Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 706: Nửa đêm phá rối (5)




Dạ Kiêu Hùng trở tay đánh một chưởng về phía Đoàn Vô Huyết, vẫn không rời khỏi trấn thạch.
Đoàn Vô Huyết trúng chiêu bị đẩy lui, lập tức hét lớn một tiếng, tiếng hét của hắn vang vọng trên võ trường trống trải, truyền đi thật xa. Hắn lần nữa lại tiến lên ngăn cản Dạ Kiêu Hùng, tung một đòn thật mạnh, Dạ Kiêu Hùng dường như không đỡ nỗi đòn đầy uy lực này, chỉ có thể lắc mình né tránh.
"Đoàn Vô Huyết, ngươi nổi điên lên làm gì? Một Tôn Chủ nhà ngươi, ta tiện tay lập tức có thể giết chết, còn không cút ngay cho ta!" Dạ Kiêu Hùng bực tức nói.
"Ngươi mới là người nên cút đi! Ngươi không phải họ Dạ à? Vì Sáng Thế Thần Điện mà đi làm gian tế, phá hỏng phòng ngự trấn thạch, ngươi nên chết đi!"
"Ừ, ta họ Dạ thì thế nào? Trong Đế Quốc Bóng Tối quá nhiều người họ Dạ rồi, ở Dạ gia căn bản cũng không có ngày được nổi danh, vả lại ta chẳng qua cũng là một người thứ hệ, không bằng ta tự tìm đường mưu sinh, ít ra Ngọc Ưu Liên phải hào phóng hơn Ảnh Vương." Dạ Kiêu Hùng cắn răng tàn độc.
Dạ Mộ Vũ bên cạnh nhướng mày, đứng đối diện với Dạ Mộ Bạch hỏi: "Ca ca, người thành chủ này có phải bị bệnh rồi hay không? Thứ Ngọc Ưu Liên cho, hắn đều dám lấy?"
Dạ Mộ Bạch gật gù: "Ai bảo hắn có lòng tham vô đáy? Những thứ kia hắn có mạng lấy không còn mạng để dùng, đến khi hắn làm xong việc, Ngọc Ưu Liên nhất định giết chết hắn không chớp mắt."
Sắc mặt Dạ Kiêu Hùng nhất thời đen kịt lại, ánh mắt tràn đầy sát khí, hung hăng trợn mắt liếc nhìn hai đứa bé, một cước đá văng Đoàn Vô Huyết, triệu hoán ra triệu hoán thú cản hắn rồi quay người lại nhào tới ngay bên cạnh trấn thạch.
Trấn thạch chỉ còn một chút xíu nữa thì sẽ hoàn toàn bung ra rồi, hắn quyết không thể để giống như dã tràng xe cát, uổng công vô ích.
"Đừng!" Đoàn Vô Huyết tức đến nổ phổi, muốn xông tới, lại bị triệu hoán thú của Dạ Kiêu Hùng ngăn cản quyết liệt.
Dạ Kiêu Hùng vung một con dao găm màu xanh lục lên, dùng sức ném tới trấn thạch.
"Dừng tay lại!" Một luồng linh khí khủng khiếp từ trong hư không một mạch ùa tới. Tề trưởng lão, Thủy trưởng lão và các vị trưởng lão khác từ đằng xa bay nhanh đến, nổi giận gầm lên một tiếng, âm thanh giận dữ vang vọng toàn bộ bầu trời nội thành.
"Ầm."
Ba con triệu hoán thú của Dạ Kiêu Hùng thay hắn liều mạng cản lại linh khí khủng khiếp kia, trong nháy mắt biến thành tro bụi.
Miệng Dạ Kiêu Hùng phụt ra máu, cười thật lớn, dao găm đâm mạnh vào trấn thạch, trấn thạch bung ra, không còn cách nào cứu vãn.
"Nguy rồi!" Mặt mấy vị trưởng lão chợt biến sắc, bọn họ nghe động tĩnh đã lập tức tới liền nhưng vẫn đã muộn rồi.
Sáng Thế Thần Điện trăm phương ngàn kế phá hỏng trấn thạch, thậm chí không tiếc để lộ thân phận gian tế trọng yếu như Dạ Kiêu Hùng, là vì trong thời gian ngắn có thể khiến cho Bình Tây thành mất đi bảo hộ, cho dù chỉ là trong nháy mắt, bọn họ khẳng định còn có người khác thay thế!
Quả nhiên, trấn thạch bị phá nát, mặt đất chấn động một cái như đang nổi giận, bầu trời đen kịt lạnh như băng, gió mây đổi màu, mây đen cuồn cuộn che lấp tất cả ánh sáng.
Một luồng sức mạnh đáng sợ đột nhiên giáng xuống, giống như bầu trời nặng trĩu sập xuống đè nát người, ngay cả thân thể của mấy vị cấp bậc Đại Đế trưởng lão cũng không chịu nổi lạnh run lên.
Đoàn Vô Huyết té rầm một cái, quỵ xuống đất, trán toát ra mồ hôi lạnh, cảm giác đầu khớp xương đều muốn bể nát.
Hắn vội vàng ngoảnh đầu nhìn về phía hai đứa bé, ngạc nhiên phát hiện dưới áp lực kinh khủng như vậy, hai đứa bé vẫn đứng đó bình thường chẳng hề hấn gì, một lát sau bọn chúng lập tức lấy áo tàng hình ra trùm lên người.
Một bóng người ở trên bầu trời hiện ra, đó là một nữ tử tao nhã, có một gương mặt khả ái như một đứa con nít, bóng dáng thiên thần che hơn phân nửa bầu trời, trong mây gió hiên ngang chậm rãi đi tới giữa bầu trời đêm.
Ngọc Ưu Liên!
Ngọc Ưu Liên vẫn luôn không hiện thân rốt cục đã ra tay rồi, trong nháy mắt phá nát trấn thạch, lúc không gian kết giới Bình Tây thành biến mất, bộ dạng hung tàn như muốn lật tung trời đất tiến đến, ra tay quả quyết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.