[Đồng Nhân Hunter] Thiên Tuế

Chương 10: Bị bán




“Thì ra là thế, giấy ngẫu thuật sao? Lại có thể dùng được như vậy à.”
Vì sao người nói chuyện là ông lão Maha? Quyền lên tiếng chẳng phải nên là Silva sao? Tựa hồ nghe được ý nghĩ của tôi, Silva rốt cục nói chuyện.
“Cô chính là Chitose? Ta là Silva.”
“Đúng vậy, không biết ngài tìm tôi có chuyện gì?” Tôi rất lễ phép hỏi, trong lòng thầm than, tìm tôi đến cũng không nói nhanh là làm cái gì, chẳng lẽ muốn tôi phải ngồi nghĩ sao? Thôi quên đi, trực tiếp hỏi đi.
“Ừm, thoạt nhìn rất nhỏ, hẳn là nhỏ hơn Killua đi.” Tránh đi vấn đề của tôi, Silva hỏi tiếp.
“Không, vì nguyên nhân đặc thù, bề ngoài của tôi chỉ có sáu tuổi.” Không trả lời tôi sao, thôi vậy, ông hỏi cái gì tôi đáp cái đó vậy, nhưng nếu chỉ thắc mắc mấy thứ đó thì đâu cần thiết gọi tôi đến nhà chứ.
“Ồ?” Silva cảm thấy hứng thú nhìn tôi, “Như vậy, hiện tại cô bao nhiêu tuổi?”
“Gần mười bốn.” Điều tra hộ khẩu sao?
“Vĩnh viễn không lớn lên sao?” Bên kia, Zeno cũng cảm thấy hứng thú bắt đầu hỏi tôi.
“Đúng……” Trong lòng ẩn ẩn có dự cảm không tốt lắm, tại sao? Tôi nhìn vài người đang quay đi, bọn họ chỉ là thuần túy cảm thấy hứng thú đối với thân thể không lớn của tôi thôi sao? Nghĩ nghĩ, vẫn nên trả lời chi tiết đi.
“Cũng không phải, thân thể chỉ là bị phong ấn, nếu tôi rèn luyện năng lực đến khi đủ, phong ấn sẽ bị phá.”
“À, thì ra là thế.” Zeno không hề nhìn tôi, nói chuyện với Silva, “Vốn tưởng tuổi còn nhỏ, có thể cùng Killua, hiện tại xem ra không được rồi.”
“Illumi thích hợp hơn.” Maha cũng thêm một câu.
Bọn họ đang nói gì? Sao không khí lại quỷ dị như vậy, hơn nữa tựa hồ bất an trong lòng càng mãnh liệt.
“Như vậy, tiểu thư Chitose, cô có đồng ý gả cho Illumi nhà chúng ta không?” Silva rốt cục nói ra nguyên nhân tôi bất an.
“Sao cơ?” Ông ấy đang cầu hôn thay con của mình sao? Không hiểu sao câu kia có điểm giống cha xứ trên giáo đường chủ trì hôn lễ, thật hồ đồ, thực lực của tôi sao có thể lọt nổi vào mắt bọn họ, hơn nữa, hiện tại bọn họ đang bức lương vì…… Ừm, bức hôn.[ Chitose: Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa thốt ra.]
Ông ấy dùng là câu hỏi, nhưng giọng điệu lại rất khẳng định, giống như là chắc chắn tôi sẽ không phản bác ông ấy, không, phải nói là không thể từ chối, hồi tưởng đến lúc trước, Illumi vừa nghe thấy tôi là người tộc Laress liền ngừng phóng sát khí với tôi, sau đó, tôi liền bị mời đến đây, lại hồi tưởng tới nụ cười quỷ dị khi Rin nói cho tôi câu nói kia, âm mưu, tuyệt đối là âm mưu, hai nhà này nhất định từng có giao ước về hôn sự, aiz, giờ thì tốt rồi, nên làm như thế nào để xong việc đây?
