Dragon World

Chương 73: Hồn Thú 100 vạn năm thứ hai




Thiên quan sát từ xa, con Ngân Lang sau một lúc tỉnh lại cũng tru lên một tiếng giận dữ rồi dẫn cả đàn quay về. Mục đích đã đạt, Thiên theo sau đàn thú về khu vực bị cấm
Con Ngân Lang hồn nhiên không biết mình bị theo dõi, phi như bay về chỗ ở. Sau hơn tiếng theo sau thì Thiên cũng đến nơi, đập vào mắt cậu là một cái hang cực to
Một mình Ngân Lang vào, mấy con còn lại tản ra khắp nơi. Thiên cũng rón rén theo sau nó đi vào hang, nhất thời cậu cảm nhận thấy vài khí tức mạnh mẽ tại đây
“1...2...3...4...5, quái nhỉ? Sao tận 5 con Hồn Thú 10 vạn năm vậy trời! Chúng nó làm cái mịa gì vậy ta?" tính hiếu kì nổi lên, Thiên ẩn mình vào không gian xung quanh lại gần chỗ 5 con boss
“Chào Mộc đại nhân!" X5
Thiên shock khi nhìn thấy cảnh này, 5 con Hồn Thú 10 vạn năm đang chìa người ra cho một cái cây hút máu. Quan trọng hơn cả là cái cây này Thiên cảm thấy nó là một nhân vật không tầm thường. Cảm giác như Thiên Mộng Băng Tằm vậy nhưng còn suy nhược hơn
“Khoan! Từ từ....Thiên Mộng Băng Tằm? Vậy là nó cũng là Hồn Thú 100 vạn năm sao?" Thiên bắt đầu hô hấp dồn dập, không thể tin được tại nơi này lại còn con Hồn Thú 100 vạn năm thứ 2
“Xem ra ta được Nữ Thần May Mắn iu ái rồi!" đang thoải mải tự sướng thì Thiên thấy mấy con Hồn Thú ấy đứng dậy
“Hổ (Kim Cang Sát Hổ), Chim (Lôi Phước Điểu), Voi (Ma Lực Thần Tượng) và hai con sói (Ngân Lang Hoàng). Aizz, lần này không làm ngư ông không được rồi, gà khỏa thân đưa tận miệng còn không ăn? Ta không ngu nên...bắt!" Thiên bắt đầu tính toán, dù sao chúng nó cũng nắm giữ sức mạnh đỉnh trên thế giới này, 10 vạn năm chứ có phải 10 năm đâu. Đông và nguy hiểm, đó là hai từ Thiên kết luận được bây giờ, cậu quyết định đợi chờ là hạnh phúc
Sau khoảng vài phút mệt mỏi thì cả lũ đã đứng dậy, chúng cúi chào cái cây rồi bắt đầu tản đi, mỗi con một hướng trừ hai con sói (Ngân Lang Hoàng) có lẽ là một cặp nên đi chung đường
“Phân Thân" 5 cái phân thân hiện ra. Cả 5 như năm cái bóng lặng lẽ đi theo 5 con Hồn Thú
“Khà khà! Xem ra là bắt đầu từ đây trước đi!" Thiên cười như một kẻ gian, tâm trạng cậu giờ có thể nói là rất hưng phấn hệt như đứa trẻ có đồ chơi mới vậy
“Không Gian Phong Tỏa"
“Không Gian Cầm Cố"
Sau hai skill mang tính chiến thắng 50% thì Thiên cũng ngồi xuống vạch ra kế hoạch
(1 phút, 2 phút, 3 phút...30 phút...1 tiếng...)
