Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2844:




Không lâu sau đó, trận chiến của nhóm hai cũng đã xong, trọng tài tuyên bố Viêm Long Tử thành công lấy được danh ngạch hạt giống.  
Không có ai không phục, cũng không có ai khiêu chiến.  
Trong ánh mắt hâm mộ của mọi người, Viêm Long Tử nở nụ cười lạnh lùng, quay lại chỗ ngồi của Thiên Yêu Các.  
Những lợi ích mà danh ngạch hạt giống đạt được quá rõ ràng, không phải chiến đấu một vòng, chắc chắn bước vào bảng mười, chiếm được lợi thế. Quy tắc như thế khiến cao thủ càng mạnh, kẻ yếu càng yếu, vô hình trung, khiến cho việc khiêu chiến Tam Tiểu Vương của tân tú càng khó khăn hơn.  
Những cũng không ai có thể nói gì, dù sao danh ngạch hạt giống này cũng giành được bằng thực lực, không phải là âm thầm quyết định.  
Sau đó nhóm ba cũng đã đánh xong, không ngoài dự đoán, Vũ Hạo Thiên mạnh mẽ lấy được danh ngạch hạt giống.  
Đợi thêm lát nữa, tranh tài ở nhóm một cũng kết thúc, Triệu Vô Cực của Tử Lôi Tông lấy được danh ngạch hạt giống.  
Tam Tiểu Vương lập tức thể hiện khí phách, khiến mọi người phải cảm thán, suy cho cùng Tam Tiểu Vương vẫn không ai có thể chống lại, mạnh đến mức khiến người ta thấy tức giận.  
Chiến đấu theo nhóm sắp kết thúc, chỉ còn lại nhóm bốn vẫn còn đang chiến đấu.  
Nhóm bốn không có Tam Tiểu Vương, cho nên không có nhiều lượt chủ động chịu thua, thời gian kết thúc cũng sẽ chậm hơn các nhóm khác một chút.
Lâm Nhất chiến đấu với Lý Mộ Bạch!”  
Thời gian dần trôi, không lâu sau đó, nhóm bốn cũng chỉ còn lại hai trận chiến.  
Hai trận chiến đều có liên quan đến Lâm Nhất, trọng tài vừa dứt lời, hắn và Lý Mộ Bạch lần lượt bước lên đài Thăng Long.  
Oanh!  
Vào khoảnh khắc hai người đáp xuống đất, trong cơ thể cả hai đều có tiếng kiếm reo vang lên, kiếm ý cuồn cuộn bay lên tận trời cao, thiên địa mất đi màu sắc, phong vân tịnh khởi.  
Khung cảnh lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.  
Các thiên tài yêu nghiệt của các nhóm khác như Chúc Thanh Sơn, Bạch Lê Hiên, Khương Tử Diệp, Ô Tiếu Thiên, thậm chí là cả Tam Tiểu Vương cũng đều chú ý đến trận chiến này.  
Trận chiến này rất quan trọng, nếu Lâm Nhất thua, thì trên cơ bản Nam Cung Vãn Ngọc đã chắc chắn có được danh ngạch hạt giống rồi.  
Còn nếu Lâm Nhất thắng, danh ngạch hạt giống vẫn sẽ tồn tại biến số.  
Nhưng đa số mọi người đều nghiêng về phía Lý Mộ Bạch. Lâm Nhất chiến đấu với Lâm Đào đã để lộ lá bài tẩy Thương Long Cửu Biến, thiên phú kiếm đạo của hai người cũng có sự chênh lệch.  
Lâm Nhất chỉ có kiếm ý Tiên Thiên viên mãn đỉnh phong, còn Lý Mộ Bạch thì đã dung hợp được ý chí Sơn Hà, ngưng tụ ra sơn hà kiếm ý mạnh mẽ.  
Lý Mộ Bạch nhìn về phía Lâm Nhất với nét mặt nặng nề, cũng không quá khinh địch, hắn ta cất lời: “Một kiếm quyết định thắng thua được không?”  
Hắn ta vừa dứt lời, xung quanh lập tức xôn xao.  
Lý Mộ Bạch chiếm lợi thế, lựa chọn một chiêu quyết định thắng bại, rất rõ ràng là có lợi cho Lâm Nhất.  
“Ngươi chắc chứ?”  
Việc này cũng không thành vấn đề với Lâm Nhất, hắn đã nhìn thấu chiêu pháp của đối phương, một chiêu và một trăm chiêu cũng không khác gì nhau.  
“Nếu thắng thua đã định sẵn, thì vẫn nên kết thúc nhanh chóng thì hơn, ngươi thấy sao?” 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.