“Nhà Zaoldyeck từng có giao ước với Rin, phải không?” Tôi hỏi một cách khẳng định.
“Thật thông minh” Silva tán thưởng nói, “Nói đơn giản, tộc Laress nợ nhà chúng ta một người vợ, người vợ này giới hạn ở đời thứ ba, mà tiểu thư Chitose vừa vặn là đời thứ ba.”
Đúng là như vậy? Rin ngốc, không hiểu sao lại đi ký giao ước quái dị này, tuy nói là tộc Laress, nhưng thực ra trên đời chỉ còn một mình tôi, tộc chúng tôi rất hay sống tách rời nhau, từ thế hệ Rin trở đi, liền càng thiếu trẻ con, nhất là những người có năng lực, như vậy giao ước này chỉ nhằm vào mình tôi mà thôi, ý thức của tôi lúc này có chút hỗn loạn, Rin, bà thật sự đã mang cái đại phiền toái cho cháu rồi
Miễn phí tặng sao? Nói thực ra, tôi rất muốn hỏi như vậy, nhưng lại sợ người ta nghe không hiểu, ngẫm lại vẫn nên thay đổi cách nói.
“Hẳn là còn có điều kiện khác đi?” cho dù Rin vô lương, cũng không có khả năng đáp ứng một giao ước bất bình như vậy đi. [ Người nào đó ở địa phủ rống to: Ai vô lương chứ?!] Cho nên đừng cho rằng tôi không biết gì cả.
“Ah,” Silva cười khẽ, quả nhiên tộc Laress ai cũng rất thông minh, “Nếu không muốn, chỉ cần tránh thoát ba ngày nhà chúng ta đuổi giết là được.”
Ông trời của tôi, không biết huyết thống nhà chúng tôi tốt đến thế, làm cho gia tộc này phí phạm tâm tư như vậy, nhìn mấy lão hồ ly trước mặt…… Tôi vẫn nên thỏa hiệp đi, muốn tôi trốn ba ngày, cũng không phải không có khả năng, nhưng những ngày phải lo lắng hãi hùng cũng không phải thoải mái gì, hơn nữa Illumi cũng không tệ, bất luận có thích hay không, nhưng theo gien mà xem, tương lai sinh ra trẻ con cũng tuyệt đối là tuyệt đẹp.
Tôi khẽ liếc Illumi, vẫn bất động như núi như trước, thật không hiểu đang suy nghĩ gì, dù sao tôi vẫn nên đồng ý trước đi, nếu anh ta muốn phản đối, tôi cũng vui vẻ thoải mái tự tại.
“Có chuyện tôi nghĩ nên nói rõ, đầu tiên, tộc Laress sẽ không sát sinh, đây là quy củ từ lâu, cho nên dù tôi gả vào đây, cũng không có khả năng chấp hành nhiệm vụ.”
“Không sao, chỉ cần có thể sinh hạ đứa trẻ tài năng là được.” Silva mỉm cười.
Máy móc sinh sản? Có chút khó chịu, nhưng nếu sinh hạ đứa trẻ kế thừa năng lực của tôi, vậy thì cho dù là tộc chúng tôi, cũng không thể sát sinh, không hiểu bọn họ có biết hay không, mặc kệ, dù sao giao ước kia không phải do tôi cùng bọn họ định ra, rất không rõ vấn đề câu thông của song phương, tôi…… chỉ là người bị hại.
“Nếu đã như vậy, tôi không có ý kiến gì.”
“Cô…… rất không giống?” Maha đột nhiên mở miệng, vẻ mặt tựa hồ có chút nghi hoặc, “Hai đứa trẻ trước cô không dễ dàng giống cô như vậy.”
“Không giống.” Căn bản là không phải người nhà mà, Rin là hồ ly, nghe nói mẹ khá cương liệt quyết tuyệt, mà tôi…… đại khái có thể nói là tên lười nhác đi, nếu là mẹ, đại khái có thể đoán được nhất định bà sẽ cự tuyệt rõ ràng.
“Vậy, cô đã chuẩn bị tốt sao?” Maha chuyển đề tài.
