Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 611:




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bên ngoài bộ lạc Huyết Lang, dãy núi Ma Vân.  
Nhóm người Tả Vân cũng không ngờ lại gặp được hai cao thủ tán tu ở trong núi sâu.  
Họ không chỉ có tu vi Huyền Võ tầng năm đáng sợ, tà khí trên người cũng cực kỳ dày đặc.  
Nếu không giết hơn nghìn mạng người thì tuyệt đối không thể tích luỹ được tà khí khủng khiếp như vậy.  
Chỉ nhìn lướt qua thôi đã đủ khiến người ta cảm thấy hãi hùng khiếp vía.  
Tà khí khác với sát khí, phải giết nhiều người mới có thể biến sát khí thành tà khí. Tà khí vốn chỉ xuất hiện ở yêu thú, những loại yêu thú tàn bạo bẩm sinh đã biết cách biến sát khí thành tà khí.  
Sau này có tà tu đã sử dụng phương pháp của yêu thú để giúp các võ giả có thể tu luyện tà khí.  
Nhưng một khi đã tu luyện tà khí thì không thể quay đầu, các đệ tử tông môn và võ giả chính đạo sẽ không ngưng luyện tà khí.  
Đại hán trung niên đeo trường cung cười nham hiểm, híp mắt nhìn đám người.  
Người trung niên áo đen đứng ở trong bóng tối như một con rắn độc, dường như không có ý định ra tay.  
Tả Vân cau mày, tán tu bình thường gặp đệ tử của tứ đại siêu nhiên tông môn sẽ không dám trêu chọc.  
Nhưng hai người này không hề e ngại hay lo sợ, có vẻ như ngày thường đã làm việc này rất nhiều lần.  
Tu vi Huyền Võ tầng năm, nếu hai bên đánh nhau thì e rằng sẽ không ai chạy thoát ngoại trừ hắn ta.  
Kể cả Lâm Nhất cũng sẽ lành ít dữ nhiều.  
Lần này thật sự không ổn chút nào...  
Đại hán trung niên cười gằn: “Đúng lúc dạo này tà khí bị thụt lùi, đệ tử tông môn các ngươi dồi dào khí huyết, thực lực mạnh mẽ, có lẽ sau khi giết các ngươi, tà khí của ta sẽ có tiến bộ nhiều hơn”.  
“Sư huynh... phải làm sao đây?”  
Đám người Chương Bình sợ run bần bật, đại hán trung niên vốn đã có tu vi cao hơn họ hai tầng, cộng thêm tà khí trên người ông ta càng khiến người ta sợ hãi hơn. Các đệ tử Hỗn Nguyên Môn chưa bao giờ gặp phải tình huống như vậy, cả đám mặt mũi trắng bệch, cảm thấy toàn thân vô lực.  
Họ không thể điều động tu vi của mình khi bị tà khí của đối phương xâm nhập vào người.  
Tả Vân khịt mũi, bước tới một bước, trầm giọng nói: “Nếu các hạ chỉ muốn cướp của thì chúng ta có một ít linh ngọc, nhưng nếu dùng đến sức mạnh, Hỗn Nguyên Môn cũng không dễ động vào!”  
Ầm! 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.