Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3739: Mạnh đến mức cực kỳ khoa trương




“Vậy cũng là một đòn sát thủ rồi, có thể công cũng có thể thủ”.
Lâm Nhất lộ vẻ hài lòng, sau khi tán đi Thánh Giáp Thương Long, hắn liền thúc giục mười lăm sợi long văn tím vàng hội tụ ở lòng bàn tay phải.
“Móng vuốt Thương Long!”
Hắn quát nhẹ một tiếng, theo đó, mười lăm sợi long văn lập tức chuyển động trong lòng bàn tay hắn, thoáng chốc đã hóa thành một vòng xoáy Phong Lôi khủng bố.
Bành!
Lâm Nhất đánh ra một trảo, một tòa lầu cao ở cách đó hơn ngàn mét đột ngột bị nhấc khỏi mặt đất, rơi vào lòng bàn tay hắn.
Thời điểm bị nhấc lên, tòa lầu kia liền sụp đổ và không ngừng tan rã, cho đến khi nằm trọn trong lòng bàn tay Lâm Nhất, cả một tòa lầu đã biến mất một cách vô cùng quái dị.
Cũng như một kiếm mà trước đó Lâm Nhất đâm ra, dường như bị Thương Long Chi Chủ chộp lấy, vô cùng quái dị, mạnh đến mức cực kỳ khoa trương.
Vù vù!

Lâm Nhất mở bàn tay ra, vô số hạt cát tuôn xuống, rồi nhanh chóng bị cuồng phong thổi đi. Nhìn cát vàng bị gió thổi tan, Lâm Nhất thầm nghĩ, cuối cùng cũng có một chút phong thái của Thương Long Chi Chủ rồi.
Thăng cấp đến Thương Long Thánh Thiên Quyết tầng hai, Thánh Giáp Thương Long cùng Móng vuốt Thương Long cũng tiến bộ như trong dự liệu.
Vẻ mặt Lâm Nhất bình tĩnh một cách lạ kỳ, trong lúc đó, bảo cốt trước ngực hắn lại run lên từng hồi.
“Đến rồi!”
Ánh mắt Lâm Nhất lóe lên tia sắc bén, lực lượng cuối cùng phong ấn trên bảo cốt Thương Long tầng một đang từ từ biến mất.
Tầng một đối tầng một, khi Lâm Nhất đánh vỡ gông cùm của Thương Long Thánh Thiên Quyết tầng một, thì phong ấn tầng một trên bảo cốt Thương Long cũng theo đó mà tán đi.
Oanh!
Khi phong ấn hoàn toàn bị nghiền nát, một luồng long nguyên cổ xưa từ trong bảo cốt ào ào tuôn ra. Đó chính là long nguyên cô đọng khi Thương Long còn sống, tương đồng với chân nguyên của võ giả, chỉ có điều, nơi mà chân nguyên Thương Long cô đọng bao la hơn nhiều.
Lực lượng hùng hậu lan tràn toàn thân, cơ thể Lâm Nhất bắt đầu mất khống chế, tóc dài điên cuồng nhảy múa, hai tay giang ra.

Bình chướng Thiên Phách tầng ba dễ dàng nổ nát dưới sự tác động của long nguyên. Tu vi của Lâm Nhất trực tiếng thăng cấp lên Thiên Phách tầng bốn, một khí hải mới nhanh chóng mở ra tại khiếu huyệt Tiên Thiên trong cơ thể.
Quả thật bá đạo, hoàn toàn không cho Lâm Nhất có thời gian phản ứng.
Ầm ầm!
Sấm chớp hội tụ trên đỉnh đầu hắn, giữa tầng mây nặng nề thỉnh thoảng lóe lên những tia chớp chói mắt. Trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia kiêng kị, đó chính là hoa Tinh Ma, vật ấy gần như trở thành nỗi ám ảnh trong lòng hắn, cảm giác sợ hãi đối với nó đã khắc vào xương tủy rồi.
“Cũng tốt. Có phần long nguyên này chống đỡ, có lẽ ta sẽ không chết ở trong đó”.
Ánh mắt Lâm Nhất lóe sáng, hắn muốn vượt qua nỗi sợ này, nói không chừng lần này có thể thử gieo một đóa hoa Tinh Ma trong khí hải.
Ý nghĩ này rất điên cuồng, nhưng chưa hẳn là không thể.
Lần độ kiếp hôm nay so với khi ở trong điện Thương Long, hắn đã mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, chỉ riêng võ học Thánh Linh cũng đã khiến hắn thoát thai hoán cốt, chớ đừng nói đến kiếm ý Thông Thiên hiện cũng đã đến đại thành, tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mới – Thiên Nhân Hợp Nhất.
Oanh!
Ngay tại khoảnh khắc đó, hơn trăm đóa hoa Tinh Ma từ trên trời rơi xuống, mỗi một đóa đều cực kỳ xinh đẹp, đẹp đến mức làm xao động lòng người.
Nhưng mỗi một đóa đều mang theo nguy hiểm trí mạng, dù hiện tại thực lực của Lâm Nhất tăng mạnh, nhưng hắn cũng không dám mạnh mẽ đối kháng với chúng. Hắn phải dùng đủ loại thủ đoạn để làm suy yếu lực lương của hoa Tinh Ma, rồi mới cắn nuốt và luyện hóa chúng, mỗi một bước đều phải cẩn thận từng chút một.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.