Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2437:




Âm thanh cổ xưa mà tang thương vang lên từ trong miệng bọn họ, chín người mặc chiến giáp màu tím, tóc dài bay nhảy trong gió, một thân kiếm ý đều là cảnh giới Tiên Thiên viên mãn đỉnh phong.  
“Việc này…”  
Lâm Nhất dựng tóc gáy, sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng.  
Răng rắc!  
Chín âm thanh vang lên, chín thanh trường kiếm ra khỏi vỏ, tia sáng lạnh lóe lên, kiếm quang hệt như ánh trăng sáng lơ lửng giữa bầu trời, cực kỳ chói mắt. Chúng đan xen vào nhau, không ngừng lay động, làm hoa mắt Lâm Nhất, lòng hắn cũng có chút hoảng hốt.  
Giết!  
Chỉ trong một thoáng hoảng thần đó, chín kiếm khách mặc áo giáp tím đã đồng loạt xông đến. Tất cả đều vung kiếm hướng thẳng vào chỗ hiểm của Lâm Nhất, thoáng cái, tất cả đường lui của hắn đã bị ngăn lại.  
Kiếm ý Tiên Thiên sắc bén và ác liệt hệt như một cái lồng khống chế Lâm Nhất.  
Đáng chết!  
Lâm Nhất giật mình hoàn hồn, thầm mắng một tiếng rồi quát to.  
Phật Môn Thất Sát Ấn!  
Phút chốc, hai tay hắn kết ấn, khi ấn thành, sát ý tăng vọt lên gấp bảy lần, luồng sát ý nặng nề kia lập tức khuếch tán ra xung quanh.  
Tạch tạch tạch!  
Sóng xung kích khiến vô số kiếm ý Tiên Thiên đan vào nhau thành một cái lồng nhanh chóng bị chấn vỡ.  
Chín tên kiếm khách mặc áo giáp tím từ giữa không trung đáp xuống, ngay lập tức, bọn họ như rơi xuống một đầm lầy, mọi động tác đều trở nên cứng ngắc. Nhưng kiếm ý Tiên Thiên phát ra từ trên người bọn họ vẫn cực kỳ mạnh mẽ và đáng sợ. Một thân áo tím như ngọc, kiếm quang bùng nổ, đám người này muốn hợp sức phát lực chấn vỡ luồng sát ý ngập trời kia.  
Thất Sát Quyền, chúng sanh phẫn nộ!  
Lâm Nhất đã không còn đường lui, hắn đã bị dồn vào đường cùng, bắt buộc phải dùng toàn lực.  
Hắn bay vọt lên không, sắc mặt thoáng chốc lộ rõ sự tức giận cực hạn, hung tợn như dã thú, thậm chí trên mặt đã bắt đầu rỉ máu, khuôn mặt trở nên vặn vẹo đáng sợ. Lúc này, lửa giận trong mắt hắn đã hóa thành thực chất, hình thành hai ngọn lửa hừng hực, từ trong mắt bắn ra ngoài.  
Ầm!  
Một quyền giữa không trung hung hăng đánh bay tên kiếm khách áo giáp tím ở gần hắn nhất.  
Thất Sát Quyền, trách trời bất công!  
Rống!  
Hắn ngửa mặt lên trời, thét lên một tiếng giận dữ, trong tiếng hét hội tụ oán khí đầy trời, từng tiếng gào rú thảm thiết vang lên, cứ như có ngàn vạn người đang gào thét. Đất cằn ngàn dặm, thây chất thành núi, máu hóa thành dòng, đây là luyện ngục giữa nhân gian. Lâm Nhất thấy được từ trong biển máu là vô tận oán khí đang xộc thẳng lên trời.  
Tên kiếm khách áo giáp tím vừa rơi xuống đã bị hắn nhanh chóng vọt đến tung một quyền vào ngực. Chiến giáp trước ngực vốn bị nứt ra, còn chưa kịp hồi phục thì đã phải chống đỡ thêm một quyền nữa.  
Tạch...! Tạch...! Tạch...!  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.