Du Ngoạn Mạt Thế

Chương 31:




Bên Mị Diễm cùng Vô Dật thì nhìn chằm chằm vào 2 cái bản sao anh và ta đang ôm nhau ngủ ở trước mặt , thầm than tiểu thư quá mức cường hãn đi , chỉ cần móc 2 hạt đậu nho nhỏ lại có thể cử động y hệt người thật vậy . Quả thật cảm thấy khoảng cách của bọn họ và tiểu thư thật xa . 
.    2 người nhìn nhau , trong lòng thầm hạ quyết tâm nhất định phải cường hãn lên để có thể đứng sau lưng bảo vệ tiểu thư thật tốt hoàn thành di nguyện của boss trước khi mất . 
~~~~~~~~~~~~ Dãy phân cách bến cảng a ~~~~~~~~~~~~
Khi cửa mở ra , ta cùng anh bước vào nhưng lại là kho trống , ta cảm thán quả thật thuyền hàng vận chuyển xăng dầu lậu nhất nhì thế giới mà , cẩn thận thế là vừa . Anh thì khuôn mặt bình tĩnh nhìn ta , nếu ta đưa anh đến kho hàng này thì anh tin chắc ta có dự định của mình rồi .
.    Ta xoay qua nhìn anh tin tưởng mình vô điều kiện thì bỗng thấy một dòng nước ấm chảy qua tim , ấm áp vô cùng . Ta đi vòng quanh kiểm tra nhưng lại không phát hiện được gì , ta đành phải dùng Phượng nhãn tìm thôi . 
Tâm khẽ niệm , phượng mâu ta từ từ biến thành màu đỏ chói mắt đầy yêu dã làm khuôn mặt như thiên sứ bây giờ lại càng thêm tà mị vô cùng . Anh nhìn ta không chớp mắt chỉ cản thấy tiểu Như bây giờ thật xinh đẹp , trong cặp mắt toàn si mê triền miên .  
.    Ta cũng không nhìn anh mà tiếp tục tìm kiếm , bất ngờ ta thấy một cái đường hầm đi xuống ở cuối góc của kho hàng ở trên lại thiết kế máy dễ gây ảo giác và nhiễu sóng âm....khó trách ta lại tìm không được . Ta xoay qua thì bắt gặp ánh mắt anh si mê nhìn ta làm ta không tự chủ được đỏ mặt , vội khều anh một cái nói : " Đi , chúng ta đến cuối kho hàng bên phải đi , em phát hiện ra rồi , nhưng chưa có cách nào mở hết " Ta vừa lôi anh đi vừa nói , một bên lại suy nghĩ lại nguyên tác mà ta viết , mi không tự giác nhíu chặt .
.    Anh đưa tay xoa xoa mi đang nhíu của ta , cưng chiều nói : " Em mà nhíu mi hoài sẽ mau già lắm đó , nào cười lên đi u buồn sẽ nhanh biến mất thôi , chúng ta sẽ nghĩ ra cách mà " 
.   ' biến mất ' Ta lẩm bẩm lặp lại , bỗng ta chợt nhớ đến một câu trong nguyên tác mà ta đã viết ' cô bị lũ tang thi quay quanh gào thét , nhưng cô chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn nó từ từ tiến đến , cô theo bản năng mà lùi đến cuối góc kho hàng , như đạp trúng gì đó , cô bỗng dưng bị rơi xuống một tầng hầm ... ' . Ta lập lại theo nguyên tác đi lùi theo cách ta đã ghi thì bỗng dưng cảm nhận được sự khác thường , ta nhìn kĩ thì thấy một một mảnh chỉ hơi nhô lên hơn mấy mảnh kia thôi . 
.    Ta reo lên , đầy sung sướng nhìn anh : " Em tìm ra rồi " 
.    Anh tất nhiên quan sát nhất cử nhất động ta từ nãy giờ nên khi ta reo lên anh rất nhanh đã tiến tới , trong mắt cũng ngập tràn mong chờ , xăng dầu nha thử hỏi ai mà không ham . 
.    Ta ấn mạnh xuống , thì góc cuối kho hàng mở ra một đường hầm có cầu thang để đi xuống . Ta buông ra thì đồng thời cái hầm cũng đóng lại.... Xem ra lúc bọn người giao dịch sẽ có người ở trên canh đây mà , ta không nhịn được bội phục sự thông minh của những người này . Chả trách giúp nữ chủ qua một cửa thập tử nhất sinh . 
