*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngay sau đó huyết quang nổi lên trong trận, một bóng người vô cùng quen thuộc xuất hiện trên trận truyền tống. Khí tức lạnh lẽo, ý chí Giết Chóc cuồng bạo và áo đen bê bết máu, tất cả đều cho thấy người bước ra này chính là Diêm Ma của Đông La Vực.
“Diêm Ma thắng!”
“Đợi đã... Hình như có gì đó sai sai”.
Các võ giả Đông La Vực mừng như điên, nhưng ngay tức khắc ngây người, ánh mắt lộ ra vẻ cực kì kinh ngạc.
Không phải Diêm Ma bước ra mà là bị đánh ra ngoài, hắn ta văng lên cao, hộc ra một búng máu, trong cơ thể có vô số kiếm quang bắn ra, cả cơ thể đang bị một luồng kiếm ý tàn phá điên cuồng.
Răng rắc!
Ngay trước mắt bao nhiêu người, cơ thể Diêm Ma bị kiếm ý cuồng bạo cắt thành vô số mảnh nhỏ.
Bùm!
Sau đó kiếm ý nổ tung làm cho cơ thể đã bị cắt thành nhiều mảnh này biến thành bột phấn, quán quân Đông La Vực biến mất ngay trước mặt mọi người.
“Chuyện này... sao có thể?”
“Diêm Ma chết rồi ư?”
“Rốt cuộc hắn đã làm bằng cách nào?”
Vô số tiếng ồ vang lên, ai cũng không ngờ mình sẽ được chứng kiến cảnh tượng máu me như vậy.
Lôi Xích trưởng lão của Đông La Vực vô cùng kinh ngạc, dù có nghĩ nát óc ông ta cũng không ngờ tới kết quả này. Dù có từng nghĩ đến khả năng Diêm Ma sẽ thua, thậm chí xui xẻo chết trong tay Lâm Nhất.
Bởi vì tiểu tử được gọi là công tử Táng Hoa của cổ vực Nam Hoa kia không hiền lành như vẻ bề ngoài, thủ đoạn cực kì tàn nhẫn, vô cùng quyết đoán.
Nhưng ông ta không bao giờ ngờ được rằng Diêm Ma sẽ chết thê thảm như thế, bị đánh ra khỏi trận truyền tống rồi ép thành bột phấn.
Soạt!
Trận truyền tống lại sáng lên, một người áo xanh đeo hộp đựng kiếm bước ra từ giữa ánh sáng, hắn cầm lấy linh hoả cuối cùng rồi chậm rãi bước ra.
“Ta đã giành được suất cuối cùng rồi đúng không?”
Đợi đến khi ánh sáng tan biến, Lâm Nhất nhìn những ánh mắt kinh ngạc ở xung quanh, cau mày hỏi.
Diêm Ma khó giải quyết hơn trong tưởng tượng của hắn, đã bị Thanh Tiêu Thập Tam Kiếm đâm thủng bàn tay máu mà vẫn tiếp tục cắn nuốt máu của bản thân để vượt giới hạn.
Dù phương pháp cấm kỵ đó giúp hắn ta thắng được Lâm Nhất, bản thân hắn ta cũng bị tàn phế.