“Haizz, lằng nhằng, cứ ra đi xem nào!" Sau quãng thời gian lãng phí một cách vô ích mà chẳng được cái méo gì thì Thiên mới nhận ra một điều khá nhảm là cậu chẳng việc gì phải cần mưu hèn kế bẩn cả. Cứ đâm thẳng, xuyên thủng là được
“Khặc khặc, chỉ cần 100 năm nữa thôi! Rồi ta sẽ trở lại Đấu La Đại Lục một lần nữa, hahaha!!!" Cái cây phát ra những tiếng cười quái dị, nghe đã biết là không phải loại tốt lành gì rồi. Thiên quyết định vì quốc quên thân, vì dân trừ hại
“Ồ vậy à! Tiếc nhỉ! Ta nghĩ hôm nay là giỗ đầu của ngươi chứ?"
“Ai???? Hiện mặt ra, anh hùng hảo hán thì bước ra!" Thánh Ma Huyết Kim Thụ lên tiếng, dù cả chục vạn năm không nghe thấy nhưng nó chắc chắn đây là tiếng của con người, không sai đi đâu được
*Đoàng* một vụ nổ ngay giữa thân cây, Thánh Ma Huyết Kim Thụ không nhịn nổi mà hét lên một tiếng đau đớn. Không ngờ rằng tên nấp trong bóng tối này lại lợi hại vậy. Mà cũng tại Thánh Ma Huyết Kim Thụ tấn cấp 100 vạn năm không lâu, vẫn còn đang trong suy yếu thời kì. Sức mạnh không vượt quá 5% so với thời kì đỉnh phong nên mới bị Thiên củ hành như vậy
“Các hạ-" *Đoàng*
“Từ...từ-" *Đoàng*Đoàng*
Thánh Ma Huyết Kim Thụ thật khóc không ra nước mắt ah! Nó vất vả cố gắng mới có được ngày hôm nay, nó không cam tâm chết đi. Lại còn chết trong tay ai cũng không biết thì cam tâm sao được ah!
Nhưng dù có cam tâm hay không thì Thiên không biết, chỉ biết là trong cậu đã nổi lên sát tâm, giờ điều cậu muốn là giết chết con quái trước mặt mình
“ Thánh Ma Huyết Kim Thụ: Lai lịch từ một con Huyết Ma Hồn Thụ 70 vạn năm độ kiếp thất bại. Trước khi chết kịp dung nhập vào một cây non Thánh Thiên Thần Thụ. 50 vạn năm trước Huyết Ma Hồn Thụ từng là một con Hồn Thú ác độc, giết qua vô số Hồn Thú và người. Từng là biểu tượng của một tổ chức Tà Hồn sư to lớn nhưng cũng đã bị diệt vào 30 vạn năm về trước......Dữ liệu không đầy đủ" chỉ những tội ác đấy cũng đủ chết vô số lần rồi
“Lời Thề Của Lửa!" từ mặt đất chỗ Thiên hiện lên hai cột lửa song song, chúng như những cột dung nham thẳng đứng vậy.
“Chết đi!!!" từ hai cây cột đó, những cây cột dung nham, lửa tiếp tục mọc lên san sát hình thành một đường hành lang lửa cột hai bên. Những chiếc cột mọc tới chỗ Thánh Ma Huyết Kim Thụ, bao vây lấy nó, không cho nó đẻ trứng. Sau khi tất cả bao vây xong hình thành một vòng tròn cột lửa thì tất cả cột lửa đều đổ ập xuống thẳng đỉnh Thánh Ma Huyết Kim Thụ
*Ầm*ầm*ầm*ầm*ầm*
Cả mặt đất rung chuyển dữ dội, Thiên chắc chắn nếu không có ‘Không Gian Phong Tỏa" cùng ‘Không Gian Cầm Cố" thì ít nhất một nửa cái Cửu Dương Sơn Mạch sẽ biến mất
Không hổ là 100 vạn năm Hồn Thú, xác Thánh Ma Huyết Kim Thụ gần như là không có vấn đề. Chỉ là linh hồn Thánh Ma Huyết Kim Thụ...à không...đúng hơn là Huyết Ma Hồn Thụ bị triệt tiêu vĩnh viễn
“Skill thanh lọc linh hồn này tốt nhỉ, nếu bằng vật lí hay ma pháp chưa chắc đã giết Thánh Ma Huyết Kim Thụ nhanh vậy đâu! Mà Hồn Hoàn đâu???" Thiên chẳng thấy cái Hồn Hoàn nào quanh đây cả, không lẽ cũng bị thanh tẩy nốt??? Vậy thì cái được không bù nổi cái mất ah!
