Mặc Yểm tuyệt đối không nghĩ tới chuyện của Thanh Lương quan lại khó xử, lại có kết cục như thế này. Quế nhi đã kể lại cho hắn nghe chuyện phát sinh trên đại điện, hắn sớm đã biết không thể tin tưởng Phi Du, nhưng không ngờ nàng ta lại hành động nhanh như vậy, chết tiệt!
Hắn thầm nghĩ cho dù hơn ba trăm yêu quái cùng một lúc xông lên đài thì hắn vẫn tự tin bảo vệ cho nàng không bị tổn thương gì, nhưng nàng lại nghe lời sư huynh nàng nói muốn lên võ đài mạo hiểm thì mặc kệ nàng, cho nàng một phen sợ hãi cho đáng đời!
Không cần biết như thế nào, cùng lắm thì hắn ra tay giúp nàng, tuy nhiên điều này sẽ làm cho phản quân của Địa phủ bất mãn, nhưng mà so với sự an nguy của Bạch Bạch thì chẳng thấm vào đâu… Mặc Yểm trong lòng suy tính một phen, cuối cùng đồng ý với đề nghị đấy, miễn cưỡng đè ngọn lửa giận dữ trong lòng, xiết chặt nắm tay ở ghế ngồi.
Phía bên kia, Vân Khởi cũng đã căn dặn Bạch Bạch xong, ba đại diện của yêu ma cũng đã lên đài là Lam hạt ma, Khay ti Thần Quân và một tên Hắc hổ lang quân.
Hắc hổ lang quân nổi danh là đại lực sỹ, cự linh hổ trảo xuất ra thì những tên tiểu yêu tiểu quỷ đều bị hồn bay phách tán.
Ba tên này một tên thì giỏi về bày binh bố trận, một tên giỏi về dùng tơ nhện mê hoặc đối thủ, còn một tên thì thể lực vô cùng lớn, thích hợp để đánh chính diện, bọn chúng phối hợp với nhau thì kể cả đích thân Vân Sơ ra mặt cũng không chắc nắm được phần thắng.
Vân Khởi chỉ có thể căn cứ vào các tư liệu thu thập được mà chỉ cho Bạch Bạch phương pháp pháp thuật, còn hiểu quả như thế nào thì không biết được.
" Được rồi, bây giờ hãy tập trung tinh thần chuẩn bị lên võ đài a. Nhớ kỹ là thắng được thì tốt, còn nếu không thắng được thì trước hết phải bảo vệ bản thân, biết không?" Vân Khởi không dám đặt hy vọng vào Mặc Yểm sẽ ra tay giúp đỡ cho nên không muốn Bạch Bạch liều mạng. Bạch Bạch gật đầu tỏ vẻ thấu hiểu, trong nội tâm quyết định không cần đến cái mạng nhỏ của mình mà phải vì các sư huynh đánh thắng trận này.
Ba tiếng đồng la vang lên báo hiệu đến giờ đổi phiên thi đấu, đại diện của hai bên tiến lên võ đài. Bên của yêu ma địa phủ phái ba tên khí phách hùng dũng, oai vệ hiên ngang tiến lên, nhất kà tên Hắc hổ lang quân, thân cao tám thước, dáng người khôi ngô, cực kỳ cường tráng, toàn thân không chỗ nào là không lộ vẻ uy vũ.
Xét về tướng mạo thì ba tên bọn chúng có đầu thai chục lần cũng không thể so sánh được với dáng vẻ xinh đẹp bất phàm của Bạch Bạch, nhưng mà xét về khí thế thì Vân Khởi nhìn Bạch Bạch không khỏi lo lắng.
Ba tên yêu ma ban đầu tưởng rằng đối thủ của bọn chúng là mấy vị tiên nhân trong đám đệ tử của Thanh Lương quan, qua hai trận đấu trước nhận thấy quả thật pháp lực cao cường, pháp thuật tinh diệu. Tuy trước mặt đám yêu ma công bố là trận thứ hai bọn chúng thắng nhưng trên thực tế trong lòng bọn chúng hiểu rõ pháp lực của Vân Sơ trên bọn hắn một bậc, nhưng Vân Sơ không hề kiêu ngạo.
