Dragon World

Chương 124: Cửu Hiệu Chiến (3)




“Hệ thống chuẩn bị quá trình nâng cấp! Sau này mọi chuyện sẽ giao cho Linh-chan quản lí! Hệ thống sẽ đi nghỉ mát cùng dàn harem của mình nên kí chủ không cần lo lắng! Chúc may mắn và hẹn gặp lại!” Âm thanh vang lên khiến Linh cùng Kirito ngớ ngẩn chưa hiểu đầu đuôi gì đã im hẳn
“Kệ đi! Có cũng được, dù sao vẫn còn Linh là được rồi!” Kirito không quan tâm lắm, cậu nhanh chóng cảm nhận ba nguồn năng lượng đang hoà dần vào cơ thể
Demon Lord ăn mòn cậu một cách từ từ, nhưng đồng thời năng lượng từ Great Angel cũng khôi phục lại một phần cho cậu, Kirito cảm thấy mình cực kì khó chịu, nhưng cậu vẫn cắn răng chịu đựng một phần
Cùng lúc đó đầu cậu cũng như là một cánh cổng mở ra, bao nhiêu tinh hoa linh lực xung quanh đây bị Kirito hấp thu nhanh chóng, sạch sẽ
Cậu nhanh chóng nhận ra biến đổi to lớn của bản thân, đang mạnh mẽ hơn nhiều lần so với ban đầu, cơn đau dịu dần rồi biến mất, cùng lúc đó trong cơ thể Kirito hai nguồn năng lượng trái chiều cũng đang dần thành hình âm dương đồ án, mỗi bên đều quấn lấy, bao xung quanh nhau nhưng không xung đột chút nào cả, khá là may mắn
Trong căn phòng hiện ra ánh sáng hai màu đen trắng khiến Sayaka đang nằm ngủ cũng bị tỉnh giấc, không giấu nổi ánh mắt hiếu kì, Sayaka quay sang nhìn khuôn mặt Kirito đang nhắm lại
“Cô tỉnh rồi à!” Một giọng nói vang lên cùng lúc đó Sayaka cũng bị thu hút trở lại, một cô gái khác vô cùng xinh đẹp, đẹp nhất cô từng thấy khiến Sayaka có một chút ghen tị
“Cô là ai?”
“Tôi á! Giống cô thôi, đều là bạn gái của Chủ Nhân!”
“Chủ Nhân?” Sayaka vẫn đang ngơ ngác thì một cánh tay chắc khoẻ đã khoác lên vai cô nàng
“Saya-senpai! Chị tỉnh rồi sao? Đây là Linh! Cô ấy là bạn gái đầu tiên của em!” Kirito cũng nhanh chóng giới thiệu cho hai người làm quen
“Anh hấp thụ xong rồi chứ?” Linh quay sang hỏi, nhìn Kirito giờ chưa có vẻ gì là thay đổi khiến cô hơi tò mò
“Ừ! Mà hệ thống có chút thay đổi đấy, em thử cảm ứng lại xem!” Nghe Kirito nói xong thì Linh cũng nhắm hai mắt vào
“Ưm~” Linh bỗng phát ra một âm thanh vô cùng quyến rũ cùng hấp dẫn người nghe, Kirito đang nhìn cũng phải há mồm nhìn chuyện đang xảy ra trước mắt
“Ha!” Để nói về Linh thì cô nàng là một người vô cùng xinh đẹp và động lòng người bởi khi sáng tạo hình tượng cô thì Kirito đã mất không ít công trong đấy, tuy vậy nhưng giờ thì Linh đã gần như biến trở thành một người khác vậy
Mái tóc đen thay đổi bằng màu bạch kim toả sáng, trên đầu mọc thêm hai cái sừng nhỏ, sau lưng mọc ra một đôi cánh như cánh dơi, chiếc đuôi hình trái tim cũng mọc dài ra từ phía sau mông, ánh mắt cũng biến thành màu đỏ yêu mị khiến nguòi nhìn không tự chủ bị hút sâu vào
“Chủ nhân~ Anh thích tạo hình này của em chứ?” Linh quay sang hỏi, bây giờ thì chỉ nghe âm thanh thôi cũng khiến người nghe có thể bị thôi miên bất cứ lúc nào
“Em trở thành ác quỷ rồi à?” Kirito hỏi lại, nhìn ra có thể thấy Linh đã thay đổi không còn là loài người nữa rồi
“Phải rồi! Giờ em là một ác ma chính hiệu đây! Mà chủng tộc của em chuyển thành Succubus rồi thì phải!”