“Chủ nhân! Còn một linh hồn nữa-"
“Nam hay Nữ?" -“Dạ?" Linh ngớ người
“Là linh hồn Nam hay Nữ?" Thiên hỏi lại
“Nữ-" Linh theo bản năng đáp
“Tốt! Kết nối với cô nàng cho anh!" -“Vâng"
“Huhuhu!" -“Ừm...xin chào?" Thiên nghe thấy một giọng khóc trong thức hải
“A...ai...đấy...ạ?" nghe giọng có thể thấy rõ sự non nớt trong đó
“Anh là Thiên! Một Hồn Sư, anh đã giết tên ác ma kia rồi, em ra đây đi!" Thiên dùng giọng nhẹ nhàng tình cảm, gây thiện cảm đối với người nghe
“T...thật không?" cô bé có vẻ tin tưởng rồi. Thiên vội tiếp lời
“Thật! Ra đi, chẳng ai có thể hại em nữa đâu!"
“D...Dạ!" trong thức hải của Thiên ngay lập tức xuất hiện thêm một thân ảnh, cả Thiên Mộng cùng Băng Đế cũng xuất hiện
“C...Chào...mọi người...em...em là...là...Thanh Thanh. Em...em...c...cảm ơn! C...cảm ơn anh...anh đã...đã cứu...cứu em!" Thiên chẳng kịp à ơi câu nào thì cả ba cô gái đã trò chuyện xong xuôi thành một đoàn
“Phụ nữ là sinh vật khó hiểu nhất!" Thiên chán nản quay ra để không gian cho ba người con gái
“Thu!" Thánh Ma Huyết Kim Thụ bị thu vào trong AS, Thiên đi ra khỏi hang động. Đi về một hướng chỗ phân thân gửi tín hiệu
“Kim Cang Sát Hổ à? Yếu quá nhỉ?" nhìn tảng băng trước mặt, Thiên lắc đầu. Đây là con Hồn Thú 10 vạn năm thứ 6 mà cậu bắt được. Thiên tổng cộng bắt 5 con trên 20 vạn năm, một con Lôi Phước Điểu non 10 vạn năm. Cả chục loại Hồn Thú vạn năm, thu hoạch phong phú ngoài sức tưởng tượng
Thiên nhìn lại Cửu Dương Sơn Mạch, gần 70% Hồn Thú tốt tại đây đã bị tóm, như này thì Nhật Nguyệt đế quốc sẽ bị thọt thêm một khoảng thời gian rồi.
“Không biết Quất Tử và Kha Kha ra sao. Có lẽ nên mau chóng tìm gặp các nàng thì hơn." Vừa nghĩ, Thiên ngẩng đầu liếc nhìn sắc trời, hướng về phía ngoài dãy núi nhánh mà đi. Lúc này cậu đã nhìn rõ chỗ đang ở, dãy núi này không phải chỗ cũ trước kia tiến vào, mà hẳn là dãy núi kế cận
Đột nhiên, một tiếng nổ kịch liệt vang vọng phá không, khiến Thiên vừa phóng người lên cũng giật mình đứng khựng lại.
“Bỏ bu rồi!" Thiên lao ngay về phía tiếng nổ bằng tốc độ nhanh nhất
.....................
Quất Tử và Kha Kha thời điểm này rất bối rối. Tối hôm trước thất lạc với Thiên, sau đó tâm tình, trạng thái hai nàng thực sự không tốt.
