[Đồng Nhân NHAC] Ta, Asisu Là Người Tài Giỏi Nhất

Chương 7: Asisu thật là đáng sợ!




Kai quả nhiên là làm việc rất hiệu quả nha!
Asisu cầm trên tay danh sách những công việc và những nơi mà Imhotep và Kaputa sẽ phải làm vào ngày mai do Kai điều tra được thì vô cùng hài lòng.
Đúng là ông trời cũng giúp cô rồi.
Ngày mai cả Imhotep và Kaputa đều có lịch làm việc dày đặc và phải ở lại tại phòng khách của hoàng cung một đêm để giải quyết công việc.
Imhotep thì phải bàn bạc cùng Pharaong Nefermaat về vấn đề mùa màng.
Còn Kaputa thì cần phải lo cho lễ cầu phúc.
(Tg:“ Chẳng có trời nào giúp chị đâu, em làm hết đó, muốn cảm ơn thì cảm ơn em nè!”-tác giả kể công, Asisu nói-”Biết rồi! Khỏi khoe.”)
Asisu cầm trong tay lọ xuân dược mà cô đã 'MƯỢN' của thái y viện, đưa cho Kai rồi nói
”Vào lúc trời tối, ngươi tìm cách cho thứ này vào thức ăn hoặc nước của hai người bọn họ.
Nếu không được nữa thì đánh ngất họ rồi đổ thuốc vào miệng họ.
Sau đó ngươi đưa Kaputa sang phòng của Imhotep cho ta rồi quay về đây đưa ta sang đó để xem thành quả.
Kai, nên nhớ nhiệm vụ lần này chỉ được thành công, không được thất bại.
Nếu thất bại thì ta sẽ đem ngươi đưa cho tướng Nakuto huấn luyện lại lần nữa.”-Asisu đe dọa.
Kai rùng mình nhìn Asisu, cái huấn luyện đó vô cùng khắc nghiệt, còn tướng Nakuto thì rất đáng sợ và nghiêm khắc, khó khăn lắm hắn mới vượt qua được, Asisu muốn hắn làm lại vậy đâu khác gì muốn hắn sống không bằng chết.
Kai tự nhủ nhất định phải thực hiện nhiệm vụ này thành công.
Quyết không để rơi vào tay tướng Nakuto. Hắn còn muốn sống nha!
( Ở doanh trại, tướng Nakuto đang duyệt binh thì bỗng hắc-xì một cái.
Trong lòng tự hỏi:“ Chẳng lẽ mình bị cảm lạnh. Không thời tiết Ai Cập nóng như vậy thì làm sao mà cảm lạnh được. Nhất định là có kẻ đang nói xấu mình. Mình mà biết được là ai thì hắn chết chắc.”
Kai đang làm nhiệm vụ khó khăn mà Asisu giao thì rùng mình một cái.)
*****
(ta là phân cách tuyến~~ Kai đang làm nhiệm vụ)
Mặt trời đã lặn, màn đêm đã buông xuống, bầu trời lúc này chẳng khác gì một mảnh lụa đen mềm mại còn những vì sao thì giống như những hạt kim tuyến lấp lánh.
Trên ban công của một căn phòng, hiện có một cô gái xinh đẹp trên người mặc bộ quần áo Ai Cập làm bằng lụa đen, nhưng mảnh lụa đen này chẳng những không làm lu mờ vẻ đẹp của cô gái mà ngược lại còn tôn thêm màu da trắng ngần của cô.
Cô gái đó mắt đang nhìn xa xăm, nhưng đừng tưởng cô đang ngắm cảnh, cô đang chờ người thôi.
Asisu ngó đông, ngó tây lầm bầm nói-”Cái tên Kai này chết mất xác ở đâu rồi, sao còn chưa về. Nóng lòng chết được.”
Cũng không nên trách Asisu nóng lòng, chẳng qua là suốt ngày hôm nay Asisu đứng ngồi không yên chờ đến tối.
Sau khi lấy lý do trong người mệt mỏi đề đuồi khéo Ari thì Asisu ra ban công đứng chờ Kai cho đến giờ, mà Asisu vốn là người không có kiên nhẫn nên chờ đến giờ này đã hay lắm rồi.