“Succubus? Vậy à......Thế thì ta không thể để con tiểu yêu nhà ngươi lộng hành được! Tiếp chiêu đây, Long Trảo Thủ cùng Kim Cương Bất Diệt Thương!” Một hồi đại chiến nữa lại diễn ra với kết quả là Linh cùng Sayaka bị Kirito dùng huyết mạch của Slime King khiến cho dục tiên dục tử nằm bẹp một chỗ
“Có thể kí kết với sinh vật khác sao? Saya-senpai, không phải chị luôn muốn khả năng phép thuật của mình tăng cao hơn sao? Lại đây đi!” Kirito nhanh chóng dụ dỗ Sayaka làm người cho mình thử nghiệm
Tuy mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần nhưng Sayaka vẫn nhoài người dậy ngồi đối diện với Kirito, khuôn mặt cô tràn đầy nghi hoặc nhưng nhiều hơn là hi vọng
“Đến từ Địa Ngục tăm tối! Những thuộc hạ tận tâm trung thành với ta! Kẻ sẽ không bao giờ phản bội niềm tin cũng như sẵn sàng dâng hiến mọi thứ của mình! Nghe theo lời Hắc Ám, hãy sa đoạ đi! Hỡi kẻ được Bóng Tối chọn lựa, hãy thức tỉnh nào!” Sau đoạn văn tế thì trên trán của Sayaka xuất hiện một dấu chấm nhỏ màu đen
“Aaaaa!” Sayaka kêu lên trong đau đớn, tuy nhiên cũng ngay lập tức khỏi bởi cô cũng nhanh chóng biến đổi giống Linh
Hai chiếc cánh dơi lập loè vỗ nhè nhẹ, Sayaka nhanh chóng im ắng lại cảm nhận thứ sức mạng trào dâng trong cơ thể, một thứ gọi là phép thuật mà cô hằng mơ ước
Để lại Sayaka cùng Linh ở lại nhà, Kirito nhanh chóng chuẩn bị hành lí để xuất phát đi ra chỗ bãi để xe của trường Đệ Nhất
..........................
Buổi khởi hành cũng đến, trong cái nắng nóng oi ả của mùa hè thì Kirito phải đứng để kiểm tra danh sách thành viên, may sao là có Mari tâm lý đứng đấy cầm ô che cho cả hai và nói chuyện giết thời gian với cậu chứ không thì Kirito buồn chết mất
“Xin lỗi!” Tiếng nói nhỏ nhẹ hòa vào tiếng dép xăng đan truyền đến. Nhìn về phía người nói, Mari đang cầm ô che nắng khẽ thở phào một cái rồi mỉm cười
“Trễ một tiếng rưỡi so với dự định, tất cả thành viên cuối cùng đã đến đủ!” Kirito đánh nốt dấu tích để hoàn thành bảng danh sách thành viên chuyến đi
“Mayumi, cậu lề mề quá!”
“Xin lỗi, xin lỗi!”
Cả lời trách cứ và xin lỗi đều cực kỳ ngắn gọn, hai người bước lên xe bú như chưa xảy ra chuyện gì
Bỗng...Mayumi quay ngắt lại, bước lại gần phía Kirito
“Sao vậy Hội Trưởng? Chị cần gì sao?” Kirito vừa nói vừa cười tiện thể đánh giá ngoại hình Mayumi lúc này
“Không, không có gì.....Xin lỗi nhé Kirito-kun! Tại tôi mà cậu phải chờ đợi lâu ngoài nắng như này!”
“Không sao đâu Hội Trưởng! Tôi biết lí do mà, với lại có Mari-senpai đứng cùng nên cũng không buồn chán lắm!”
Mayumi đến muộn không phải vì những nguyên nhân vớ vẩn như "Ngủ quên" hay "Nhớ nhầm giờ"
Ba giờ trước, cô bỗng gọi tới báo trong nhà có việc gấp, sẽ đến muộn. Trong điện thoại, Mayumi bảo mọi người cứ đi trước, cô sẽ đến sau rồi gặp nhau, nhưng học sinh năm ba đều nhất trí quyết định đợi cô, nên cô mới vội vàng chạy tới chỗ hẹn
“Trời nóng lắm mà!”
