⟨⟨Đồng Nhân Harry Potter⟩⟩ Tôi Chỉ Thích Cậu!

Chương 12: Học




............





Tiết đầu là tiết biến hình.


Người dạy môn này chính là Giáo sư McGonagall.


Có lẽ bà khá lòng đối với tôi, tôi cũng chả hiểu lý do là gì, do tôi ăn mặc gọn gàng sao?. Giáo sư McGonagall vô cùng nghiêm khắc, bà đã cho đám học sinh chúng tôi ghi chép rất nhiều thứ ngay từ giây phút đặt mông lên ghế! Sau khi chúng tôi viết muốn gãy cái tay thì bà mới bắt đầu dạy chúng tôi cách biến diêm thành kim.


"Thật biến hình là một trong những phép màu nguy hiểm nhất và phức tạp nhất mà các con sẽ học ở Hogwarts. Bất cứ ai quậy phá trong lớp sẽ bị đuổi ra và không bao giờ được trở lại. Ta báo trước rồi đó...."


Sau đó bà biến cái bàn giáo viên thành con heo, rồi biến nó trở lại thành cái bàn.


Đám nhóc chúng tôi kích động hết sức và chỉ muốn bắt tay vào làm ngay.


Nhưng tôi cũng sớm nhận ra rằng, để biến một đồ vật thành thú vật thì phải mất một thời gian. Tụi nhóc này chắc sẽ không thành công.


Chúng tôi được phát cho mấy que diêm để học cách biến diêm thành kim.


Cuối buổi học chỉ có hai người thành công, biến được diêm thành kim và một cái không phải là diêm, đó là Granger và tôi. Giáo sư giơ kim của tôi và cái que của Granger cho cả lớp xem. Cái que của Granger nó có màu bạc và hơi nhọn ở một đầu.


Giáo sư McGonagall đã nở một nụ cười hiếm hoi với tôi và Granger.


Beavis không biến được nhưng nó vẫn luôn nâng cằm và nói. "Mấy bồ thấy chứ? Bella đã biến được, chị ấy là chị của mình." Nó nói với giọng vô cùng tự hào.


Parkinson khinh thường nói. "Nhưng cô ta là người Slytherin."


Beavis liếc nhỏ, hùng hổ nói. "Nhưng chị ấy vẫn là chị của tôi!"


Không cãi lại, Parkinson chỉ dùng vẻ mặt khinh bỉ đáp Beavis.


........


Lớp học mà ai cũng sốt ruột chờ đợi là lớp chống lại nghệ thuật hắc ám. Kể cả tôi.


Chống lại nghệ thuật hắc ám cái tên nghe thật là ngầu.


Nhưng... thất vọng rồi, những bài giảng của giáo sư Quirrell hoá ra lại khá nực cười.


Lớp học của ông nồng nặc mùi tỏi!! Cái mùi mà tôi ghét ghét ghét nhất trên đời.


"Người ta đồn là ổng xài tỏi để xua đuổi bọn ma cà rồng mà ổng đã gặp ở Rumani, đến bây giờ ông vẫn sợ." Zabini nhìn tôi.


"Thầy ấy sợ ma cà rồng đến tìm sao?" Tôi không ngờ thầy ấy lại sợ đến mức như vậy.


Giáo sư Quirrell kiêu ngạo nói. "Cái khăn vành quấn đầu của ta là quà tặng của một ông hoàng châu Phi đấy, là để tạ ơn ta đã giúp hoàn thân thoát khỏi một con yêu tinh cái...."


Đám nhóc có vẻ nghe mà không tin lắm. Vì khi Seamus sốt sắng hỏi ông đã chiến thắng con yêu tinh cái như thế nào thì ông đỏ mặt và nói lảng qua chuyện thời tiết. Mặc khác, bọn trẻ để ý thấy từ cái khăn vành đội trên đầu ông toả ra một mùi rất tức cười......


Hai đứa sinh đôi nhà Weasley thì khăng khăng cho rằng cái khăn ấy nhồi đầy tỏi, giáo sư Quirrell đội là để tự bảo vệ mình mọi lúc mọi nơi. Tôi thì lại không nghĩ vậy, tôi nghĩ ổng bỏ đồ bậy bạ gì đó!! ông giáo sư này là một kẻ kỳ quặc!


..............


............


Thứ sáu.


Hôm nay là ngày đầu tiên mà đám Harry đến đại sảnh ăn kịp bữa sáng, Beavis vẫy tay với tôi. Tôi thở phào, cuối cùng thằng nhóc này cũng đã đến kịp bữa sáng. Nếu nó mà đến không kịp nữa chắc tôi sẽ....


