Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2060:




Nếu không nhờ có Nước Huyền Âm trước đó đã thanh lọc cơ thể Lâm Nhất một lần, giúp hắn thoát thai đổi cốt.  
E rằng hắn sẽ không chịu được áp lực này.  
Dù vậy, toàn thân Lâm Nhất vẫn vô cùng khó chịu, mồ hôi nhễ nhại trên trán, lúc này khuôn mặt tuấn tú tái nhợt không còn một giọt máu, lục phủ ngũ tạng đảo lộn như dời sông lấp biển.  
Nhưng sau khi áp lực qua đi, đại dương màu bạc ở vùng Tử Phủ của Lâm Nhất như nhặt được chí bảo.  
Ầm ầm!  
Vùng Tử Phủ ngưng tụ từ dịch thể chân nguyên nổi sóng lớn, khi sóng vỗ lên cao, tiếng kiếm ngân không ngừng vang vọng trong cơ thể Lâm Nhất.   
Tu vi của hắn tăng vọt với tốc độ cực kì đáng sợ, đồng thời còn biến đổi về chất.  
Có thể thấy được khi ngọn lửa biến ra từ hoa Hoả Ngục rơi xuống, bên trong vùng Tử Phủ màu bạc dần xuất hiện một tia sáng vàng rực rỡ, khá là chói mắt.  
Trong lòng Lâm Nhất vô cùng mừng rỡ, với tiến độ này, hắn rất có thể sẽ đột phá cảnh giới Dương Huyền đại thành!  
Thời gian dần trôi qua, khi hoa Hoả Ngục và đan Hoả Vân được luyện hoá, ánh sáng bạc bao phủ toàn thân Lâm Nhất càng thêm rực rỡ.  
Hắn ngồi khoanh chân, chân nguyên dao động, khí huyết sôi trào như sông dài biển rộng.  
Trong con sóng mãnh liệt, bộ quần áo xanh của hắn bay phất phới, tóc dài tung bay, khuôn mặt tuấn tú đầy góc cạnh.  
Ầm!  
Khi hoa Hoả Ngục được luyện hoá hoàn toàn, khí tức của Lâm Nhất tăng vọt, trở nên cực kì đáng sợ. Trong ánh sáng bạc rực rỡ xen lẫn rất nhiều tia sáng vàng, tựa như những tia kiếm quang ngưng tụ từ ngọc Côn Luân.  
Ở vùng Tử Phủ, hoa Tử Diên ở trung tâm hồ nước bạc lần lượt nở rộ. Nếu như đếm kĩ, số cánh hoa đã đạt tới con số tám mươi bốn cánh đáng kinh ngạc, Tử Diên Kiếm Quyết lại trở nên mạnh hơn.  
Hai mắt mở ra, một tia kiếm quang sắc bén bắn ra từ sâu trong mắt, đâm xuyên qua cả hư không.  
Dưới sự hỗ trợ của tám mươi bốn cánh hoa Tử Diên, kiếm uy trên người Lâm Nhất đạt tới cảnh giới xưa nay chưa từng có.
Chỉ tiếc là tu vi đã dừng tại cảnh giới Dương Huyền tiểu thành đỉnh phong, không thể chân chính đột phá cảnh giới Dương Huyền đại thành.   
Nhưng Lâm Nhất cũng không nóng vội, kể từ cảnh giới Tử Phủ, càng lên cao tu vi sẽ càng khó thăng cấp.  
Tuy rằng lúc này chưa thăng lên cảnh giới Dương Huyền đại thành, nhưng chỉ còn thiếu một chút nữa. Chỉ cần gặp được kỳ ngộ nhất định sẽ nước chảy thành sông, thuận lợi lên cấp.  
Thăng cấp từ từ thế này sẽ vững chắc hơn rất nhiều so với gắng gượng đột phá.  
Rất khó để đoán được giữa cái được và mất.  
Hơn nữa, khi luyện hoá hoa Hoả Ngục và đan Hoả Vân, thực lực của hắn quả thật đã mạnh lên rất nhiều.  
Lâm Nhất đang ngồi khoanh chân đột nhiên bay lên đấm một quyền vào không khí.  
Keng! 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.