Bọn chúng nguyên một đám hoành hành ngang ngược ở Địa phủ, đánh bại vô số thiên binh thiên tướng, ngay cả Diêm Vương cũng đánh giết, nên cho rằng tiên nhân cũng không hơn gì, chỉ cần ra khỏi Quỷ môn quan, từ nay về sau tha hồ tung hoành tam giới. Lần gặp phải Mặc Yểm, chúng đã bị một trận đả kích lớn, hôm nay cùng với Vân Sơ, Vân Khởi động thủ, mới hiểu hết được câu núi cao còn có núi cao hơn, trên đời còn có rất nhiều cao nhân, chẳng qua là từ trước đến giờ bọn chúng đều gặp phải những người kém hơn mà thôi, bọn họ cũng không thật sự là các cao thủ thiên hạ vô địch.
Trước mắt chẳng qua chỉ là một đệ tử của Thanh Lương quan mà thôi, bọn chúng lấy ba đánh một chẳng lẽ lại không đấu lại. Nếu như có thể đưa nàng về động phủ thì hắn cũng không màng tới thế gian hay Thiên đình, hàng ngày ở trong động phủ triền miên ôm ấp tiểu mỹ nhân còn không hơn là làm thần tiên sao?!
Bạch Bạch nhìn thấy một đoàn yêu ma quỷ quái hình thù kỳ dị chăm chăm nhìn nàng như muốn ăn tươi nuốt sống thì trong lòng vô cùng sợ hãi, nhưng nhớ đến lời sư huynh nhắc nhở, nàng nhắm chặt hai mắt, tập trung tinh thần, tưởng tượng tất cả bọn chúng đều là đầu gỗ, là tảng đá, không cần quan tâm tới ánh mắt của bọn chúng, chỉ cần chuyên tâm đánh bại ba tên yêu quái trước mặt là được rồi!
Hắc Hổ lang quân nghiêm mặt nói:
" Tiểu mỹ nhân, bộ dáng của ngươi như thế này, gió to một chút là thôi bay ngươi ngay, còn đánh đấm cái gì nữa, ngươi mà xây xước thì Lão Tử cũng đau lòng a, không bằng ngươi cùng Lão Tử quay trở về, có ngươi Lão Tử cũng không thèm xông ra khỏi cái Quỷ môn quan quỷ quái kia nữa, hàng ngày cùng ngươi điên đảo loan phượng…. Ha ha ha!"Lời nói của hắn cũng là tiếng lòng của đám yêu ma, trong nhất thời dưới võ đài những âm thanh dâm đãng nổi lên khắp bốn phía, những lời không đứng đắn cứ ùn ùn truyền đến, làm cho Mặc Yểm nghe được chỉ muốn hung hăng giết hết bọn chúng. Huyền Minh yêu ma nhận thấy sắc mặt tối sầm lại của Mặc Yểm thì vội vàng quát lớn:
" Hắc hổ lang quân, tỷ thí thì nhanh chóng tỷ thí đi, ở đâu ra mà nói nhảm nhiều như thế!"Bạch Bạch nghe không hiểu cái gì gọi là điên đảo loan phượng, nhưng nghe đến câu đối phương không xông ra khỏi Quỷ môn quan liền hỏi:
" Thế còn những người khác thì sao? Bọn họ cũng không ra khỏi Quỷ môn quan nữa à?"" Chuyện của bọn hắn, Lão Tử không xen vào!" Hắc hổ lang quan nghe thấy lời cảnh cáo của Huyền Minh yêu ma. Nếu không phải Huyền Minh yêu ma và Ngọc Lưu Ly yêu phi quy thuận Mặc Yểm, nói rõ là không tham dự vào vào cuộc tranh đấu của phản quân Địa phủ thì cũng không tới lượt hắn được lên võ đài.
Đồng la lại vang lên một tiếng, cuộc tỷ thí chính thức bắt đầu!