"Bữa nay tụi mình học môn gì? " Harry ăn muỗng cháo, vẻ mặt cậu ta mãn nguyện vô cùng.


"Hai tiết độc dược học chung với tụi Slytherin. Thầy Snape là chủ nhiệm nhà Slytherin. Nghe nói ổng thiên vị tụi nó lắm. Để coi bữa nay có đúng như vậy không?" Ron trả lời.


Beavis vui vẻ rồi lại cảm thán. "Phải chi giáo sư McGonagall cũng thiên vị tụi mình ha? "


Giáo sư McGonagall là chủ nhiệm nhà Gryffindor, cậu cảm thấy bà quá gắt rồi.


"Nằm mơ." Harry đưa ra câu kết luận.


Nhưng Beavis vẫn rất vui vẻ. Ron vừa ăn vừa hỏi. "Beavis cậu vui cái gì thế?"


"Vui vì giáo sư Snape thiên vị Slytherin."


Harry, Ron "???"


Hai người họ dùng vẻ mặt "cậu bị điên rồi à" để nhìn Beavis.


Beavis thở dài hỏi. "Hai người thấy chị mình như thế nào?."


Harry "Nhu nhược tinh tế?"


Ron "Dịu dàng yếu đuối?"


Beavis vỗ đùi một cái. "Chị ấy rất mít ướt, chỉ cần cậu la chị ấy một cái thôi là chị mình sẽ khóc cho cậu xem. Thế nên mình rất vui vì giáo sư Snape thiên vị Slytherin." Cậu ta bẹp miệng lắc đầu.


Harry, Ron "????" Rồi liên quan? cậu đang bôi đen chị mình đó hả?


Tôi đứng phía sau "....." Đùa à? Thằng nhãi này nói cái gì thế!!


"Beavis..."


Beavis quay đầu. "....." Em cố ý đấy, em thật sự không mong một trong hai thằng bạn của em sẽ thích chị tí nào.


(Mẹ đỡ đầu //che mặt//: nhãi con! lo bóng lo gió quá rồiiii...)


Tôi cầm một sợi dây chuyền đưa cho nó. "Đeo vào, vĩnh viễn không được tháo ra nếu không có sự cho phép của chị."


Beavis đeo vào. "Những thứ này chỉ cho con gái đeo thôi!!" Chị luôn dùng giọng điệu ra lệnh này với nó.


Tôi sâu kín nhìn nó, nó lập tức ngậm miệng.


Harry rất bất ngờ vì nhận được thư.


Là thư bác Hagrid gửi cho cậu ta.


....................


"À, phải rồi. Harry Potter. Một tên tuổi lừng lẫy mới của chúng ta."Giọng của giáo sư Snape dịu dàng.


Malfoy và hai thằng bạn, Crabbe và Goyle, nhịn cười đến run run cả người.


Có gì đáng cười sao? Tôi cảm thấy lạ lùng.


Thầy Snape điểm danh xong thì ngước nhìn cả lớp. "Chúng bây tới đây để học một bộ môn khoa học tinh tế và một nghệ thuật chính xác là chế tạo độc dược."


Giọng của thầy không to, giống như là lời thì thầm vậy. Giáo sư Snape có khả năng giống hệt như giáo sư McGonagall... đó chính là, không cần phải gân cổ lên hét cả lớp giữ trật tự mà lớp vẫn im phăng phắc.


"Vì trong lãnh vực này không cần phải vun vẫy đũa phép nhiều cho lắm, nên thường chúng bây không tin rằng đây cũng là một loại hình pháp thuật. Ta không trông mong gì chúng bây thực sự hiểu được cái đẹp của những cái vạc sủi tăm nhè nhẹ, toả làng hương thoang thoảng; cũn chẳng mong gì chúng bây hiểu được cái sức mạnh tinh vi của những chất lỏng lan trong mạch máu người, làm mê hoặc đầu óc người ta, làm các giác quan bị mắc bẫy... Nhưng ta có thể dạy cho chúng bây cách đóng chai danh vọng, chế biến vinh quang, thậm chí cầm chân thần chết - nếu chúng bây không phải là một lũ đầu bò mà lâu nay ta vẫn phải dạy."


Cả lớp vẫn im lặng cho tới khi thầy nói xong nhưng sự im lặng này còn đáng sợ hơn sự im lặng lúc nãy. Granger nhóm người về phía trước kiểu như là nhỏ muốn chứng minh rằng mình không phải là đầu bò và nhỏ là người rất thông minh rất có hiểu biết.


"Harry Potter!!" Giáo sư gọi tên Harry.


Harry "!!"




16/11/2020



*


Harry : ủa? kêu mình làm gì?


Mẹ đỡ đầu : làm 'thịt'......


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.