⟨⟨Đồng Nhân Harry Potter⟩⟩ Tôi Chỉ Thích Cậu!

Chương 26: Draco a Draco




[Đồng Nhân HP]


Chương 26.





Nói chuyện với hiệu trưởng Dumbledore xong, lúc trở về thì cũng đã sắp đến giờ giới nghiêm.


Thật ra lúc thi chuyển được loại phép thuật đó tôi cũng rất bất ngờ.... không lẽ tôi hoàn toàn chưa nhớ được tất cả mọi thứ ở kiếp trước sao? Bây giờ tôi mới chợt nhận ra...hình như ký ước kiếp trước dần trở nên mơ hồ.


Tôi có cảm giác...bản thân mình không muốn nhớ nhưng lại muốn nhớ? Lòng tôi rối như tơ vò!


A....thật đau đầu, không nghĩ nữa.


Đọc mật khẩu, rồi tôi bước vào phòng ký túc xá Slytherin.


Điều khiến tôi bất ngờ là Malfoy vẫn chưa về phòng. Cậu ta đang ngồi trên ghế tay cầm một quyển sách.


"Malfoy?"


Malfoy liếc mắt nhìn tôi, mở miệng chỉnh sửa. "Là Draco. Chúng ta không phải làm bạn rồi sao?"


Tôi đi đến cười tủm tỉm. "Draco a Draco, sao cậu chưa về phòng?" Có phải cậu ta đang quan tâm tôi không?


"... Ơ, tao... tao chỉ hơi lo lắng cho mày thôi." Cậu ta quay mặt đi không nhìn tôi.


"Lo lắng cái gì?" Tôi biết còn cố hỏi.


"Thì lo mày có bị lão hiệu trưởng làm gì không thôi, là bạn mà...." Giọng Draco càng nhỏ xuống, rồi cậu ta không thèm để ý tôi luôn.


Tôi cười haha vỗ vai cậu ta. "Không gì cả. Chỉ nói chút chuyện phiếm thôi."


Draco quay đầu nhìn tôi, trong lòng một trận khó hiểu.


Cô ấy vui mừng cái gì?


Vui vì cậu ta quan tâm cô sao?


Nghĩ đến đây tim Draco đập nhanh hơn một nhịp.


..............


Lễ phục sinh đã đến..... mà chắc không ai quan tâm gì đến ngày này đâu. Mọi người đều bận rộn ôn tập cho kì thi sắp đến.


Laura muốn cùng học nhóm nên chúng tôi quyết định hẹn ở thư viện.


Tôi xách túi lên vai đang muốn đi thì Draco kéo lại. "Bellanita mày đi đâu?"


"Mình có hẹn học nhóm với Laura."


"!! Sao mày không hẹn tao mà hẹn nó?? Hơn nữa còn hẹn một Gryffindor." Dám cá rằng trong chuyện học hành cậu ta hơn nhỏ Laura nhiều!!


Tôi ấp úng. "Vậy... Draco, cậu muốn đi học nhóm với mình không?"


"Không đi!!" Cậu ta cáu kỉnh.


Tôi "...???"


Zabini bước đến, dùng cặp mắt đào hoa đánh giá chúng tôi. "Hai người cãi nhau?" Không đúng... chỉ có Draco là đang làm mình làm mẩy như cô vợ nhỏ giận dỗi chồng thôi??


Zabini bị chính suy nghĩ của bản thân hù doạ.


"Mình mời cậu ấy đi học nhóm nhưng cậu ấy từ chối." Tôi cười gượng.


Đôi khi Draco suy nghĩ gì tôi cũng chả hiểu nữa, mạch não của cậu ta quá nhanh tôi theo không kịp.


Zabini gật đầu. "Vậy cho mình đi chung đi."


"Ah? Được. Vậy... tạm biệt Draco nhé." Tôi quay đầu giơ tay bái bai Draco.


Draco "!!"