Mặc Yểm tuyệt đối không nghĩ tới chuyện của Thanh Lương quan lại khó xử, lại có kết cục như thế này. Quế nhi đã kể lại cho hắn nghe chuyện phát sinh trên đại điện, hắn sớm đã biết không thể tin tưởng Phi Du, nhưng không ngờ nàng ta lại hành động nhanh như vậy, chết tiệt!
Hắn thầm nghĩ cho dù hơn ba trăm yêu quái cùng một lúc xông lên đài thì hắn vẫn tự tin bảo vệ cho nàng không bị tổn thương gì, nhưng nàng lại nghe lời sư huynh nàng nói muốn lên võ đài mạo hiểm thì mặc kệ nàng, cho nàng một phen sợ hãi cho đáng đời!
Không cần biết như thế nào, cùng lắm thì hắn ra tay giúp nàng, tuy nhiên điều này sẽ làm cho phản quân của Địa phủ bất mãn, nhưng mà so với sự an nguy của Bạch Bạch thì chẳng thấm vào đâu… Mặc Yểm trong lòng suy tính một phen, cuối cùng đồng ý với đề nghị đấy, miễn cưỡng đè ngọn lửa giận dữ trong lòng, xiết chặt nắm tay ở ghế ngồi.
Nguồn: http://truyenfull.vnPhía bên kia, Vân Khởi cũng đã căn dặn Bạch Bạch xong, ba đại diện của yêu ma cũng đã lên đài là Lam hạt ma, Khay ti Thần Quân và một tên Hắc hổ lang quân.
Hắc hổ lang quân nổi danh là đại lực sỹ, cự linh hổ trảo xuất ra thì những tên tiểu yêu tiểu quỷ đều bị hồn bay phách tán.
Ba tên này một tên thì giỏi về bày binh bố trận, một tên giỏi về dùng tơ nhện mê hoặc đối thủ, còn một tên thì thể lực vô cùng lớn, thích hợp để đánh chính diện, bọn chúng phối hợp với nhau thì kể cả đích thân Vân Sơ ra mặt cũng không chắc nắm được phần thắng.
Vân Khởi chỉ có thể căn cứ vào các tư liệu thu thập được mà chỉ cho Bạch Bạch phương pháp pháp thuật, còn hiểu quả như thế nào thì không biết được.
" Được rồi, bây giờ hãy tập trung tinh thần chuẩn bị lên võ đài a. Nhớ kỹ là thắng được thì tốt, còn nếu không thắng được thì trước hết phải bảo vệ bản thân, biết không?" Vân Khởi không dám đặt hy vọng vào Mặc Yểm sẽ ra tay giúp đỡ cho nên không muốn Bạch Bạch liều mạng. Bạch Bạch gật đầu tỏ vẻ thấu hiểu, trong nội tâm quyết định không cần đến cái mạng nhỏ của mình mà phải vì các sư huynh đánh thắng trận này.
Ba tiếng đồng la vang lên báo hiệu đến giờ đổi phiên thi đấu, đại diện của hai bên tiến lên võ đài. Bên của yêu ma địa phủ phái ba tên khí phách hùng dũng, oai vệ hiên ngang tiến lên, nhất kà tên Hắc hổ lang quân, thân cao tám thước, dáng người khôi ngô, cực kỳ cường tráng, toàn thân không chỗ nào là không lộ vẻ uy vũ.
Xét về tướng mạo thì ba tên bọn chúng có đầu thai chục lần cũng không thể so sánh được với dáng vẻ xinh đẹp bất phàm của Bạch Bạch, nhưng mà xét về khí thế thì Vân Khởi nhìn Bạch Bạch không khỏi lo lắng.
Ba tên yêu ma ban đầu tưởng rằng đối thủ của bọn chúng là mấy vị tiên nhân trong đám đệ tử của Thanh Lương quan, qua hai trận đấu trước nhận thấy quả thật pháp lực cao cường, pháp thuật tinh diệu. Tuy trước mặt đám yêu ma công bố là trận thứ hai bọn chúng thắng nhưng trên thực tế trong lòng bọn chúng hiểu rõ pháp lực của Vân Sơ trên bọn hắn một bậc, nhưng Vân Sơ không hề kiêu ngạo.