“Không sao đâu! Giờ vẫn còn sớm, với lại nóng như này chưa tính là gì!” Kirito vẫn cười nhẹ như chả là gì to tát cả
“Nhưng cậu toát mồ hôi... Ủa? Cậu không chảy một chút mồ hôi nào?”
“Không, chẳng lẽ tôi không biết cách dùng phép thuật sao... Tôi tự thấy mình chưa biến thái đến mức đứng giữa nắng hè mà không toát mồ hôi cả!”
Mayumi bỗng bật cười như có gì thú vị lắm. Chắc một phần tại thời tiết nữa nhưng không hiểu sao Kirito có cảm giác rằng nụ cười của Mayumi rạng rỡ tựa hoa hướng dương vậy
“Mà nhân tiện, Kirito-kun! Cậu thấy ‘cái này’ thế nào?” Cái này của Mayumi chắc chắn là thứ mà Kirito đang nghĩ trong đầu
“Ừ thì.....rất là hợp với chị đó, Hội Trưởng!”
Mayumi hai tay giữ chiếc nón rộng vành, đứng tạo dáng. Chiếc váy hai dây lộ vai, tay trần ngắn trên gối. Đôi chân dài đi cặp xăng đan cao gót.
Giữa một nơi như vầy, vẻ ngoài của Mayumi khá nổi bật, thậm chí có thể nói là “Đặc biệt” nổi bật mới đúng
“Thật không...? Cảm... cảm ơn! Nếu lúc khen tôi cậu xấu hổ một chút thì hoàn mỹ biết mấy...haizz!”
“Tại sao? Bộ chị thích trêu chọc những đàn em của mình đến vậy sao? Chắc Hanzo-san cũng bị chị đùa cho thần điên bát đảo lên nhỉ?”
“Không! Thật sự thì chị lại muốn nhìn vẻ mặt đấy của Kirito-kun hơn bất cứ ai cơ!”
Vóc dáng Mayumi nhỏ nhắn nhưng kích cỡ vòng một của cô cực chuẩn, bị hai tay cô ép vào làm rãnh sâu mê người càng rõ ràng hơn.
“Được rồi! Để sau đi, giờ đã đến lúc khởi hành rồi!” Kirito dùng một câu trả lời chống chế để tránh đi chuyện này đồng thời đẩy Mayumi lên trên xe trước khi cô nàng kịp phản ứng khiến cậu phải hứng chịu ánh mắt đầy u oán của vị Hội Trưởng xinh đẹp một khoảng thời gian khá dài tiếp theo
.............................
Kirito quả thực không chịu nổi cảnh ngồi cùng một đám đực rựa mà còn bị khó chịu nên từ đầu trước khi chuẩn bị đi thì cậu đã nói luôn với nhà trường là mình sẽ đi một xe riêng, và cũng đương nhiên khi điều này được chấp nhận
(Tác: Muốn biết tại sao được chấp nhận không? Đoán Xem!!!)
Một chiếc xe máy màu bạc, sản phẩm của Silver Company mới được giới thiệu gần đây. Kirito chỉ nhớ tên nó là Ghost Lightning thì phải, nghe tên khá chất nên cậu mới lấy đại một cái về dùng thử
Nhanh hơn so với những thiết bị khác nhưng thật sự thì nó chậm hơn rất nhiều so với việc Kirito bay hết tốc độ
Cậu mặc bộ đồ thường mặc, bỏ qua cái đồng phục của Trường Đệ Nhất, cậu thay đổi ngoại hình mình y như ở các thế giới cũ, điều này khiến cậu thoải mái hơn nhiều. Sau lưng Kirito là một người nữa, có thể chắc chắn đây là một cô gái bởi những đường cong mềm mại bó sát quần áo không lệch đi đâu được
Cả hai đều đội mũ bảo hiểm che đầu nên bị vài người để ý, tuy nhiên sau một đoạn đường thì tính hiếu kì cũng giảm dần. Chỉ có Miyuki là thỉnh thoảng chu mỏ lên nhìn về phía Kirito khiến Honoka và Shizuku hơi nghi hoặc một chút
“Coi chừng!” Trong khi mọi người không để ý thì chỉ có hai người là Miyuki cùng một cô gái tên Kanon là phát hiện ra
Sau đó thì tất cả mọi người đều vội nhìn ra ngoài cửa sổ. Trên hướng đối diện, một chiếc xe lớn nhỏ hơn xe bus đang trượt trên đường về phía họ bắn ra những tia lửa tung toé.
