Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2788:




Bằng cách này, xem như Lâm Nhất đã dốc toàn lực, thân thể cũng không đến mức bị sự cuồng bạo của ma bàn Âm Dương làm bị thương.  
Hơn nữa, hắn còn Thương Long Cửu Biến, hoàn toàn có thể chịu đựng được.  
Vụt!  
Mũi chân ấn nhẹ trên Hàn Ngọc Đạo Đài, bóng dáng Lâm Nhất chợt lóe lên nháy mắt đã rơi xuống ở phía trước trung tâm Diễn Võ trường.  
Ở phía sau cùng của Diễn Võ trường, đã bày sẵn rất nhiều con rối chiến đấu, bọn chúng đều là con rối ngũ phẩm được Linh Văn sư thánh minh cấp cao chế tạo, ắt hẳn phải mạnh hơn rất nhiều so với những con rối chiến đấu bình thường.  
Đảo mắt nhìn qua, tầm mắt của Lâm Nhất rơi vào trên con rối của một vị thuộc Bán Bộ Thiên Phách, chiều cao của con rối đó cũng phải đến hai trượng, vô cùng to lớn. Toàn thân đen kịt, toát lên hàn quang, ẩn chứa khí tức vô cùng ngột ngạt.  
"Cứ thử trước đi đã".  
Lâm Nhất thầm nói khẽ, rồi sau đó bấm tay bắn ra mấy viên linh ngọc tứ phẩm lún sâu trên thân con rối.  
Oành!  
Trong nháy mắt, linh ngọc liền hóa thành u quang vọt vào, uy áp Bán Bộ Thiên Phách trên thân con rối lập tức nổi lên. Sải từng bước tựa như núi cao đang rung chuyển trên mặt đất, đánh ra một chiêu mang sức công phá vô cùng kinh khủng.  
Tử Diên Kiếm Quyết!  
Tâm trí Lâm Nhất khẽ động, ngay khi kiếm quyết được kích hoạt, ma bàn Âm Dương nơi vùng Tử Phủ dần dần chuyển động.  
Ầm ầm!  
Ma bàn sừng sững như núi chuyển động vô cùng chậm chạp, chỉ vừa xoay nhẹ nửa tấc đã rung lên kịch liệt, hết thảy như một con thú dữ đang gào thét. Trong chớp mắt, chân nguyên ánh bạc cuồng bạo không thôi, làm cho toàn bộ mười sợi huyền mạch trong cơ thể của Lâm Nhất căng lên.  
Sức mạnh bùng nổ bên trong cơ thể dâng trào mãnh liệt, từng lỗ chân lông của Lâm Nhất khẽ nở ra, lờ mờ lóe lên ánh sáng màu bạc.  
Soạt!  
Vừa nhìn thì cũng không tính ánh bạc quá bắt mắt, nhưng trong nháy mắt xác thực nó đã vụt ra một loạt tia lửa về phía trước Bán Bộ của con rối. Lớp kim loại bên ngoài trên thân con rối bị đâm lởm chởm từ trên xuống dưới, giống như từng bị từng hạt mưa ăn mòn vậy.  
Vẫn chưa đủ...  
Ánh mắt Lâm Nhất bỗng chốc yên ả, nếu như chỉ vỏn vẹn đến mức độ này thì ba ngày chịu giày vò qua và cả những tài nguyên bị tiêu hao kia không khỏi quá lãng phí.  
Oành!  
Chợt nghĩ, đáy mắt Lâm Nhất lập lòe ánh bạc, bỗng dưng đang chầm chậm vận chuyển ma bàn Âm Dương thì đột ngột tăng nhanh tốc độ. Từng lỗ chân lông trên người hắn tức khắc tuông ra từng ánh sáng cực kỳ chói mắt, toàn thân từ trên xuống dưới đều bị ánh sáng chói lóa bao phủ, giống như là một thanh kiếm sắc bén tuyệt thế rọi sáng núi sông vạn dặm trong màng đêm vô tận.  
Két! Két! Két!  
Toàn bộ những vết lồi lõm trên thân kim loại của con rối trong tích tắc đã biến thành những cái hốc bị chọc thủng.  
Đợi đến khi đến gần Lâm Nhất, năm ngón tay của hắn nắm chặt hội tụ sức mạnh cuồn cuộn, hung hăng đánh ra một quyền.  
Vù!  
Con rối chiến đấu của Bán Bộ Thiên Phách không chịu nổi một chiêu đã bể nát thành từng mảnh rơi đầy trên mặt đất. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.