Tôi và Zabini quay đầu định đi thì Draco đứng bật dậy chen vào chắn ngang chúng tôi.


"Tao cũng đi!"


"Lúc nãy cậu nói không đi mà?" Tôi khó hiểu.


"Tao đi theo bảo vệ mày...." Cậu ta ngẩn người, mất vài giây sau mới nghẹn ra được một câu.


Tôi càng khó hiểu. "Bảo vệ cái gì?!" Không phải chỉ là đi học nhóm thôi sao? Không lẽ trong thư viện có chứa quái vật à??


"...nhỏ Laura bạo lực lắm, mày yếu đuối thế này không đối thủ của nó đâu, để tao đi chung với mày cho an toàn." Cậu ta qua loa giải thích.


Tôi. "..." Laura nằm không cũng trúng đạn.


Tôi đồng ý và đơn giản nghĩ rằng Draco cũng muốn đi để ôn tập lại kiến thức nhưng lúc nãy cậu ta lỡ mồm từ chối, nên bây giờ mới bày ra đống lý do tào lao.


Khoé miệng Zabini run rẩy dường như đang cố gắng nhịn cười.


Draco ơi Draco... lý do thật là thuyết phục.


Ra đến cửa thì Parkinson chạy ào đến chặn đường. "Mấy người đi đâu vậy?"


Tôi "Đi học nhóm."


"Học nhóm??"


"Ừm, cùng Laura."


Parkinson nhìn tôi rồi đảo mắt như suy nghĩ một chuyện gì đó. "Đi chung với một Gryffindor!! Sao cô không qua đó ở luôn đi??!"


Mồm thì nói vậy nhưng chân thì vẫn lẽo đẽo đi theo chúng tôi y như tên Draco, hơn nữa tôi phát hiện ra Parkinson lúc nhìn Draco cũng không mê luyến như lúc trước nữa, tuy cô ấy vẫn thường châm chọc tôi, cũng chỉ là châm chọc vài câu, không khó nghe như lúc đầu gặp mặt nữa.


Thấy Draco đi, Crabbe và Goyle liền ngơ ngác chạy theo. Thế là cả đoàn người nối đuôi nhau vào thư viện.


Bước vào thư viện, tôi tìm chỗ rồi ngồi xuống bày sách vở ra, Draco nhíu mày ngồi xuống cạnh tôi.


Parkinson như tìm kiếm gì đó nhìn xung quanh. "Này, nhỏ kia chưa đến?"


Tôi nhìn cô ấy rồi gật đầu rồi nhìn bà Pince. "Panni hạ thấp giọng xuống đi."


Parkinson trợn đôi mắt xinh đẹp lên, trông rất buồn cười. "Là Pansy!!"


Chỉnh sửa tôi xong cô ấy mắng một tiếng. "Thật bất lịch sự, sao lại có thể để trễ hẹn chứ!!"


Tôi 'dỗ' cô ấy một hồi thì Laura đến. Tôi giơ tay vẫy chào cô ấy. Đi cùng còn có Harry và Beavis.


Beavis đi nhanh đến chen vào giữa tôi và Draco.


Draco biểu thị vô cùng bất mãn.


Parkinson nghiến răng. "Thật là...." Rõ ràng vẫn còn chỗ trống là ở bên cạnh cô nhưng cậu ta lại chen vào giữa hai người kia? Đây rõ ràng là biểu thị ghét cô !!!


Beavis chặn họng cô ấy. "Cô im đi."


Cô ấy trợn mắt, Beavis nhe răng hừ hừ vài tiếng.


Đám người ngồi chung, tổ hợp Slytherin và Gryffindor, trông vô cùng quỷ dị. Bầu không khí cứ thế mà đông cứng.


Ai cũng khó chịu và bồn chồn, nhất là Draco, hàng lông mày của cậu ta sắp dính vào nhau rồi kìa, tôi phì cười lên tiếng. "Mọi người thả lỏng đi... học trong tâm trạng khó chịu, sẽ khó tiếp thu kiến thức lắm đấy." Lũ nhóc này thật đáng yêu.


