Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 787:




Lâm Thu Sam đi đầu chiến đấu, quay đầu lại nhìn, mặt liền biến sắc.  
Với thân pháp của nàng ta, muốn quay lại cứu viện thì chắc chắn không kịp. Trong đầu liền hiện lên hình bóng của một người, vội vàng nhìn về phương hướng của Lâm Nhất, Thất Huyền Bộ, chỉ có Thất Huyền Bộ của Chung Vân Tiêu mới có thể kịp qua đó.  
Nhưng lại phát hiện, đúng vào giây phút khi nàng ta quay đầu nhìn, Lâm Nhất đã bước một chân đi.  
Sức mạnh Long Tượng cổ xưa bao trùm khắp cơ thể, khí huyết khắp người xao động giống như sóng biển đang sục sôi. Hắn giống như một con man thú thượng cổ đạp mạnh xuống đất, nhấc tay vung một cú đấm qua.  
Rầm!  
Một quyền này va chạm mạnh với cú tát của con Ma Viên gây ra một tiếng nổ vang trời. Dư âm lan ra, không ít đệ tử đứng gần đó, bao gồm cả Lâm Yên cũng bị chấn động ngã lăn ra đất.  
“Yêu thú cảnh giới Huyền Võ tầng thứ 6”.  
Lâm Yên vừa nhặt lại được cái mạng, đang ngã vật trên đất, sắc mặt tái mét, tim đập thình thịch thình thịch.  
Oành!  
Con Ma Viên bị Lâm Nhất đánh lui, rơi trên đất, mặt đất khẽ rung lên, yêu sát lẫn với kiếm ý điên cuồng tràn ra khắp không khí.  
Không chỉ đơn giản là cảnh giới Huyền Võ tầng thứ 6, con Ma Viên này còn ngưng tụ được cả Kiếm Vân Đan.  
“Cái này…”.  
Mặt mấy người đều biến sắc, còn may có Lâm Nhất chắn lại, nếu không con Ma Viên này nhảy từ trên trời xuống, trong tình trạng không hề có chút phòng bị nào như thế thì không biết bọn họ sẽ phải tổn thất bao nhiêu người.  
Grào!  
Còn chưa kịp tỉnh táo khỏi cơn hoảng hốt vừa rồi, từ trong rừng lại có một con yêu thú to xác gần giống sư tử nhảy ra. Yêu quang màu đen tràn ra, cũng là khí tức của cảnh giới Huyền Vũ tầng thứ 6, trong đôi mắt màu máu có kiếm mang xao động.  
“Lại có một con nữa!”  
Cỏ Kiếm Hoàng sinh ra, trong núi rừng những loại yêu nghiệt thế này cũng trở nên nhiều hơn. Bình thường hai con yêu thú cảnh giới Huyền Võ tầng thứ 6 sẽ không bao giờ cùng xuất hiện thế này.  
Một khi đụng độ chắc chắn sẽ phải có đại chiến, hai hổ cắn nhau ắt sẽ có con què con bị thương.  
Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Thu Sam, trầm giọng nói: “Lâm Thu Sam, đưa mọi người đi trước, đừng để bị kéo dài thời gian. Hai con súc sinh này cứ giao cho ta”.  
Viu!  
Trong lúc nói chuyện, Lâm Nhất vung tay búng ra một sợi kiếm mang màu tím, dẫn dụ con Hắc Huyết Ma Sư kia đến.  
Lâm Thu Sam kịp thời quyết đoán, triệu tập hết tất cả mọi người lại, nhìn chăm chú Lâm Nhất một cái rồi nói: “Bảo trọng”.  
“Tỷ… đây là hai con yêu thú cảnh giới Huyền Võ tầng thứ 6!”  
Lâm Yên có chút sốt ruột nói.  
“Đi thôi, thay vì lo lắng cho hắn, còn không bằng lo lắng cho bản thân mình đi. Cho dù không giết được hai con yêu thú này, Chung Vân Tiêu ít nhất cũng không phải lo đến tính mạng, hắn sẽ không đặt bản thân mình vào bước đường cùng đâu”.  
Lâm Thu Sam lại suy nghĩ khá thấu suốt, quay đầu lại nhìn Lâm Nhất một cái rồi dẫn tất cả mọi người tiếp tục đi về phía Kiếm Hồ.  
“Thế mà đi thật…”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.