Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 184: Ngạo thị Vô Trần Cung (2)




Edit: V.O
Hỏa diễm tản ra, chung quanh trường thi đấu có kết giới bảo hộ, uy lực không khuếch tán ra, nhưng giữa sân lại bị nổ ra một cái hố rất lớn, Tiểu Thanh và Vô Cực Huyền Quy rơi vào đáy hố.
Bạch Vũ có chút chật vật đứng ở xa xa, vỗ vỗ nơi bị đốt cháy trên quần áo, âm thầm xoa mồ hôi lạnh. Uy lực này, thiếu chút nữa nổ chết mình cũng được!
Vậy mà Tiểu Thanh không nói cho nàng biết, Bao Liệt Lưu Hỏa sau khi thăng cấp chẳng những gia tăng uy lực, phạm vi nổ mạnh cũng gia tăng.
Liễu Trường Phong càng thêm giật mình, hắn chưa từng xem thường Bạch Vũ, năm mươi trận quyết đấu của Bạch Vũ, hắn đều xem qua toàn bộ không bỏ sót một cái nào, nghiên cứu cẩn thận thực lực của Bạch Vũ, điều tra Hỏa Diễm Thanh Điểu của nàng.
Đối với tư chất và linh thuật của Hỏa Diễm Thanh Điểu hắn đã nắm giữ hoàn toàn, hắn tỉ mỉ tính toán thương tổn của Bạo Liệt Lưu Hỏa, tạo ra phương pháp ứng phó tốt nhất, lại xuất hiện biến hóa ngoài dự đoán của hắn.
Vô Cực Huyền Quy phát ra tiếng hô thê lương, mai rùa tối đen xuất hiện vết rạn, một con mắt cũng vô cùng luống cuống, sức chịu đựng tổn thất ít nhất ba thành.
Hỏa Diễm Thanh Điểu lại có thể thương tổn được Vô Cực Huyền Quy? Điều đó không có khả năng! Hắn phi thường tin tưởng vào tính toán của hắn, uy lực cực hạn Bạo Liệt Lưu Hỏa của Tiểu Thanh cũng chỉ có 30 điểm, Vô Cực Huyền Quy có được Đồng Tường Thiết Bích không thể bị đả thương nghiêm trọng đến thế, trừ phi uy lực của Bạo Liệt Lưu Hỏa đã được thăng cấp.
Trong lòng Liễu Trường Phong lộp bộp một chút, chẳng lẽ trong thời gian ngắn như vậy Bạch Vũ đã thăng cấp linh thuật?
Hắn còn chưa phục hồi tinh thần lại, hỏa diễm trên người Tiểu Thanh đã tăng vọt, lại dâng lên Bạo Liệt Lưu Hỏa muốn nuốt chửng trời đất. Đây là chỗ tốt của linh thuật thời Sáng Thế Thần viễn cổ, chỉ cần linh khí đầy đủ, là có thể liên tục bùng nổ.
Đồng Tường Thiết Bích cũng không chịu được, hiệu quả đã biến mất, không có cách nào lập tức sử dụng lại, lực phòng ngự 15 điểm chống lại lực công kích 30 điểm của Hỏa Diễm Thanh Điểu, Vô Cực Huyền Quy tuyệt đối sẽ bị trọng thương!
"Đáng giận!" biểu cảm trên mặt Liễu Trường Phong rốt cục biến mất, vốn dĩ là khuôn mặt bình tĩnh, ôn hòa lại hiện lên một tia tàn nhẫn, linh khí cả người bộc phát ra, khí thế khủng bố bao phủ toàn trường, mãnh liệt như hải triều trực tiếp áp bức Bạch Vũ.
Nếu không lui kịp, cũng chỉ có thể buông tay một lúc, giành trước giết chết Bạch Vũ!
Ầm ầm ——
Cả người Vô Cực Huyền Quy bị bỏng, thê thảm lui vào trong mai rùa. Tiểu Thanh suýt nữa bị cắn đứt cổ, một thân lông chim hỏa diễm đều u ám không có ánh sáng, rơi lả tả. Hai Triệu Hoán Thú đều hấp hối ngã trên mặt đất, đồng quy vu tận biến mất.
Bạch Vũ chậm rãi đi ra từ trong hỏa diễm, khăn che mặt tuyết trắng bị hỏa diễm nhuộm thành một màu đỏ kinh diễm, con ngươi băng lãnh nhìn Liễu Trường Phong ngã vào rìa kết giới.
Hỏa diễm dễ như trở bàn tay gần như cắn nuốt toàn bộ Liễu Trường Phong, khí thế khủng bố nghiền ép thân thể hắn, hắn giống như một thứ đồ bỏ đi nện lên kết giới. Khuôn mặt vặn vẹo biến dạng, thống khổ đấm lồng ngực mình, mắt thấy có hít thở cũng không thông được.
"Trường Phong! Đây là Trường Phong phát bệnh!" Tòng Nguyệt Cầm lập tức đứng lên, lo lắng nhìn hướng Tửu trưởng lão, "Trưởng lão, mau cứu hắn, mau mở kết giới để cho ta vào."
Tửu trưởng lão nhìn nàng ta một cái, tuyên bố Bạch Vũ thắng lợi, yên lặng mở ra kết giới.
Tuy rằng Liễu Trường Phong không có chính mồm nhận thua, nhưng thắng bại đã phân, không cần thiết phải đấu đến ngươi chết ta sống, nếu bởi vì quyết đấu mà tổn thất đệ tử Liễu Trường Phong thiên tư trác tuyệt như vậy, thịt Vô Trần Cung cũng sẽ đau.
Kết giới trường thi đấu vừa được mở ra, Tòng Nguyệt Cầm lập tức túm Y sư vọt lên.
Liễu Trường Phong bị thương nặng còn tái phát bệnh cũ, hôn mê bất tỉnh, hơi thở mong manh, Y sư thật vất vả mới giữ lại được mạng của hắn, lại không nắm chắc có thể khiến cho hắn tỉnh lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.