Có ai đó nói rằng chiếc xe đó bị nổ lốp. Người khác cho rằng 1 chiếc bánh bị rơi ra. Giọng của họ không có gì sợ hãi
Có một làn ngăn cách 2 bên đường và được cường hoá bằng rào bảo vệ nên không có khả năng tai nạn sẽ lan sang bên này đường. Trong đôi mắt non nớt của họ, thảm hoạ trên con đường kia kích thích họ. Và sự kích thích chỉ kéo dài có 1s.
Có ai đó rít lên. Mà có thể là nhiều người. Đây cũng không phải là lỗi của họ. Chiếc xe lớn bỗng xoay tròn khi va vào lằn ranh và tung lên không trung về phía họ. Chiếc bus phanh vội đẩy mọi người ngã chúi về phía trước. Tiếng rên vì đau từ những học sinh không tuân thủ quy định an toàn và cài dây lưng bảo vệ. Xe bus dừng lại. May là không có va chạm xảy ra.
Tuy nhiên chiếc xe kia vẫn trượt về phía xe bus và đang bốc hoả
“Để tôi đẩy lùi nó lại!”
“Không....!!!”
“Đừng lại đây!”
“Oh!”
Không hề có sự hoảng loạn trên xe. Nhưng điều đó chỉ làm tệ thêm tình hình. Không hề báo trước, một loạt ma thuật được tung ra cùng một lúc và trên cùng một vật thể. Điều này chỉ mang đến việc ma thuật bị trộn lẫn với nhau và không làm gì để ngăn cản thảm hoạ đang đến
“Lũ ngốc, dừng lại ngay!” Mari nhanh chóng nhận ra điều này. May mắn thay đa số mọi người vẫn đang trong quá trình kích hoạt và vẫn chưa xong. Vậy nên mọi người bị buộc phải thu hồi ma thuật nửa chừng để lại vài giây có ích để phòng ngự.
Họ cần một ma thuật đủ mạnh để có thể ghi đè lên hiện tượng hiện tại. Mọi người trên xe đều là mầm non của các pháp sư tương lai nhưng họ đã đủ khả năng để làm điều này
Tuy nhiên nếu họ theo lời Mari, họ lẽ ra đã không dùng pháp thuật một cách vô tội vạ. Vậy nên để có thể ghi đè lên các hiệu ứng hiện tại, họ cần một ma thuật mạnh hơn để có thể át được các ma thuật đã kích hoạt
“Juumonji!” Mari gọi người có khả năng làm được việc này. Juumonji đã sẵn sàng cho ma thuật của mình nhưng Mari cảm thấy tuyệt vọng khi thấy khuôn mặt tái nhợt và rung động của cậu
“Lũ các người đúng là thích gây chuyện thật đấy!” Trong lúc chưa ai kịp chú ý thì chẳng biết từ bao giờ Kirito đã đứng chắn trước chiếc xe bú rồi
Trên tay cậu là Silver Gun đã được kích hoạt, một phép thuật xoá bỏ mọi phép thuật, không phải Kirito không đủ năng lực để huỷ hay san bằng cả khu vực nhưng để vừa không bị lộ cùng để mấy người này không bị thương thì hơi khó
“Nhờ cả vào chị đó, Senpai!” Một bóng đen khác cũng lao lên nhanh chóng, một vật gì đó trông như thanh kiếm bỗng xuất hiện trên tay cô
“Bí kĩ Tốc Kiếm!” Thị giác mọi người không bắt kịp nổi đường kiếm đó, khi nhận ra thì xác chiếc xe đã bị chém ra làm hai nửa lăn sang hai bên bờ hàng rào
“Ai vậy?”
“Hình như không phải năm Nhất!”
“Cậu có quen không?”
“Xinh quá!”
Mọi người rũ bỏ nỗi sợ hãi và bàng hoàng để trở lại với vẻ ngoài thoải mái, Mayumi, Mari, Katsuto dẫn mọi người xuống xe để tìm hiểu kĩ chuyện gì đang xảy ra trong khi Miyuki nhanh chóng lao đến bên Kirito và kiểm tra xem cậu có bị thương không
“Mibu-kun?”
“Sayaka-san?”
“Là Saya-chan sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.