Lúc Thiên đẩy hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc ngã xuống, Quất Tử biết bản thân không còn lựa chọn nào khác. Do đó, nàng chỉ có thể cố hết sức khống chế tốt cái khối cầu đang lăn tự do xuống núi, đảm bảo bản thân và Kha Kha an toàn sống sót.
Đúng như Thiên dự tính, bất kể Kim Lang tốc độ có nhanh đến mức nào cùng không thể đuổi kịp khối thiết cầu lăn tự do từ độ cao ngàn trượng trên đỉnh núi xuống. Lúc các nàng thất điên bát đảo dừng lại, không có bóng dáng một con Kim Lang nào đuổi theo.
Quất Tử và Kha Kha điều đầu tiên khi hạ cánh an toàn là lao ra khỏi hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc, sau đó tái xanh tái mét thi nhau ói mật xanh mật vàng, toàn bộ bữa tối theo đó mà chui ra lại. Từ độ cao ngàn trượng trên đỉnh núi mà lăn xuống, thay đổi độ cao quá đột ngột chỉ không đến năm phút, khó có cơ thể nào chịu nổi.
Các nàng cũng khá may mắn, khi tỉnh táo trở lại, cũng không hề có dấu hiệu gì bị hồn thú tấn công hay quấy nhiễu. Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời chiếu xuống, các nàng dần dần hồi phục tỉnh lại. Sau một lát nghỉ ngơi, ổn định tinh thần và trạng thái, cả hai đều quyết định lập tức quay lên tìm tung tích Thiên
Sau đó, hai nữ lại tiếp tục tìm kiếm các vùng phụ cận chung quanh. Không ai trong hai người tin Thiên đã chết. Nhưng vẫn không có kết quả gì.
Cuối cùng, cả hai mang theo hi vọng mong manh cuối cùng trở ra địa điểm ước định với Thiên, mong rằng sẽ gặp hắn tại đó. Thế nhưng trên đường trở ra, lại bị hồn thú cường đại đánh úp.
Cũng thật oan gia ngõ hẹp, hồn thú các nàng đối diện, chính là bầy Kim Lang mất tướng bị Thiên bỏ lại.
Những đệ tử niên cấp cao ở Học Viện Nhật Nguyệt đều có lĩnh vực nghiên cứu hồn đạo khí sở trường. Kha Kha chính là sở trường các loại hồn đạo khí cự pháo, còn Quất Tử lại là mọi thứ hồn đạo khí thích hợp với hình dáng của trái quýt, bất kể chủng loại.
Hai nữ phối hợp, một ngăn cản, một oanh kích, lúc này mới miễn cưỡng chống đỡ ngang bằng, nhưng trong tim thì lạnh như hầm băng.
Hồn đạo khí đồng loạt bùng nổ, bức lui tạm thời những con sói chung quanh, sắc mặt hai nàng lúc này đã dị thường khó coi. Hồn hoàn thứ năm của Quất Tử lấp lánh, phóng ra hai trái quýt nhỏ màu tím, một cho mình một ném về Kha Kha. Cả hai nhanh chóng nhét nó vào miệng. Hai nữ cùng lúc phóng như bay vào hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc.
Một đống bom quýt tung ra, lại tiếp tục bức lui bầy Kim Lang, Quất Tử nhanh chóng khởi động hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc.
Sáu cái chân kim loại dài ngoằng chống cái khối thiết cầu tàn tạ đứng lên, cất bước phóng tới ngọn núi gần nhất.
Kha Kha đặt trọng pháo phía trước, không hề tiết kiệm hồn lực. Trái quýt tím nho nhỏ lúc nãy Quất Tử cấp cho nàng vị cực kỳ chua, nhưng có thể khiến nàng nhanh chóng khôi phục 30% hồn lực, chính là hồn kỹ mạnh nhất hiện tại của hồn sư võ hồn thực phẩm Quất Tử.
