Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3252:




Ngay khi Lâm Nhất đứng dậy định đuổi theo Trần Khung, hắn ta lập tức lao tới. Dù Lâm Nhất phản ứng nhanh đến đâu cũng sẽ bị đối phương đánh cho trở tay không kịp.  
Đến lúc đó Trần Khung tấn công từ phía sau, trong tình huống bị bao vây cả trước lẫn sau, tình cảnh của Lâm Nhất sẽ trở nên nguy hiểm.  
Vèo!  
Lâm Nhất nhanh chóng xoay người, ngay tức khắc đỡ lấy một chưởng này của Tiên Vân Chân.  
Bùm!  
Tiếng nổ rung trời lập tức vang vọng bốn phương.  
Dù Lâm Nhất đã thăng lên Thiên Phách, khi bị đánh lén, so về chân nguyên cũng thua thiệt khá nhiều.  
Khí huyết trong cơ thể xao động, lục phủ ngũ tạng sôi trào, may mà hắn đã thi triển kiếm ý, nếu không thì không chỉ đơn giản là ăn chút thiệt thòi từ một chưởng này.  
“Xem ra ngươi đã có thu hoạch khá lớn trong lầu bảo tàng, nhưng để đấu với ta thì ngươi còn non lắm!”  
Tiên Vân Chân cười gằn một tiếng, hắn ta không đợi Lâm Nhất lùi lại đã bắn ra một chiếc xúc tu màu đen được ngưng tụ từ chân nguyên từ lòng bàn tay. Trong nháy mắt nó đã bay lại gần Lâm Nhất, sau đó nhanh chóng quấn quanh cánh tay hắn, nháy mắt đã trói khắp người hắn.  
Shh! Shh!  
Chiếc xúc tu kia như có sự sống siết chặt Lâm Nhất, nó không chỉ trói chặt người hắn mà còn cắn nuốt chân nguyên trong cơ thể hắn, vừa kì lạ và tà ác.
Lâm Nhất thi triển Thương Long Cửu Biến, long điện Tử Điện chuyển động, nhưng sau khi giãy giụa chống lại thì phát hiện chiếc xúc tu đang trói hắn này không chỉ có thể cắn nuốt chân nguyên, thậm chí còn có thể cắn nuốt khí huyết, trái lại càng siết chặt hắn hơn.  
“Ha ha ha!”  
Tiên Vân Chân cười như điên, sắc mặt dữ tợn: “Lâm Nhất, ngươi không biết thủ đoạn của giới vực cấp cao đâu, đây là bí thuật của giới vực Vạn Mang ta, Tù Long Chi Xúc. Chưa kể ngươi chỉ là một thằng ăn hại của giới vực cấp thấp, dù ngươi có là một con rồng, hôm nay cũng phải ngoan ngoãn nằm xuống, nôn ra hết bảo vật trong lầu bảo tàng cho ta!”  
Ánh mắt của hắn ta vô cùng đáng sợ, sâu trong mắt có lệ khí phun trào.  
Bí thuật này được coi là át chủ bài tuyệt sát của hắn ta, nếu không sa vào đường cùng thì sẽ không sử dụng, nhưng lúc này lại không thể không dùng.  
Phải nói rằng bảo vật trong lầu bảo tàng quá hấp dẫn, rượu ngon của Long tộc, đan Tinh Thần, Thiên Niên Hỏa, món nào cũng có thể gây chấn động rất lớn ở giới vực cấp cao.  
Dù thế nào thì cũng không thể để Lâm Nhất chạy thoát.  
“Tử Ngục Ma Quyền, Hạo Nhật Hoành Không!”  
Trần Khung định thần lại, thấy Lâm Nhất bị Tiên Vân Chân giữ chân, trong mắt chợt có ánh sáng bùng lên.  
Chân nguyên toàn thân phun trào, hai đại khí hải được điều động đến mức cao nhất cùng một lúc, chiêu tuyệt sát của Tử Ngục Ma Quyền cũng được thi triển.  
Nắm đấm tím như ngọn núi cao kia phóng thích uy áp như mặt trời, xiềng xích màu tím quấn quanh một nửa cánh tay đều biến thành những con mãng xà vô cùng dữ tợn.  
Sát chiêu kinh khủng đánh về phía Lâm Nhất đang bị trói chặt, ngay cả không khí cũng bị uy áp của quyền mang này giam cầm.  
Không ổn!  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.