.    Ta lại ấn mạnh xuống lần nữa , rót lực vào làm giữ nguyên trạng thái ấn xuống , ta đứng lên phủi tay nhìn anh cười hề hề nói : " Đi thôi " 
.    Anh nhìn ta chằm chằm , anh càng ngày càng cảm thấy từ lúc ta tỉnh lại đến bây giờ thì khác lúc trước rất nhiều , cô lúc trước thì kiêu ngạo như một con khổng tước được bao bọc kĩ lưỡng dưới đôi cánh của bọn họ thiên chân chưa hiểu sự đời còn ta bây giờ thì thuần thục , phúc hắc , đôi khi thì ngây thơ , lúc thì rất tình cảm , vừa kiên cường mạnh mẽ lại có sự tùy hứng mang theo chút lười biếng đầy ưu nhã làm cho người ta nhịn không được muốn thân cận ... Tiểu Như càng ngày càng phát ra hào quang chói mắt làm cho lo lắng có một ngày sẽ có người cướp mất tiểu Như của anh . Nói chung là không biết tại sao , anh càng yêu tiểu Như của bây giờ hơn cùng ham muốn chiếm hữu ta ở bên cạnh anh mãi thôi ... Ai , nhầm lúc anh cũng tự thấy buồn cười với suy nghĩ của mình .
.    Ta nhìn thấy anh thất thần , trong mắt toàn sự bá đạo chiếm lấy cùng sự giãy dụa nội tâm , làm ta khó hiểu , bèn đưa tay nhéo mặt anh : " Này , anh thất thần gì vậy ? " 
.    Anh định thần lại thì thấy tay ta đang nhéo mặt mình thì đen mặt , nắm lấy ta kéo về phía anh , chuẩn xác ngã vào lòng ngực rắn chắc của anh .
.    Ta chưa kịp mở miệng khác nghị thì lời nói đã bị anh nuốt hết vào trong miệng , hôn không có sự dịu dàng thường ngày mà chỉ còn sự bá đạo chiếm đoạt , còn theo 1 chút trừng phạt ?? . Uầy , anh thật nhỏ mọn mà , ta thấy anh bộ dáng anh thất thần trong thật đáng yêu nên nhịn không được đưa tay nhéo 1 cái thôi mà T.T 
.    Anh hôn đến khi thấy khuôn mặt ta đỏ bừng vì thiếu dưỡng khí bèn thở dài 1 cái , buông tha cho môi ta , ta dựa luôn vào ngực anh mà liều mạng lấy lại dưỡng khí , nhìn đôi môi bị anh hôn đến sưng phù thì hơi đau lòng khẽ liếm một cái , thì thào nói : " Tiểu Như , anh yêu em , cám ơn em đã đến bên cuộc đời anh " 
.    Ta cảm thấy hôm nay anh hơi khác , vòng tay ôm lấy cổ anh , bèn nói ra nghi hoặc trong lòng : " Anh có chuyện gì sao ?? Nếu có cứ nói với em " 
.    Anh nhìn ta thật sâu , im lặng một chút , khẽ gật đầu , từ từ lên tiếng nói ra suy nghĩ trong lòng mình : " Ừm ... Thật ra ... Không hiểu vì sao anh yêu em bây giờ hơn , muốn em chỉ là của riêng anh mà thôi "
.    Ta không ngờ anh nói ra suy nghĩ của mình nhưng nhiều hơn là vui mừng vì nghe câu anh nói ' anh yêu em của bây giờ hơn ' làm ta cảm thấy như được ăn mật vậy , khẽ hôn lên môi anh , cười nhẹ nói : " Nếu em nói , em và em của trước đây là 2 người hoàn toàn khác nhau nhưng lại chung một thân xác thì anh sẽ thế nào ? " 
.     Anh nghe thế hoàn toàn chấn động , 2 con người trong một thân xác sao ? ... Điều này quá dọa người rồi tuy anh cũng đã từng nhìn thấy những câu truyện nào là xuyên không - trùng sinh - ... nhưng phim ảnh cũng chỉ là phim ảnh thôi nên anh không tin là chuyện bình thường nhưng bây giờ lại diễn ra trước mặt anh bảo sao anh không kinh ngạc cho được , nhưng có lẽ bị bất ngờ riết quen nên anh rất nhanh bình tĩnh lại , suy nghĩ nói : " Vậy em bây giờ là ai ?? " 
.    Ta nghịch ngợm nháy mắt một cái , cười tà mị nói : " Đến thời điểm thích hợp em sẽ nói cho anh biết " nhớ trực lại vấn đề chính , vội nói : " Đi nhanh thôi , không thôi không kịp , tuy em có để lại thế thân nhưng không thể qua mắt được bọn họ lâu đâu "
.   Ta bèn kéo tay anh từ từ đi tầng hầm , khi ta và anh nhìn một màn trước mắt không nhịn được cảm thán .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.