Bỗng trong lúc đó, một bóng đen xuất hiện, hành lễ với Asisu-” Thần đã hoàn thành nhiệm vụ.”
Asisu quay lại nhìn Kai đang quỳ rồi nói-” Ngươi đứng lên trước đi, sao mà ngươi lâu quá vậy mà thôi mau đưa ta qua đó xem.”
Kai bất đắc dĩ nhìn công chúa của mình rồi nhanh chóng đưa cô đến chỗ của Imhotep và Kaputa.
Kai đưa Asisu nên nóc căn phòng của Imhotep, khi cô nhìn xuống thì OMG!
Trong phòng là hình ảnh của hai người đàn ông thuộc loại trung niên đang ôm nhau thắm thiết.
Một là tể tướng vĩ đại, 'trí tuệ của Ai Cập' ( dân chúng mà thấy cảnh này chắc xỉu chết)- Imhotep đại nhân.
Trên người hắn hiện giờ ngoài chiếc khố mỏng hiện còn neo đậu lại để che đi phần nhạy cảm thì không còn gì.
Mái tóc dài có vài sợi bạc của hắn thường ngày cố định trên đỉnh đầu nay lại được thả ra bám vào tấm lưng cường tráng.
Bụng của hắn tuy có một chút mỡ thừa nhưng nhìn chung vẫn vô cùng cân đối.
” Công nhận tên này giữ dáng tốt thât!”-Asisu thầm khen.
Lúc này nằm trong vòng tay rắn chắc của hắn chính là Kaputa- tên tư tế được mọi người tôn sùng của Ai Cập.
Hắn lúc này không một mảnh vải che thân, tuy nhiên nơi trọng yếu vẫn không bị Asisu nhìn thấy vì hắn đang áp sát thân mình vào Imhotep.
” Cái tên chết bầm cho ta thấy bộ ngươi chết hả?”- Asisu rủa.
Thân hình Kaputa bình thường khi mặt áo nhìn thì thấy khá mập nhưng lúc này thì lại vô cùng cân đối.
Da thịt hắn tản nhẹ một màu hồng nhạt, đôi chân tương đối thon thả, cánh tay dài, hơi gầy đang giữ chặt lấy cái cổ của Imhotep.
Vùng bụng của hắn thon thả hiện đang cọ đi cọ lại trên chiếc khố của Imhotep làm nó nhanh chóng biến thành một túp lều nhỏ.
Cả hai người vừa cạ sát thân thể vào nhau, tay không yên phận mà sờ soạn cơ thể đối phương, môi thì vẫn luôn dán chặt với nhau, thi thoảng phát ra những âm thanh “ Chậc, chậc..” làm cho người nghe đỏ mặt tía tai (không bao gồm Asisu).
Nói xong hai người ôm nhau ngã xuống giường
Asisu tự hỏi-” Không biết ai công, ai thụ đây ta? Tò mò chết được! Hai người kia nhanh lên chút coi.”
Không khiến cho Asius thất vọng cuộc chiến tranh ác liệt giữa hai người bọn họ chính thức bắt đầu.
Imhotep đè Kaputa xuống dưới thân, hắn hôn lên đôi môi của Kaputa làm cho chúng sưng đỏ lên.
Sau đó dùng lưỡi liếm lên chiếc cổ gầy, rồi dời xuống xương quai xanh và cặp nhũ hoa nhỏ nhắn.
Khi bị Imhotep liếm như vậy, Kaputa 'Ưm' một tiếng, hệt như tiếng mèo kêu làm toàn thân của Imhotep trở nên ngứa ngấy.
Imhotep còn cố ý dùng răng dây dây cặp nhũ hoa làm cho chúng cương cứng chẳng khác gì hạt đậu đỏ nhỏ nhắn.
Lúc này Kaputa vùng lên, đè Imhotep xuống, dùng tay sờ khắp người Imhotep sau đó giựt phắt chiếc khố trên người hắn.
Kaputa còn dùng tay sờ nắn 'tiểu huynh đệ' của Imhotep.
Imhotep bị Kaputa sờ như vậy, bất ngờ hét lớn-”Á! Dừng lại!”
