Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3430:




Đúng vào lúc nguy cấp, lại lần nữa chém giết với Mặc Diễm, bất luận trên người đối phương có ý chí Hỏa Diễm kinh người đến đâu, uy áp vương giả mà Huyết Long Mã phát tán ra đều có thể áp chế được đối phương, khí tức hung tợn trên người nó không hề giảm đi chút nào.  
Trong lúc giao đấu như vậy, tất cả mọi người đều cực kỳ ngạc nhiên phát hiện, con mèo rồng màu đen hơi béo lại lười nhác này, trong lúc ra tay, chiêu nào chiêu nấy đều rất tinh thâm, chẳng hề kém cạnh Mặc Diễm.  
Nó lại đang sử dụng võ kỹ!  
Mắt thấy mãi vẫn không hạ được con mèo rồng này, Mặc Diễm lại còn bị đối phương ép đến mức chật vật, hắn ta đã mất sạch cả kiên nhẫn.  
“Ánh sáng Đại Nhật!”  
Một tiếng hét điên cuồng, ở ngay chính giữa quảng trường Thánh Đàn, lấy ý chí Hỏa Diễm để tăng cường sức mạnh, tế ra trình độ võ học cao cấp của giới vực Liệt Dương. Uỳnh, lập tức liền có quyền mang sáng chói tựa như vầng mặt trời chiếu sáng mọi ngóc ngách trên quảng trường Thánh Đàn, mặt đất lập tức đều trở nên đỏ rực.  
Thậm chí Thánh Đàn cao đến nghìn trượng cũng đều nằm bên dưới luồng ánh sáng, như thể đang bốc cháy.  
Nhưng đối diện với trình độ võ học cao cấp này, Huyết Long Mã ở giữa không trung cũng không hề có chút kinh hoảng nào, nó mở miệng thở ra một hơi, ma côn Thiên Khôi cổ xưa nặng nề liền xuất hiện trong tay nó.  
Kèm theo với luồng khí huyết sôi sục, hoa văn thần bí in chìm trên ma côn Thiên Khôi bừng sáng lập lòe, ngay sau đó bùng lên kim quang chói lọi. Giống như con hung thú cổ xưa sống dậy, luồng khí tức khủng bố tràn ra từ ma côn, hóa thành vô số gợn sóng đáng sợ từ từ lan ra.
Đợi đến khi Huyết Long Mã chuyển động ma côn Thiên Khôi, kim quang bùng lên, phía sau người nó hình thành một bóng mờ mang hình thù Long Viên viễn cổ. Cả không gian đều trở nên văn vẹo khi ma côn chuyển động xoay vòng.  
Một côn vừa xuất ra, cực kỳ bá đạo đón đầu.  
Uỳnh!  
Âm thanh kinh thiên động địa lại lần nữa vang lên, quyền mang to như vầng mặt trời kia lập tức bị đánh nát vụn.  
Rắc!  
Quang mang ngưng tụ từ Ánh sáng Đại Nhật vỡ vụn, khóe miệng Mặc Diễm rỉ ra một dòng máu tươi, cả người chật vật bị đánh bay về phía sau. Hắn ta ngẩng đầu nhìn về phía Huyết Long Mã, trong đáy mắt chứa đầy vẻ khủng hoảng, Huyết Long Mã này bây giờ còn đáng sợ hơn nhiều so với ngày mà nó đối phó với Kim Ti Ma Viên.  
Hắn ta hoàn toàn không thể tưởng tượng được, chỉ là một ma sủng của Lâm Nhất mà thôi, sao lại mạnh đến mức độ này.  
Uỳnh! Ầm! Ầm! 
Ánh sáng Đại Nhật vỡ tan trong không trung, giống như những tàn lửa nhỏ nổ văng rơi xuống. 
Tất cả những nhân tài của giới vực cấp cao có mặt trên quảng trường Thánh Đàn đều cảm thấy lạnh dọc sống lưng, đáy mắt đều là vẻ không dám tin. 
“Ma Long này rốt cuộc là con quái vật gì, lại có thể thi triển được đạo binh!” 
“Con giặc mèo này thành tinh rồi à!”  
“Đáng sợ quá, đến trình độ võ học cấp cao mà cũng không hàng phục nổi”.  
Một đám người ở bên dưới mồm năm miệng mười, tiếng huyên náo lại lần nữa vang vọng khắp quảng trường Thánh Đàn, chỉ là lúc này đã không còn có người nào dám khinh thường sự tồn tại của Huyết Long Mã nữa.  
Rất nhiều kẻ lúc trước còn to mồm nói muốn dạy dỗ Lâm Nhất một trận, nói muốn vét sạch bảo vật trong tay hắn thì nay đều trở nên yên tĩnh hơn nhiều. Hầu như không dám tiếp tục nghĩ đến chuyện này nữa, chỉ vừa mới nhớ đến việc Lâm Nhất có được con Ma Long mà đã đáng sợ như vậy, thực lực của bản thân hắn sẽ phải mạnh đến mức độ nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.