Edit:V.O
Lúc này, một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa trong Vương thành đánh gãy
những lời lải nhải của Bắc La Quận Vương. Tiếng động nổ tung oanh động
toàn thành, ngay cả Hoàng cung cũng cảm thấy hơi hơi chấn động.
Bắc La Quận Vương hoảng sợ, đứng dậy nhìn thoáng qua phương hướng tiếng nổ
phát ra, rất nhanh lại trấn định tự nhiên ngồi trở lại, tiếp tục nước
miếng bắn tung tóe đàm luận với Dạ Quân Mạc chuyện Vẫn Thạch.
Mày kiếm Dạ Quân Mạc nâng lên, động tĩnh lớn như vậy cũng không sai người
đến hỏi, nếu không phải trái tim khoan dung thì chính là đã sớm biết
chuyện gì xảy ra. Phương hướng tiếng nổ hình như là Bắc La thư các, vừa
vặn hôm nay Bạch Vũ đi Bắc La thư các để xem sư phụ nàng.
Ánh mắt Dạ Quân Mạc lạnh lùng, phân phó Ám Ưng, “Đi xem.”
”Vâng”
”Chờ một chút.” Bắc La Quận Vương ngăn Ám Ưng lại, chê cười nhìn về phía Dạ
Quân Mạc, “Cũng không phải chuyện lớn gì, không nhọc đến Mạc Điện chú ý, chúng ta tiếp tục nói chuyện Vẫn Thạch.”
”Vương thành nổ tung, không phải chuyện lớn?” Dạ Quân Mạc mắt lạnh nhìn hắn.
Sắc mặt Bắc La Quận Vương khẽ biến, thuận miệng bịa chuyện: “Có lẽ trường
thi đấu đánh nhau tạo thành động tĩnh, trong trường thi đấu một khi tỷ
thí đều không thu lại được, Công hội Triệu hoán sư xây dựng trường thi
đấu ở Vương thành ta theo quy cách lớn nhất, có rảnh Bổn vương sẽ dẫn
ngươi đi xem.”
”Không cần.” Dạ Quân Mạc đứng lên muốn đi. Hắn
trăm phần trăm xác định Bắc La thư các bên kia đã xảy ra chuyện, Bắc La
Quận Vương chẳng những không cảm kích còn không muốn cho hắn tham dự
vào, rất có khả năng liên quan tới Bạch Vũ.
”Ai! Mạc Điện, ngươi đừng đi a, Vẫn Thạch ngươi không cần sao?” Bắc La Quận Vương nóng nảy.
Bắc Thần Phong lên kế hoạch hôm nay cưỡng bức lấy Bạch Vũ ở Bắc La thư các, vì để đảm bảo đạt được mục đích, Bắc La Quận Vương để cho Bách Lý Uy
dẫn theo Cấm Vệ Quân đến bên ngoài Thư các, nếu bất thành sẽ giết chết
Bạch Vũ.
Nghe động tĩnh này hiển nhiên là sự tình không thành, đã động thủ đến nước này. Một khi đã như vậy, nhất định phải trừ bỏ Bạch
Vũ sạch sẽ lưu loát! Không thể để cho Bắc La sử dụng, cũng không thể lưu lại cho Đông Nhạc.
Bạch Vũ đã được Vô Trần Cung tuyển làm đệ tử
chính thức, qua một thời gian ngắn sẽ tiến vào Vô Trần Cung, dựa vào tốc độ tu luyện yêu nghiệt của nàng, sớm hay muộn cũng sẽ trở thành tâm
phúc đại họa của Bắc La.
Nếu bây giờ để cho Mạc Điện rời đi,
khẳng định Bách Lý Uy sẽ không giết được Bạch Vũ, tất cả sẽ trở thành
uổng phí, hắn có nói gì cũng phải giữ Mạc Điện ở lại.
Ám Ưng đi
theo phía sau Dạ Quân Mạc, có chút chần chờ nói: “Nếu không để thủ hạ
đi nhìn xem, Thánh quân vẫn nên ở lại tiếp tục nói chuyện với Bắc La
Quận Vương đi, đá niết bàn đối với người rất quan trọng!”
Dạ Quân Mạc mắt điếc tai ngơ, bóng dáng cao ngạo lạnh lùng đã đi đến cửa cung điện.
”Mạc Điện, Mạc Điện, chờ.” Bắc La Quận Vương vội vàng đuổi tới cửa, cười
cười lấy ra bản đồ, “Đây là bản đồ năm tòa mê cung kia mà tiền bối (lớp
người đi trước) lưu lại cho ta, vì để thể hiện thành ý của Bổn vương,
bản đồ này liền giao cho Mạc Điện.”
Ám Ưng vui mừng khôn xiết, lập tức nhận lấy.
Bắc La Quận Vương chắp tay sau lưng, cười ôn hòa nói, “Nhưng có bản đồ này
vẫn chưa đủ, còn phải biết địa điểm của mê cung mới được. Nhưng là thời
đại lâu đời, những người lúc trước xây dựng mê cung đã chết hết, chỉ ghi lại vài nét bút ở trong những ghi chép lớn của Bắc La, không bằng Mạc
Điện theo ta đi nhìn xem.”
Đôi mắt Ám Ưng trông mong nhìn Dạ Quân Mạc, hận không thể túm lấy Dạ Quân Mạc tùy ý Bắc La Quận Vương.
Đây chính là đá niết bàn, cả vạn năm cũng không tìm được đá niết bàn, nhưng lại ở một vị diện thấp bé như vậy đụng phải, hơn nữa dễ như trở bàn
tay, may mắn nghịch thiên như vậy, phải quý trọng cơ hội!
Nhưng Dạ Quân Mạc lại đi rồi, tiêu sái bỏ đi đầu cũng không quay lại.
Bắc La Quận Vương hỗn loạn đứng trong gió, không phải rất coi trọng khối
Vẫn Thạch này sao? Bây giờ lại không cần nữa! Chỉ vì đi cứu Bạch Vũ?