Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2593:




Bùm!  
Khi bóp ch3t người này, cây trụ đá khổng lồ trong tay nó cũng không ngừng quơ qua quơ lại, đánh về phía mấy người ở bên dưới như cây gậy gộc.  
Phụt!  
Một số người bị đánh thành thịt nát ngay tại chỗ, dư chấn dao động. Lâm Nhất nhìn thấy Tả Vân và Phong Dã bị dư chấn đánh bay, còn hắn thì hộc ra một búng máu, vừa đáp xuống đất đã có một bầy yêu thú xông tới.  
Thất Huyền bộ, người đi để lại bóng ảnh!  
Lâm Nhất bước lên một bước, chạy vụt đi như tia chớp, hắn bước liền chín bước, dùng chân nguyên hùng hậu ngưng tụ chín bóng ảnh. Mỗi bóng ảnh đều chém một nhát kiếm, mỗi tia kiếm quang đều cô đọng thành ánh trăng tím như lửa cháy.  
Rắc! Rắc! Rắc!  
Máu bắn tung toé, những con yêu thú nhào tới lần lượt bị chém thành mảnh nhỏ, chết ngay tại chỗ.  
“Lâm Nhất”.  
Phong Dã mừng rỡ, suýt chút nữa tưởng mình sẽ bỏ mạng ở đây.  
Lâm Nhất khẽ gật đầu, ánh mắt hắn nhìn lướt nhanh qua xung quanh, phát hiện ngoại trừ con Hám Thiên Ma Viên này thì những con yêu thú khác cũng không quá nghịch thiên.  
Có lẽ cũng không hẳn bất ổn như trong tưởng tượng.  
“Các ngươi đi trước đi, ra ngoài thành mở đường cho những người dân tị nạn kia chạy. Ta sẽ ngăn chặn con Hám Thiên Ma Viên này trước, sau đó tập hợp với các ngươi”.  
Trong đầu suy nghĩ nhanh như chớp, Lâm Nhất nhanh chóng đưa ra quyết định.  
“Lâm Nhất, ngươi đang nghĩ gì vậy, cùng đi đi chứ, toà thành này đã bị phá huỷ rồi”.  
Nghe vậy, Phong Dã lập tức sốt ruột quát.  
Lâm Nhất nhìn về phía Tả Vân, đối phương gật đầu sau đó kéo Phong Dã đi.  
“Buông ra, ngươi kéo ta làm gì, Lâm Nhất sẽ chết mất”.  
Phong Dã nổi giận muốn hất Tả Vân ra, nhưng bất ngờ phát hiện chân nguyên của đối phương vô cùng nặng nề. Đối phương giữ chặt hắn ta chỉ bằng một tay, hoàn toàn không thể hất ra, lúc này hắn ta mới sợ hãi nhận ra.  
Trong vô thức, thực lực của vị bằng hữu bên nhau sớm chiều với hắn ta này đã vượt xa hắn ta.  
“Để hắn đi đi, một khi kiếm khách đã quyết định chuyện gì thì sao có thể dễ dàng đổi ý?”  
Tả Vân chỉ nói một câu, sau đó nhìn ra ngoài thành để tìm điểm đột phá yếu nhất. Nhiều võ giả Tử Phủ bỏ thành đi khiến cả toà thành trì bị yêu thú bao vây, những người bị mắc kẹt trong thành như miếng thịt trên thớt, không ai rời đi được.  
Chỉ cần tìm được điểm đột phá, dù thế nào thì ít nhất cũng sẽ có một số người chạy thoát được, biện pháp của Lâm Nhất là chính xác.  
Điều kiện tiên quyết là hắn thật sự có thể ngăn chặn con Hám Thiên Ma Viên kia.  
Ầm!  
Khi hai người đang suy nghĩ, Hám Thiên Ma Viên tấn công nhanh như chớp, đánh về phía Lâm Nhất.  
Bùm!  
Nơi Lâm Nhất vừa đứng trước đó bị một cây trụ đá khổng lồ chiếm cứ, con Hám Thiên Ma Viên kia không chỉ có sức mạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.