Nhưng mà Kaputa làm gì mà chịu để ý, hắn tiếp tục làm công việc của mình.
Imhotep bỗng dùng hết sức đè Kaputa xuống, bàn tay thô ráp, to lớn tìm đến địa phương mẫn cảm kia của Kaputa một phát ấn xuống.
Nam căn của Kaputa lập tức ngóc cao đầu. Imhotep vừa nhu vừa cương thuần thục xoa bóp, vuốt ve.
Imhotep vừa kích thích 'tiểu huynh đệ' của người trong lòng, vừa hôn, vừa cắn khắp cơ thể của Kaputa làm cho thân thể y xuất hiện những dấu hôn và cắn hình dâu tây xinh đẹp.
Kaputa nhiều lần muốn vùng lên nhưng không đủ sức chống lại Imhotep đành yên phận nằm dưới hưởng thụ sự 'chăm sóc' của Imhotep.
côn th*t của y sau khoảng thời gian ngắn được Imhotep tỷ mỹ săn sóc thì thỏa mãn phóng tinh ra đầy tay của Imhotep.
Kaputa bấy giờ vẫn chưa thỏa mãn, tự động dang rộng hai chân,cử động phần eo làm cho cả vùng tư mật bại lộ trước mắt của Imhotep.
Imhotep nén lòng, thận trọng đưa hai ngón tay vào cúc hoa nóng, khít của Kaputa làm hắn run rẩy không thôi.
Sự đau đớn ở phía dưới làm Kaputa thanh tỉnh mấy phần, hắn dùng sức muốn đẩy Imhotep ra nhưng bất thành.
Nhờ trọc dịch, ngón tay của Imhotep di chuyển dễ dàng hơn. Hậu nguyệt của Kaputa đột ngột co rúm lại, tham lam mút ngón tay của Imhotep.
Bỗng lúc này Imhotep rút ngón tay ra và một đường, mạnh mẽ đưa nam căn của mình vào hậu nguyệt của Kaputa.
Kaputa bị đau đớn, trợn mắt nhìn Imhotep rồi ngửa đầu hít vài ngụm khí.
Imhotep nâng thắt lưng của Kaputa lên cao, đẩy đầu gối sát vào ngực mình, triền miên hôn làm cho Kaputa thả lỏng đôi chút.
Imhotep nói-” Phối hợp với ta.”
Nói xong đẩy đến nơi sâu kín nhất.
”Chậm một chút, ta không chịu nổi....”
”Ngoan, lát nữa sẽ hết đau.”
Đau đớn và khoái cảm từng đợt, từng đợt, truyền thẳng lên não như muốn thiêu cháy Kaputa.
Hai tay y ôm chặt lưng Imhotep, cào loạn khắp nơi làm cho trên lưng hắn xuất hiện những vệt đỏ dài trên tấm lưng màu đồng, càng kích thích nhuốm màu tình sắc.
Imhotep và Kaputa chìm vào trong khoái lạc vô tận. Bên tai của cả hai vang đầy những âm thanh thấm đẫm mùi dục vọng.
Sau đó Kaputa chìm vào hôn mê. Imhotep cuối cùng cũng xuất ra bên trong của Kaputa. Tinh dịch tràn ứ qua hậu nguyệt vừa mới trải qua dày vò mà sưng đỏ chảy dọc theo cẳng chân của Kaputa.
Mùi vị dâm mỹ lan khắp căn phòng.
Đêm còn dài, cảnh xuân vẫn còn tiếp diễn.
Trên nóc cung điện, Asisu sau khi xem xong GV ( Gay Video) phiên bản 3D thì thỏa mãn vương người, cười một tiếng còn Kai ở bên kia thì đỏ mặt tía tai nhìn Asisu.
”Kai, ngươi mau mang ta trở về, phim hay cũng đã xem xong rồi ta không muốn ở đây bị muỗi chích đâu.”- Asisu nói.
Sau đó Kai đưa Asisu về điện.
Imhotep và Kaputa vẫn đang tận hưởng cảm giác khoái lạc sau khi ân ái mà không hay biết rằng đã bị người khác xem trộm.
THE END

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.