Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3663: Vô cùng tốn sức vô cùng khó chịu




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh
Chẳng ai ngờ khi gặp nhân tài kiệt xuất mười phương chiến giới chân chính, Lâm Nhất cũng không do dự chút nào.
Điều khiến người ta kinh ngạc hơn nữa là hắn lại làm được.
Mười phương chiến giới là thần thoại bất bại ở con đường thông thiên, là sự cấm kỵ không ai dám trêu vào, là truyền thuyết ngự trị vạn giới.
Nhưng giờ đây thần thoại sụp đổ, cấm kỵ không còn, truyền thuyết tiêu tan.
Bộ lạc Ma Lang, vùng đất nơi nhân tài kiệt xuất Chiến giới bỏ mạng.
Lâm Nhất mặc quần áo xanh, khoác ánh trăng trên mình, từ trên không trung chậm rãi hạ xuống.
Bùi Tuyết sững sờ, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, vừa rồi trông Lâm Nhất như tiên giáng trần vậy, có phong thái vô địch khiến nàng ta hoa cả mắt.
Giờ phút này, trong đầu nàng ta nghĩ đến rất nhiều thứ, trái tim khẽ run rẩy.

Lâm Nhất bước lại gần nàng ta, cười bảo: “Như cô mong muốn, không chừa một tên”.
Bùi Tuyết im lặng không đáp, nàng ta nhìn cảnh tượng trước mắt, run rẩy nói: “Họ nói phải, ngươi đúng là ma quỷ, thiếu niên ma quỷ”.
“Vậy cô cũng là yêu nữ quyến rũ người khác ở khắp nơi sao?”
Lâm Nhất không để bụng, cười khẽ đáp.
Bùi Tuyết lập tức dỗi: “Ngươi đừng nói bừa, ta chưa làm mấy chuyện này bao giờ…”
“Đi thôi, nếu cô không đi nữa là Niếp Huyền sẽ đến đấy. Mặc dù ta không sợ, nhưng bị bám theo cũng không tốt lắm”, Lâm Nhất cảm giác được ở phía xa có một khí tức kinh khủng mang theo sát ý và lửa giận ngút trời, đang điên cuồng tiến lại gần với tốc độ vô cùng nhanh.
Bùi Tuyết nghiêm mặt, gật đầu trả lời: “Hắn ta là một trong bốn chiến tướng của Thần U, không nên coi thường. Có điều ngươi không lấy những bảo vật này sao? Đám nhân tài kiệt xuất giới vực cấp cao kia thì cũng thôi, nhưng mấy người này đều là nhân tài kiệt xuất của Chiến giới, họ đã vơ vé hết tất cả đồ tốt và bảo vật ở con đường thông thiên, nhưng…”
Nói đoạn, Bùi Tuyết không thể nói tiếp nữa.
Nàng ta nhìn thấy con mèo tặc kia đang ôm một đống túi trữ vật, cười vô cùng vui vẻ.
Rốt cuộc nó ra tay khi nào, ngay cả nàng ta cũng không phát hiện, quá nhanh!
“Đi thôi!”
Lâm Nhất thi triển Kim Ô Cửu Biến, hoá thành tia sáng vàng dẫn theo Bùi Tuyết bay lên trời.
Trong lòng Bùi Tuyết có rất nhiều thắc mắc, trên đường đi nàng ta vẫn không nhịn được mà hỏi: “Cái ngươi thi triển là Nguyệt Diệu Thần Quyền phải không?”
Nàng ta đã từng thấy Nguyệt Diệu Thần Quyền, đó là do Vũ Hạo Thiên thi triển.

Đối phương dùng Vô Tướng Ma Quyết thôi động, loại quyền pháp đó cực kì đáng sợ, áp đảo mấy kẻ đứng đầu bảng Thương Long một cách dễ dàng.
Cùng là võ học Tạo Hoá cấp Đế Giả, rõ ràng Nguyệt Diệu Thần Quyền có điểm vượt trội hơn, kết hợp với Vô Tướng Ma Quyết của hắn ta càng khiến người ta e dè.
Nhưng với Lâm Nhất, Nguyệt Diệu Thần Quyền mà hắn thi triển vừa rồi hoàn toàn khác biệt.
Cùng là quyền pháp, nhưng uy lực rất khác nhau.
Nàng ta nghĩ đến rất nhiều thứ, Lâm Nhất không ngại mạo hiểm, liều mạng hấp thu hơn một trăm cây cỏ Nguyệt Hồn không chỉ đơn giản để tu luyện Nguyệt Diệu Thần Quyền thôi đâu. Dù sao hắn đã nắm giữ Nhật Diệu Thần Quyền, cấp bậc của Nhật Diệu Thần Quyền ngang ngửa với Nguyệt Diệu Thần Quyền.
“Cũng không hẳn”.
Lâm Nhất trả lời qua loa, không nói kĩ lắm.
Nói phải, cái hắn thi triển đúng thật là Nguyệt Diệu Thần Quyền, tâm pháp chiêu thức và dị tượng đều là của Nguyệt Diệu Thần Quyền.
Nói không phải, đó là vì nó đã kết hợp với Nhật Diệu Thần Quyền, luyện hoá Tạo Hoá, thu được rất nhiều cảm ngộ hoàn toàn mới.
Một cánh cổng võ học đứng trên Tạo Hoá rộng mở với hắn, hắn đã có thể nhìn thấu qua khe cửa ấy, nhìn thấy ánh sáng thuộc về võ học Thánh Linh.

Sau khi Nguyệt Diệu Thần Quyền ngưng kết ra cổ ấn Thái Âm hoàn mỹ, nó đã kết hợp với Nhật Diệu Thần Quyền chạm đến mặt ngoài của võ học Thánh Linh.
Nói đúng ra thì cũng không hẳn là chạm đến mặt ngoài.
Ánh sáng chiếu xuyên qua cánh cổng kia tựa như chiếc lông ngỗng nhẹ nhàng bay bổng trước mặt hắn, nhưng nếu đưa tay bắt lấy, trong mười lần sẽ có chín lần tuột khỏi tay, không thể cầm lấy nó một cách chân chính.
Chỉ khi nào dùng mọi cách thi triển tất cả át chủ bài như kiếm ý Thông Thiên và bảo cốt Thương Long, mới có thể cố hết sức bắt lấy nó.
Vô cùng tốn sức, vô cùng khó chịu.
Nhưng một khi bắt được nó, uy lực mà Nguyệt Diệu Thần Quyền thi triển sẽ đạt tới mức độ khiến bản thân Lâm Nhất cũng phải sợ hãi.
“Võ học Thánh Linh?”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.