Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly

Chương 91: Tiễn người ra đi, đi xa ngàn dặm (P2)





Vẻ mặt Vân Khởi vẫn tươi cười như cũ, quay đầu nói với Bạch Bạch:
"Đã như vậy, Bạch Bạch liền cùng nhị thái tử so qua hai chiêu. Tuy nói sống chết đều là do mệnh trời an bài, nhưng đao kiếm không có mắt, ngươi cũng đừng dùng binh khí, tổn thương hòa khí cuối cùng cũng không tốt!"
Hắn những lời này nói ra, Ngao Thương vốn phẫn nộ định rút kiếm ra liền thu hồi tay lại, một con tiểu hồ tiên không cần binh khí, nếu hắn dùng, dù thắng cũng mất mặt!
Vân Sơ không rõ vì sao Vân Khởi lại đáp ứng cho Bạch Bạch xuất chiến, nhưng Nhị sư đệ từ trước đến nay túc trí đa mưu, nhìn người cực chuẩn, hắn dám làm như thế, chắc chắn có đạo lý của hắn, cho nên cũng không cản trở. Dù sao tỷ thí vẫn có bọn họ bên cạnh, chẳng may có gì ngoài ý muốn, vẫn có thể cứu được.
Vân Khởi xoay người ôm Bạch Bạch trên đầu vai Vân Hư xuống, dùng giọng nói chỉ có Bạch Bạch nghe được nói:
"Việc này liên quan đến danh dự của sư phụ, ngươi nhất định phải nghe lời Nhị sư huynh, nếu Nhị sư huynh nói bắt đầu, không cần để ý gì đánh một chưởng trên ngực hắn, mặc kệ hắn ngăn cản thế nào, nhất định phải nhanh, hung ác, nặng, chuẩn!"
Bạch Bạch mặc dù có chút nhút nhát e lệ, nhưng thấy Vân Khởi sư huynh nghiêm túc, sư phụ đã từng nói, bên ngoài phải hoàn toàn nghe lời sư huynh, cho nên không chút do dự dùng sức nhẹ gật đầu.
Sư huynh cùng sư phụ tốt với nàng như vậy, nhất định không thể khiến bọn họ mất mặt!
Những người đến tham gia náo nhiệt nghe nói nhị thái tử tây Hải Long cung một mình đấu với tiểu nữ đồ Thanh Lương Quan, liền một đám hưng phấn không thôi vây quanh, không nghĩ tới thực sự có việc náo nhiệt như vậy để xem, quả nhiên đến không uổng công!
Lúc chuẩn bị căng thẳng, lại lộ một lối rẽ lớn! Rất đơn giản, Bạch Bạch vừa biến thành người, tiên nhân vây xem liền đều chấn trụ, sau lúc yên tĩnh ngắn ngủi, trong đám người tuôn ra từng đợt tiếng hít thở, thật sự là đẹp! Vị tiểu sư muội Thanh Lương Quan này, chậc chậc! Quả thực không biết như thế nào hình dung!
Cho dù có một đám người vốn đố kỵ thanh danh Thanh Lương Quan, trông mong bọn họ gặp không may, cũng đứng về phía Thanh Lương Quan….. Nói thật ra, là đứng bên thiếu nữ siêu đẹp này!
Ngao Thương nhìn thấy dung mạo của Bạch Bạch thì mất một lúc sau mới hoàn hồn lại.
Vân Khởi trông thấy bộ dáng mất hồn mất vía của hắn, trong lòng càng thêm chắc chắn. Tên Ngao Thương này tuy giả vờ một bộ chính nhân quân tử, chính là vừa rồi luôn một mực nhìn lén Huyền Linh tiên tử bên người, chỉ là che dấu được tương đối khá mà thôi, rõ ràng là một tên đăng đồ tử rất có phản ứng đối với sắc đẹp!
Nếu như trận chiến này đối thủ là Huyền Linh, hắn cũng không yên tâm để Bạch Bạch xuất chiến, chẳng qua nếu là người này…… Hắn chí ít có chín phần chắc chắn, Bạch Bạch có thể thắng! Chỉ cần nàng thật sự như sư phụ nói, có pháp lực cường đại, cũng đủ chuyên tâm và hiểu biết.