Bầu không khí xoa dịu được một chút.


Laura và Harry liền thì thầm với nhau.


Tôi nhìn sách độc dược, có chút không hiểu liền kêu Draco, Draco vui vẻ nhướn người qua Beavis chỉ cho tôi vài chỗ.


Beavis đẩy Draco ra híp mắt. "Chỉ bài thôi, có cần kề sát như vậy không?"


Tôi "..."


Draco muốn nổi giận thì tôi trấn an cậu ta, liếc Beavis một cái tôi nhướn người qua nó nhờ Draco chỉ tiếp, Beavis tiếp tục phá rối, tôi đạp vào chân nó. "Không học thì đi ra chỗ khác!"


Beavis phồng má ngó lơ lời nói của tôi nhìn sách.


Tôi bực bội hỏi Zabini đối diện cho nhanh "Blaise..."


Beavis quay đầu đắc ý nhìn Draco.


Draco "..." Bình tĩnh sẽ tạo nên sự quý tộc của bản thân. Không. Cậu ta không bình tĩnh nổi.


Draco nổi khùng xém nữa đấm vào mặt Beavis. Cậu ta không hiểu nổi!! Cùng là sinh đôi mà sao thằng này đáng ghét đến mức khiến người khác nổi điên vậy chứ!


Ôm một bụng tức Draco nhìn chỗ còn lại(xem còn chỗ nào bên cạnh Bellanita không), thấy Laura đã chiếm mất vị trí đó Draco lại tức giận, thấy Harry cậu ta liền bùng nổ.


"Ái chà..... từ lúc nào mà hai đứa mày dính lấy nhau thế? Laura, mày đã là bạn gái thằng Chúa cứu thế à?" Cậu ta đã tìm được chỗ xả cơn tức.


Laura và Harry ngẩn người.


Thấy họ im lặng Draco tiếp tục lên tiếng. "Xem nào, mày thật sự thích thằng Potter đấy à??"


Laura ấp úng, lúng túng trả lời. "Không.... không phải..."


"Tao thấy mày rất giống bạn gái nó đấy."


"Thôi đi, Malfoy! Đây không phải chuyện của mày!" Harry bảo vệ Laura.


"Ôi ôi....Chúa cứu thế Potter bảo vệ bạn gái kìa~~~" Draco cười đểu.


Nhìn mặt Draco rất đáng đánh đòn.


Harry còn muốn cãi tiếp. "Mày...!!"


Laura ngẩng đầu, mặt cô ấy đỏ rực lên. "Harry thôi đi...." Cô ấy nhanh chóng dọn hết sách vở rồi bỏ chạy.


Laura là một cô bé da mặt mỏng. Thế nên cô ấy lựa chọn bỏ chạy là đúng.


Harry lập tức chạy theo.


Draco quay đầu nhìn Beavis.


Beavis vẫn ngồi một chỗ và không có ý đứng dậy.


Draco "!!" Sao thằng này chưa đi.


Beavis lườm Draco hừ lạnh. Nhảm nhí, bây giờ chạy theo để làm kỳ đà hay gì?


Tôi khó chịu. "Nếu hai người không muốn học thì có thể đi, đừng ở lại gây phiền phức cho tôi!"


Draco trộm gà không được còn mất cả nắm thóc "...." Bellanita tức giận rồi!! Bất quá... Bộ dạng tức giận vẫn thật dễ thương.


Cậu ta bày ra bộ dạng đứng đắn đứng dậy đi đến chỗ mà Laura đã ngồi, ngồi xuống cạnh tôi, rồi cầm một quyển sách lên đọc.


Parkinson đối diện. "...Draco, cậu cầm ngược sách."


Draco rất bình tĩnh lật ngược sách lại. "à.. ừm....tao, tao cố tình đấy."







*


*


*


3/12/2020


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.