Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3512:




Nhưng vẫn chưa hết, Tống Nhuệ tiếp tục la lên: “Giang Hà Cửu Chuyển, Hoàng Long Phá Thiên!”  
Bùn đất biến thành sông chuyển động một cách điên cuồng, ngay sau đó hắn ta lặng lẽ thả lỏng nắm đấm rồi tung một chưởng, chưởng mang cuốn theo một con rồng vàng ẩn chứa long uy cuồng bạo lao về phía Lâm Nhất.  
Nhóm người đã rời khỏi điện chính lập tức thay đổi sắc mặt, nhận ra tuyệt kỹ nổi tiếng này của Tống Nhuệ.  
Ý chí Thổ nhị phẩm của hắn ta có cảnh giới cực kì cao thâm, một khi thi triển sát chiêu này, hắn ta có thể dễ dàng giết chết đối phương. Nhìn long uy màu vàng đất cuồn cuộn trên bầu trời, tất cả mọi người đều có thể nhìn ra chỗ bất phàm của chiêu thức này, võ giả cảnh giới Thiên Phách tầng bốn bình thường vừa gặp là chết ngay, thậm chí không có cơ hội đánh trả.  
Thạch Huyên lạnh lùng đứng nhìn, không vội vã ra tay, chỉ nhìn chằm chằm vào Lâm Nhất bằng ánh mắt như rắn độc.  
Rõ ràng chỉ cần Lâm Nhất để lộ sơ hở, hắn ta sẽ lập tức thi triển sát chiêu nghiền ép đối phương, một chiêu đánh trọng thương.  
“Võ học Tạo Hoá cấp Vương Giả?”  
Lâm Nhất khẽ nheo mắt nhìn con rồng vàng kia, vẻ ngạc nhiên chợt thoáng qua trong mắt. Hắn nhanh chóng nhận ra sát chiêu này chỉ kém hơn võ học Tạo Hoá cấp Đế Giả một bậc, uy lực sẽ rất mạnh khi được thi triển trong tay Tống Nhuệ.    
Vèo!  
Hắn phất tay lên, hộp đựng kiếm “cạch” một tiếng rồi mở ra, đến khi năm ngón tay siết lại, tay phải hắn đã giữ chặt vỏ kiếm.  
Ông bạn già, lâu rồi không gặp.  
Lâm Nhất hít sâu một hơi, vẻ quyến luyến thoáng qua trong mắt, sau đó hắn rút kiếm ra khỏi vỏ ngay trước ánh mắt của tất cả mọi người.  
Soạt!  
Kiếm quang rực rỡ lập tức chiếu sáng khắp mọi nơi, Lâm Nhất vừa rút kiếm ra liền chém một nhát, không hề hoa mỹ và chuẩn bị chút nào.
Nhưng không ai biết chiêu kiếm có vẻ bình thường này đã âm thầm hoàn thành quá trình phong lôi như sương, kiếm khí như tơ. Kiếm uy quấn chặt lấy kiếm Táng Hoa cũng đồng thời trở nên xao động, khi nó hưng phấn đến mức chấn động, kiếm thứ nhất của Trảm Thiên tam kiếm đã được thi triển.  
“Tự tìm đường chết!”  
Vẻ giễu cợt thoáng hiện trong mắt Tống Nhuệ, Hoàng Long Phá Thiên của ta là võ học Tạo Hoá cấp Vương Giả, không đến lượt Nhật Diệu Thần Quyền của ngươi chống cự, không ngờ ngươi lại rút kiếm nghênh chiến.  
Nhưng trong cơ thể con rồng đất màu vàng đất đang diễu võ dương giữa không trung đột nhiên xuất hiện chín kén lôi, vị trí của chúng vừa khéo nằm ở những nơi yếu nhất của con rồng đất này, tiếng nổ liên hoàn vang lên, con rồng đất khổng lồ bỗng dưng nổ tung.  
“Phá!”  
Lâm Nhất la lên, con rồng đất khổng lồ vốn đã nổ tung lập tức biến thành vô số mảnh nhỏ ngay trước mắt mọi người.  
Uy lực của võ học Tạo Hoá cấp Vương Giả sụp đổ trong tích tắc, mọi người trợn to mắt lên, điều này thật kì lạ.  
Lúc này sắc mặt Tống Nhuệ trở nên cực kì khó coi, khoé miệng chảy máu, hốt hoảng lùi lại vài bước.  
Trong điện chính yên tĩnh như chết, ai cũng khó giấu được vẻ kinh ngạc, đó là một chiêu mà Tống Nhuệ gần như dốc hết toàn lực, thế mà lại bị Lâm Nhất phá bằng một kiếm, mạnh đến mức khiến người ta giận sôi, không dám tin tưởng.  
Ầm ầm!  
Sau khi con rồng đất kia nổ tung, kiếm ý của Lâm Nhất lập tức lan rộng ra xung quanh, với sự hỗ trợ của kiếm Táng Hoa, kiếm ý nhanh
chóng thay da đổi thịt.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.