Phong lôi cự pháo liên tiếp nổ ba phát, đánh dạt bầy sói phía trước, từ trên hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc phát ra những âm thanh véo véo nhức óc. Quất Tử toàn lực rót hồn lực vào đến cực hạn, sáu cẳng chân kim loại điên cuồng khua động, xông tới trước chạy như ma đuổi.
Tuy vậy nhưng sức mạnh đàn Kim Lang lại chẳng hề yếu chút nào, chúng nhanh chóng cắn phá, làm cả 6 cái chân kim loại gãy ra. Những cái móng vuốt cũng dần dần đâm xuyên qua lớp vỏ kim loại. Vấn đề giờ chỉ còn là thời gian mà thôi
Quất Tử và Kha Kha tuyệt vọng nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy rõ sự đau đớn khổ ải và sắc trắng bệch trên mặt bạn mình.
Hai nàng đã thấy không còn cơ hội nào, cửa thủy tinh cũng không dám liều mạng mở ra, với tốc độ và sự nhạy bén của Kim Lang chắc chắn chúng sẽ vào trước khi các nàng có thể ra.
Nếu cái chết đến bất ngờ, có lẽ còn không kịp sợ, mặc dù có thể nó rất đáng sợ. Nhưng tình cảnh của các nàng lại thập phần đáng sợ, chẳng thể làm được gì, chỉ có thể yên lặng ngồi yên chờ đợi tử vong đang ầm ầm tiến tới. Những tiếng ma sát sinh ra do răng và vuốt Kim Lang cấu xé kim loại như người ta nghiến răng trèo trẹo liên tục uy hiếp khiến bất kỳ kẻ gan dạ nào cũng phải kinh hồn tán đởm. Quất Tử và Kha Kha hoàn toàn tuyệt vọng run rẩy thấy rõ.
“Thật không ngờ, hai chúng ta sẽ chết ở trong này!"
Quất Tử cố gắng cất tiếng than nhẹ, ánh mắt của nàng hoàn toàn trống rỗng vô hồn, cũng không hẳn là sợ hãi quá độ, có vẻ giống ánh mắt không cam lòng nhiều hơn.
“Phụ thân, tiểu Quất Tử của người vô năng không thể báo thù cho người. Kế hoạch của ta cũng không thể thực hiện nữa. Ta tự phụ bản thân thông minh, nhưng cuối cùng lại ra kết cục này. Phụ thân, người đợi ta đến thế giới kia, lại có thể nếm thức ăn người làm không? Phụ thân, mẫu thân, ta rất nhớ hai người, ta đến đây!"
Quất Tử nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, hai hàng nước mắt lăn nhẹ trên gò má.
Kha Kha lại hoàn toàn khác, cô nương bóng dáng be bé xinh xinh chứng tỏ nàng là một người con gái cá tính quật cường. Một kiện hồn đạo khí ngay lập tức xuất hiện trước mặt, vài cái hạch tâm pháp trận bị nàng gỡ bỏ, làm thao tác gì đấy bắt đầu kết nối chúng với nhau theo một phương thức kỳ lạ.
“Đến đây, đám sói khốn kiếp. Xem lão nương liều mạng với các ngươi. Muốn ăn thịt lão nương à, để lão nương nổ banh xác các ngươi trước."
Dần dần rất nhiều hạch tâm pháp trận được nàng xâu chuỗi liên kết lại với nhau, trở thành một thứ gì đó nhìn có vẻ như tán loạn, nhưng kết cấu đặc biệt lại tản mát một khí thế khủng bố.
Quất Tử có thể nghe rõ ràng lời nói của Kha Kha, càng hiểu rõ nàng đang định làm gì, nhưng không hề ngăn cản. Có thể kéo theo một số lượng lớn Kim Lang làm đệm lưng, có lẽ đã là kết cục tốt nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.