“Chuẩn bị?” Tôi nghi hoặc, chẳng lẽ lập tức sẽ làm nghi thức đính hôn sao?
“Thử thách.” Maha nói tiếp, “Làm con dâu nhà Zaoldyeck, mặc dù cô không cần chấp hành nhiệm vụ, nhưng vẫn phải có năng lực tự bảo vệ mình.”
Cho nên, bọn họ sẽ xem xét năng lực của tôi có đủ tư cách hay không, nếu mà bị người ta trả thù thì cũng phải bảo vệ được bản thân sao? Vừa rồi, chẳng phải bọn họ đều đã kiểm tra một chút sao? Còn chưa nhìn ra thực lực của tôi sao? [ Tác giả: Thái độ tránh né của cô, người ta thật đúng là không nhìn ra.]
“Là ai tới?” Không phải là người lợi hại nhất đấy chứ
“Là ta.” Silva mỉm cười đứng dậy.
Silva?! Tráng niên chính trực, nếu Hisoka ở đây thì nhất định sẽ cười biến thái rồi nói Silva là quả táo thành thục, thực lực mạnh như vậy, tôi nhớ mang máng trong truyện tranh, ông ta và Kuroro đánh nhau có thả ra năng lực hệ, cụ thể là cái gì thì tôi không rõ, vì sao lại muốn tôi đánh nhau với người mạnh chứ? Hơn nữa người này thân cao gần hai thước, còn tôi mới 1.17, chênh lệch như thế, rất lớn.
“Vậy, phải đánh tới trình độ nào mới tính là đủ tư cách? Nếu không thông qua thử thách thì sao?” Hỏi rõ ràng vẫn tốt hơn.
“Trình độ nào từ tôi phán định, nếu không vượt qua thử thách, thì chúng ta sẽ tự mình huấn luyện cô thẳng đến khi đủ tư cách mới thôi.” Khi nói những lời này, sát khí của Silva đã muốn vận sức chờ phát động, tựa hồ tình hình trước mắt là nếu tôi dám không vượt qua, thì nhà bọn họ sẽ từ từ ‘Chiêu đãi’ tôi.
“Tôi hiểu, xin hãy cho tôi năm phút đồng hồ.” Tôi xin ‘Hoãn thi hành hình phạt’.
Silva gật gật đầu, rất kiên nhẫn chờ tôi.
Hm, người mạnh như vậy, nên đánh như thế nào? Cho tới nay, tôi chưa bao giờ giao thủ với người khác, nếu sớm biết như thế, thì tôi đã đi đấu trường trên không huấn luyện rồi, ở đó có nhiều người thích hợp để luyện tập, hối hận cũng vô dụng, giờ chỉ có thể toàn lực ứng phó, hy vọng sẽ không bị thương, sẽ rất đau.
“Bạch Ngọc Thanh Hợp, cùng nhau lên đánh đi.” Thế này hẳn là không tính lấy nhiều khi ít đi?
“Vâng”
Cảm ứng một chút hai loại lực lượng trong cơ thể, sau khi xác định không thành vấn đề, tôi nói với Silva: “Tôi đã chuẩn bị tốt.”
“Như vậy, bắt đầu.”
Silva nói xong, vốn sát khí thu liễm đột nhiên đánh úp lại, rất áp lực, không phải chỉ là thử thách sao? Sao lại phóng nhiều sát khí như vậy, tôi có chút ăn không tiêu.
“Bạch Ngọc Thanh Hợp.”
Tôi triệu hồi ra Bạch Ngọc và Thanh Hợp, lời của tôi vừa dứt, Bạch Ngọc tóc trắng vẻ mặt thiên chân xuất hiện ở bên trái, Thanh Hợp tóc xanh mặt trầm ổn xuất hiện bên phải, thêm nữa, áp khí ở trên người tôi rốt cục bị suy yếu không ít, chỉ là chuyện kế tiếp lại ngoài dự đoán mọi người……
Chuyện gì vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.