Bọn chúng nguyên một đám hoành hành ngang ngược ở Địa phủ, đánh bại vô số thiên binh thiên tướng, ngay cả Diêm Vương cũng đánh giết, nên cho rằng tiên nhân cũng không hơn gì, chỉ cần ra khỏi Quỷ môn quan, từ nay về sau tha hồ tung hoành tam giới. Lần gặp phải Mặc Yểm, chúng đã bị một trận đả kích lớn, hôm nay cùng với Vân Sơ, Vân Khởi động thủ, mới hiểu hết được câu núi cao còn có núi cao hơn, trên đời còn có rất nhiều cao nhân, chẳng qua là từ trước đến giờ bọn chúng đều gặp phải những người kém hơn mà thôi, bọn họ cũng không thật sự là các cao thủ thiên hạ vô địch.
Trước mắt chẳng qua chỉ là một đệ tử của Thanh Lương quan mà thôi, bọn chúng lấy ba đánh một chẳng lẽ lại không đấu lại. Nếu như có thể đưa nàng về động phủ thì hắn cũng không màng tới thế gian hay Thiên đình, hàng ngày ở trong động phủ triền miên ôm ấp tiểu mỹ nhân còn không hơn là làm thần tiên sao?!
Bạch Bạch nhìn thấy một đoàn yêu ma quỷ quái hình thù kỳ dị chăm chăm nhìn nàng như muốn ăn tươi nuốt sống thì trong lòng vô cùng sợ hãi, nhưng nhớ đến lời sư huynh nhắc nhở, nàng nhắm chặt hai mắt, tập trung tinh thần, tưởng tượng tất cả bọn chúng đều là đầu gỗ, là tảng đá, không cần quan tâm tới ánh mắt của bọn chúng, chỉ cần chuyên tâm đánh bại ba tên yêu quái trước mặt là được rồi!
Hắc Hổ lang quân nghiêm mặt nói:
" Tiểu mỹ nhân, bộ dáng của ngươi như thế này, gió to một chút là thôi bay ngươi ngay, còn đánh đấm cái gì nữa, ngươi mà xây xước thì Lão Tử cũng đau lòng a, không bằng ngươi cùng Lão Tử quay trở về, có ngươi Lão Tử cũng không thèm xông ra khỏi cái Quỷ môn quan quỷ quái kia nữa, hàng ngày cùng ngươi điên đảo loan phượng…. Ha ha ha!"Lời nói của hắn cũng là tiếng lòng của đám yêu ma, trong nhất thời dưới võ đài những âm thanh dâm đãng nổi lên khắp bốn phía, những lời không đứng đắn cứ ùn ùn truyền đến, làm cho Mặc Yểm nghe được chỉ muốn hung hăng giết hết bọn chúng. Huyền Minh yêu ma nhận thấy sắc mặt tối sầm lại của Mặc Yểm thì vội vàng quát lớn:
" Hắc hổ lang quân, tỷ thí thì nhanh chóng tỷ thí đi, ở đâu ra mà nói nhảm nhiều như thế!"Bạch Bạch nghe không hiểu cái gì gọi là điên đảo loan phượng, nhưng nghe đến câu đối phương không xông ra khỏi Quỷ môn quan liền hỏi:
" Thế còn những người khác thì sao? Bọn họ cũng không ra khỏi Quỷ môn quan nữa à?"" Chuyện của bọn hắn, Lão Tử không xen vào!" Hắc hổ lang quan nghe thấy lời cảnh cáo của Huyền Minh yêu ma. Nếu không phải Huyền Minh yêu ma và Ngọc Lưu Ly yêu phi quy thuận Mặc Yểm, nói rõ là không tham dự vào vào cuộc tranh đấu của phản quân Địa phủ thì cũng không tới lượt hắn được lên võ đài.
Đồng la lại vang lên một tiếng, cuộc tỷ thí chính thức bắt đầu!