*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kim Diễm vô cùng tức giận, ngọn lửa bùng lên trên người, mặt đất không ngừng nứt ra. Phạm vi trăm thước xung quanh hắn ta như có lực lượng vô hình làm mặt đất bị nứt, sau đó những mảnh vụn bay lên trời, mỗi một mảnh vỡ đều mang màu đỏ thẫm, nóng kinh người.
Oanh!
Một khắc sau, những quyền mang tựa như sao chổi đánh xuống từ trên không trung để lại một đường lửa thật dài. Quyền mang mang theo khí thế không thể chống lại cuốn theo mấy trăm mảnh vụn đỏ thẫm và nóng bỏng như dung nham, cuộn trào về phía Lâm Nhất.
Ầm ầm!
Cú đấm đáng sợ khiến đài cao chấn động, rất nhiều người thay đổi sắc mặt, lặng lẽ sử dụng chân nguyên hộ thể.
“Kim Diễm này nghiêm túc rồi… Cú đấm này đủ đả thương cường giả Âm Dương tiểu thành, thiên tài cảnh giới Dương Huyền đỡ cú đấm này, thật sự không dám tưởng tượng đến hậu quả”.
“Hừ, tiểu tử không biết từ đâu đến này quá ngông cuồng, cho hắn ta chịu chút đau đớn cũng tốt, có lẽ không chết được đâu”.
“Không chết cũng mất một lớp da…”
Quyền mang còn chưa hoàn toàn đánh xuống, nhưng mọi người ở đây đều chắc chắn Lâm Nhất nhất định sẽ thua.
“Trò trẻ con!”
Ánh mắt Lâm Nhất sâu thẳm, quần áo phấp phới, mái tóc dài tung bay. Thương Long Ấn trước ngực hắn lập tức được khởi động, ba mươi lôi văn bên ngoài thân thể đồng loạt di chuyển tựa như có sinh mạng. Kèm theo tiếng rồng ngâm, lực lượng Thương Long cổ xưa không ngừng cuộn trào trong người hắn.
Lúc này, mọi người như sinh ra ảo giác, cảm thấy thân thể gầy gò của thiếu niên trở nên to lớn tựa như đang đứng trong mây xanh trên đỉnh núi cao, đưa mắt nhìn xuống chúng sinh, khinh thường quan sát bát phương.
Thương Long Cửu Biến, biến thứ ba!
Lúc tinh khí thần đạt tới đỉnh cao, khuôn mặt tuấn tú của Lâm Nhất lộ vẻ dữ tợn, hắn đánh ra một quyền.
Gió quét cửu thiên, lôi động bát phương, lực lượng Thương Long, sấm gió cùng dâng trào!
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Trong quyền mang có điện quang loé lên, tiếng sấm đinh tai nhức óc. Những vật cản nơi quyền phong đi qua đều tán loạn, tiếng vỡ nát không ngừng vang lên.
Dưới cú đấm này, đầu tiên là quyền mang đỏ thẫm, sau đó là mảnh vụn dung nham bị quyền mang cuốn theo đều bị đánh thành bụi phấn, hoá thành hư vô.
Một khắc sau, lại có điện quang chói mắt dâng lên trong tiếng lôi phong, khí thế như sau băng rơi xuống đất, lao nhanh xuyên qua đám mây, đánh lên ngực của Kim Diễm.
Oanh!
Trong vô số tia lửa, thân thể thẳng tắp của Kim Diễm bị đánh cong, bay ra xa.
Phụt!