình người trong suốt đang ngồi đả tọa bất động này cũng dần dần có đường nét hơn. Nguyên anh của Vô Danh đang ngày một hoàn thiện.
Từng luồng linh khí cùng dòng chảy đạo vận thông qua Vũ Trụ mạch lạc chuyển đổi thì liền bắt đầu truyền vào trên ngọn cây vũ trụ rồi từ cành lá của cây vũ trụ truyền xuống tới gốc, nguyên anh sắp ngưng thực của Vô Danh đang ngồi ở phía dưới gốc cây vũ trụ cũng đang điên cuồng hấp thu những luồng năng lượng này.
- Rầm! Rầm! Rầm!
Một trăm lẻ tám đạo lôi kiếp to bằng chậu nước rốt cục cũng đã rơi xuống, những chỗ nó đi qua không gian cũng vặn vẹo kinh khủng, không khí cũng muốn theo đó mà bốc hơi.
- Rào! Rào! Rào!
Lúc này thì trên bầu trời cũng đã đổ mưa lớn rơi xuống, những hạt mưa theo một trăm lẻ tám đạo lôi kiếp kia hạ xuống cũng bị đánh cho bốc hơi. Vô Danh thấy trước tiên rơi vào trên người của hắn chính là bảy mươi hai đường lôi kiếp thô to, Vô Danh vẫn bình tĩnh ngồi ở phía dưới chờ đợt lôi kiếp này đánh xuống.
- Thành công.
Vô Danh đột nhiên nhoẻn miệng cười, hắn rốt cục cũng đã ngưng tụ thành công nguyên anh của bản thân mình. Nguyên anh của hắn đang ngồi đả tọa bất động ở phía dưới gốc cây vũ trụ kia, hai tay của nó kết ấn lại,nếu như nhìn rõ thì sẽ thấy phía trên kết ấn còn có một quả cầu nho nhỏ đang không ngừng xoay chuyển, năng lượng vô tận đang chảy bên trong quả cầu này. Vô Danh bây giờ đã là tu sĩ Nguyên Anh tầng một sơ kỳ, khi đạt tới cấp độ này thì cơ thể của hắn không chỉ cứng cáp hơn trước mà hắn còn cảm nhận được bản thân dường như có thể tu luyện vô hạn. Hắn thấy rằng Vô Cực Quyết thời thời khắc khắc đều đang vận chuyển trong cơ thể của hắn, vận chuyển liên tục không bao giờ dừng lại, mà tốc độ tu luyện này giống hệt lúc hắn vận chuyển Vô Cực Quyết tới mức cực hạn. Đây cũng chính là điểm mạnh mẽ nhất của công pháp Vô Cực Quyết, người sử dụng sau khi thăng cấp tới Nguyên Anh thì có thể tu luyện vô hạn, vào mỗi thời khắc đều đang tu luyện, không ở đâu là không tu luyện được, phá vỡ tất cả các giới cấm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.