Du Ngoạn Mạt Thế

Chương 11: Trần ngạo thiên




Ta ngốc trong không gian 10 ngày , vừa tự rèn luyện vừa giám sát Nhân và cũng đã từ Dạ Tuyết biết được Nhân ta có thể thu lại thành đậu và mang theo bên mình và để phòng ngừa lộn với nhau nên bỏ hết đậu đen thay bằng đậu đỏ làm' binh tôm tướng cá ' vậy và ta cũng thật bội phục sự trâu bò của thân thể này .
. Ta mới bước ra từ sau đó bước vào nhà tắm , tắm rửa sạch sẽ sau đó thay một bộ thể thao màu đen cho dù dơ cũng không nhìn ra ta cảm thán vì biết mình nhiễm bệnh thích sạch sẽ của Cô rồi .
. Cửa phòng truyền đến tiếng gõ cửa ta tưởng Mị Diễm nên một bên sấy khô tóc nhàn nhạt mở miệng : “ vào đi “
Cửa phòng mở ra một người đàn ông vóc người tuấn mĩ bước vào , giọng nói trầm ấm vang lên : “ tiểu Như “ mang theo nhu tình thắm thiết xen lẫn lo lắng .
. Ta ngước lên nhìn người trước mặt một khắc ta trực tiếp ngốc lăng mà đánh giá người trước mặt : Mày kiếm nghiêm nghị ; đồng dạng mắt phượng nhưng lại dài và hẹp rất câu nhân ; sóng mũi cao thẳng ; môi bạc khẽ nhếch cực kì gợi tình ; đường nét khuôn mặt tinh xảo từng nét như được chính tay thượng đế chạm khắc chỉ có thể dùng 2 từ : Yêu Nghiệt , để hình dung cộng thêm dáng người thon dài ẩn sau lớp áo lộ ra cơ bắp săn chắc là thành quả luyện tập mà có . Nhìn vào là mẫu người chuẩn soái ca mà bao chị em phụ nữ hằng mơ ước đây mà . Người này chắc là Trần Nạo Thiên , ừm , dụ dỗ làm lão công không tệ hắc..hắc
Trần Ngạo Thiên ( Y ) nhìn cô gái nhìn mình đến ngốc trước mặt chỉ cảm thấy buồn cười lên tiếng : “ tiểu Như , em sao vậy ? “
Ta vội lấy lại tinh thần , ho khan 2 tiếng sau đó trả lời : “ Thiên , em không sao “ Nhìn nam nhân tuấn mĩ trước mặt ta chỉ muốn lột sạch ăn 1 ngụm vào bụng thôi ( Mây : Hừ , là ai nói tính sắc nữ nổi lên không nổi cho hỏi vại suy nghĩ này là gì . Như Băng : * nhún vai * tuỳ trường hợp nha ~O~/ Mây : * liếc khinh bỉ * )
. Y rất tự nhiên ngồi xuống so pha hướng tá thánh khẩn nói : “ xin lỗi em mấy hôm nay anh bận không đến thăm em được “
Ta không nỡ nhìn soái ca như vậy tuy như vậy cũng rất soái nha , vội nói : “ Không sao em chỉ bị trấn thương não chút thui mấy bữa nay em nghỉ ngơi cũng đã khoẻ rồi “ Sau đó ta lợi dụng truyện này luôn mặt không đổi sắc nói dối : “ Thật ra sau khi tỉnh lại em phát hiện một chuyện em có thể nhìn thấy tương lai , anh có tin em không ?? “ ta mở to mắt đáng thương hề hề nhìn Y
Y gật đầu mở miệng hỏi vấn đề trọng yếu : “ Vậy em nhìn thấy gì ?? “
Ta làm dáng vẻ nghiêm túc nói : “ ngày 1 tháng 1 năm 2017 , cách đây còn 8 ngày mạt thế giáng xưống và con người sẽ trở thành chuỗi thức ăn thấp kém nhất trong chuỗi thức ăn “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.