*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong ánh mắt đầy vẻ ngạc nhiên của Quách Húc, Lâm Nhất rẽ đám đông đi lên phía trước, xuất hiện trong tầm mắt của tất cả mọi người.
Bỗng chốc, thu hút hết ánh mắt từ khắp bốn phía.
Vốn cho rằng không có ai dám tiếp tục tham gia vào bài kiểm tra của ba đại thế lực nữa, và đám người xung quanh vốn đã bị doạ cho sợ mất mật từ lâu này bỗng trở nên vô cùng kinh ngạc.
Còn có người dám xuất hiện, không sợ chết à?
Lâm Nhất quét mắt một lượt, sau đó đi thẳng về phía lôi đài của Thiên Yêu Các.
“Lại có một kẻ đến nộp mạng”.
“Giả thần giả quỷ, xem ra trước đó ra tay vẫn còn nhẹ rồi”.
Nhìn thấy cách ăn mặc của Lâm Nhất, vẻ mặt của Tần Húc và Âu Dương Hạo trên lôi đài đầy dữ tợn, bật cười lạnh lùng, trong mắt bắn ra luồng sát ý cực kỳ lạnh lẽo.
Ba đại thế lực đồng thời xuất hiện thu nhận đồ đệ vốn là một việc trọng đại có sức ảnh hưởng lớn, nhưng diễn biến đến tận lúc này thì lại trở thành võ đài dành riêng cho Thất tú Thiên Lăng.
Trước đó mọi người đều không ngờ được, mục đích mà ba đại phái đến đây rất có khả năng chính là vì Thất tú Thiên Lăng, cơ hội cho những người khác là rất nhỏ.
Nhưng ai cũng không ngờ được, bảy người này lại bá đạo tàn nhẫn, hoàn toàn không cho những người đến sau có cơ hội sống.
Tuỳ ý sỉ nhục ngược đãi, thủ đoạn tàn khốc mà vô tình.
Nhất là sau khi nhìn thấy Tần Húc và Âu Dương Hạo bắt tay nhau sỉ nhục Dương Phàm thì đã không còn có người nào dám tham gia kiểm tra nữa. cho dù có thông qua thì cũng chẳng ích gì, kết cục của Dương Phàm chính là ví dụ rõ ràng nhất.
Bảy người này bắt tay nhau, ai dám đi chọc vào tổ kiến lửa chứ? Có khác gì tự rước lấy nhục đâu.
Trong bầu không khí trầm mặc lặng lẽ này, sự xuất hiện của Lâm Nhất có thể nói là vô cùng chói mắt, muốn không thu hút sự chú ý cũng khó.
Rất nhiều ánh mắt đều nhìn về phía Lâm Nhất với vẻ khó hiểu.
Nhìn thấy hắn đi về phía lôi đài của Thiên Yêu Các, bọn họ đồng loạt lắc đầu đáng tiếc. Nhớ đến những gì Dương Phàm đã chịu trước đó, vừa chạm đất đã bị đá vỡ xương đầu gối, sau đó quỳ xuống đất bị Tần Húc tát một phát hôn mê.
Nhìn hai người nhóm Tần Húc với nét mặt dữ tợn trên lôi đài, kiếm khách áo trắng này tuỳ tiện đi qua đó, e rằng kết quả sẽ còn thê thảm hơn cả Dương Phàm.
“Không ngờ hắn còn dám đến tham gia sát hạch, đúng là tự tìm đường chết…”
“E rằng tên vô dụng này còn không qua được chỗ sát hạch đã bị tượng yêu thú đập chết rồi!”
Các thiên tài của thành Thiên Lăng, đặc biệt là con cháu Tần gia không ngừng cười khẩy, liên tục châm chọc.
Dưới ánh nhìn của mọi người, Lâm Nhất không chút chần chừ bước về phía trước, sau đó bay lên không trung.
Gào!