Bạch Bạch bị nhiều "giống đực" vây xem như vậy, nói không khẩn trương e là giả, nhưng nghĩ đến lời Nhị sư huynh vừa nói với nàng, liền dần dần tĩnh tâm, chuyên tâm tập trung tinh thần, đem toàn thân pháp lực ngưng tụ tại trên hai tay, một đôi mắt to chăm chú nhìn bộ ngực Ngao Thương, không ngừng bắt chước làm thế nào để có một chưởng nhanh, nặng, ác, chuẩn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Nàng cũng lo lắng lát nữa sẽ làm đối phương bị thương, nhưng nàng càng nghiêng về tín nhiệm Nhị sư huynh, Nhị sư huynh rất giống sư phụ, các sư huynh đều nói hắn suy nghĩ chu toàn, hắn nếu đã nói nàng nặng tay thương người, nhất định là vì tên nhị thái tử kia quá lợi hại, Nhị sư huynh sợ nếu mình không đem hết toàn lực sẽ thua, sẽ hại sư phụ mất mặt!
Nghĩ như vậy, sự an nguy của Ngao Thương đáng thương đã bị nàng an tâm vứt đến sau đầu, trong long chuyên chú tập trung vào việc làm thế nào để chấp hành " Chỉ thị tối cao" của Nhị sư huynh!
Ngao Thương còn không biết bản thân sắp đến đại nạn, si ngốc mê mẩn nhìn tiểu mỹ nhân trước mặt, cho đến khi Vân Khởi lớn tiếng tuyên bố:
"Tỷ thí bắt đầu!" Lúc này mới tỉnh hồn lại!
Bạch Bạch đã sớm chuẩn bị xong, chỉ còn chờ một câu này, nàng ngay cả Ngao Thương bộ dáng thần sắc gì đều không liếc mắt nhìn, chỉ nhìn chằm chằm lồng ngực của hắn, Vân Khởi vừa dứt lời, đôi bàn tay nàng đã dùng tốc độ nhanh như chớp đánh thẳng vào trước ngực Ngao Thương!
Ngao Thương phản ứng rất nhanh, nhưng hiển nhiên còn chưa đủ, bóng trắng trước mắt vọt đến, một cổ kình lực lao thẳng tới ngực, động tác phòng ngự của hắn mới đưa ra được nửa, người đã cưỡi mây đạp gió bay rớt ra ngoài!
Một chưởng ngưng tụ pháp lực toàn thân của Bạch Bạch, tốc độ cực nhanh khiến người ta không thể tưởng tượng nổi, quần chúng vây xem còn chưa nhìn rõ ràng Bạch Bạch ra chiêu thế nào, Ngao Thương đã biến mất trước mặt người xem, không trung chỉ để lại một thân ảnh hạnh sắc nhanh chóng thu nhỏ đã xa.
Chỉ thoáng cái…… cũng còn không tính là một chiêu, nhị thái tử tây Hải Long cung liền thành một vì sao rơi xa xa! Dạng pháp lực gì mới có thể làm được điều này a! Mọi người cũng không thể tin đang thừ người chậm rãi nghiêng đầu đi xem tiểu mỹ nhân bạch y đang vẻ mặt mờ mịt, trong mắt trong lòng cũng không… có nửa phần khinh thị, càng không dám dùng ánh mắt mê đắm, không tôn trọng vị tiên tử pháp lực cường đại vô cùng này!
Huyền Linh đứng gần đó hít vào một hơi, pháp lực của nàng tương đối cao, miễn cưỡng nhìn ra Bạch Bạch ra tay bình thường không có gì lạ, rõ ràng là động tác một phàm nhân bình thường cũng làm được, chỉ là vì sao có thể nhanh như vậy nặng như vậy?
Nếu như mình ở vị trí của Ngao Thương sẽ thế nào?! Huyền Linh nhịn không được thầm may mắn vừa rồi mình không thể khiêu chiến thành công……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.