Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 370: Mỏ quặng, cạm bẫy (6)




Edit: V.O
Bạch Vũ cắn nát cả cây Tẩy Độc Thảo 3000 năm, ăn vào một nửa, một nửa bỏ vào trong túi áo, buộc ở trên người, một mình đi vào thông đạo.
Bên trong thông đạo âm u, tối đen, có rất nhiều linh thạch Lưu Ly dính trên vách động, ánh lửa trên tay Bạch Vũ chiếu lên, hiện ra ánh sáng màu hồng như lửa.
Cả thông đạo không có lối rẽ, không có khí độc bao quanh, Bạch Vũ đi vào sâu trong thông đạo rất nhẹ nhàng.
Linh thạch Lưu Ly và tinh thể thứ phẩm dần dần xuất hiện đan xen trên vách động, Bạch Vũ nhìn thấy vài thi thể đệ tử không trốn ra được. Toàn thân của bọn họ đã chuyển thành màu đen, không còn nhìn ra được.
Bạch Vũ thở dài, tiếp tục đi về phía trước, khí độc trở nên vô cùng dày đặc, tuy nhiên không có mùi, nhưng Tẩy Độc Thảo màu xanh lục mà Bạch Vũ để trong túi áo đã biến thành màu đen, hiển nhiên đã hấp thu không ít độc tố.
Bước chân của Bạch Vũ không khỏi nhanh hơn, thông đạo bắt đầu trở nên càng ngày càng rộng lớn, phần lớn tinh thể lóe lên ánh sáng dụ dỗ nằm rải rác ở khắp nơi, linh khí tỏa ra khiến cho người ta vô cùng thoải mái, đúng là một kho tinh thể tự nhiên!
Không biết đi được bao lâu, Bạch Vũ chuyển qua một góc, bỗng nhiên trước mặt xuất hiện một hang động khổng lồ dưới đất, diện tích khổng lồ giống như ngọn núi phía trên đã bị đào sạch.
Bạch Vũ bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngạc nhiên đến ngây người, tinh thể đã phủ kín cả hang động, một tầng trung tâm vẫn lóe lên hào quang ảo mộng, màu sắc rực rỡ, tinh thể thượng phẩm!
Một vạn tinh thể mới có thể đổi được một khối tinh thể thượng phẩm, hấp thu một khối có thể ngưng tụ ít nhất 100 giọt linh lực!
Bạch Vũ nhìn lướt qua, có ít nhất một trăm khối tinh thể thượng phẩm ở một tầng trung tâm. Số lượng này so với tinh thể giống như chín trâu chỉ mất một sợi lông (ý nói không đáng kể), nhưng giá trị hoàn toàn quý giá hơn tất cả những tinh thể ở nơi này cộng lại!
-V.O
Lúc này, Bạch Vũ kích động, hận không thể đào ra tất cả tinh thể thượng phẩm bằng tay không, nhớ tới mục đích mình tới đây, mới nhẫn nhịn không ra tay.
Bạch Vũ chuyển ánh mắt ra khỏi tinh thể thượng phẩm, đảo qua cả hang động.
Tinh thể phản chiếu ánh lửa, chiếu sáng một mảnh, chỉ riêng một khối đá lớn đen như mực không hề phát sáng, treo lẻ loi trong hang động, vô cùng cao.
Bạch Vũ cẩn thận đi qua, hơi thở âm u khiến người ta không lạnh mà run phả vào mặt, Tẩy Độc Thảo trong túi nháy mắt đen kịt, héo rũ.
Tròng mắt của nàng co rụt lại, chính là cái này! Khối đá lớn đen như mực là nguồn gốc của khí độc trong khắp mạch khoáng, nàng vừa đến gần một chút đã cảm thấy máu trong cơ thể bốc lên, đầu choáng váng muốn nôn, khó có thể chống lại. Nàng biết những loại độc trong thiên hạ, nhưng cũng không nhận ra đây là loại độc gì.
Nhưng cho dù là độc gì, trực tiếp lấy đi, phong kín trong nhẫn Bạch Vũ thì không thành vấn đề, nàng có thể lấy về từ từ nghiên cứu.
Nàng nhấc tay, tầng tầng lớp lớp linh khí nổ liên tiếp ở trên tảng đá đen, tảng đá không hề nhúc nhích một chút nào.
Bạch Vũ duỗi tay sờ sờ, ngạc nhiên phát hiện những khối đá Thái Ất này lại vô cùng cứng rắn, thủy hỏa bất xâm (ý nói không bị ảnh hưởng bởi tác động bên ngoài), còn có thể hấp thu linh khí, liên tục tăng trưởng.
Chỗ khác trong hang động cũng không có đá Thái Ất, chỉ riêng gần khối đá đen đều là đá Thái Ất, thực sự là quá kỳ lạ.
Bạch Vũ hơi nhíu mày, cũng không nghĩ tiếp nữa, lấy dao găm Ngọc Kim Cương ra, dùng sức gõ khối đá.
Chỉ nghe một tiếng "rắc rắc",  đá Thái Ất và khối đá đen vỡ ra cùng lúc, khí độc tràn ngập trong khối đá đen bay xuống tầng tầng lớp lớp.
Bạch Vũ cuốn ống tay áo lại, tảng đá lớn đen như mực đã bị thu vào trong nhẫn Bách Vũ, bỏ vào trong tầng thứ tư chuyên để những thứ có độc, bịt kín cách ly.
Nàng thở phào nhẹ nhõm, đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên, một giọng nói ma quỷ vang lên ở xa xa sau lưng nàng: "Nhẫn Bách Vũ, thứ này lại trở về trong tay ngươi rồi sao? Thật là thú vị."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.