Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1931:




Kiếm như tia sáng xuyên qua không trung, suýt chút nữa đã đâm vào tim Tào Chấn đang sắp đứng lên.  
Kiếm thế không ngừng lao tới cuốn lấy cơ thể tàn tạ của Tào Chấn, kéo hắn ta bay lên không trung trong những tiếng thốt kinh ngạc.  
Sau khi rơi xuống, cơn phẫn nộ từ Táng Hoa ghim chặt hắn ta ngoài sân!  
Khi Tào Chấn đang định run rẩy đứng lên thì lập tức bị tia sáng bay tới đâm xuyên ngực, trong nháy mắt đã bị nó kéo bay ra, ghim chặt vào bên ngoài sân đấu.   
Sắc mặt Tào Chấn đột nhiên trắng bệch, một búng máu phun ra ngoài, hơi thở yếu ớt lập tức biến mất. Hai tay hắn ta cầm kiếm Táng Hoa, nhưng làm thế nào cũng không thể rút nó ra, vô cùng thê thảm.  
Bịch, cùng lúc đó, Lâm Nhất trong bộ đồ xanh cũng ngã phịch xuống đất.  
“Kiếm tới!”  
Nhưng tiếng hét giận dữ phát ra từ cổ họng kia vẫn quanh quẩn không dứt, đinh tai nhức óc, khiến lòng người chấn động như vừa trúng một cú đánh nặng nề.  
Soạt!  
Một lát sau tiếng xôn xao mới vang vọng khắp núi đồi, tất cả mọi người đều kinh ngạc, trợn mắt ngoác mồm nhìn cảnh tượng này, đây là chuyện không ai ngờ tới.  
Trong nháy mắt ấy, vào thời khắc sinh tử ấy, kết quả thắng bại đã bị đảo ngược.  
Khi Lâm Nhất sắp ngã xuống, Tào Chấn cố gắng đứng dậy để kết thúc trận chiến này, nhưng nào ngờ cuối cùng Lâm Nhất lại gọi kiếm tới, đâm vào tim tên đệ tử đến từ Bắc Tuyết Sơn Trang này, làm hắn ta văng ra xa.   
Mặc dù Lâm Nhất đã ngất xỉu, nhưng một người ở trong sân, một người bị ghim ngoài sân.  
Ai thắng ai thua, nhìn là biết ngay.  
Trận chiến này thực sự quá chấn động, cho dù lúc này đã có kết quả thắng bại, nhưng ngoài những tiếng thốt kinh ngạc thì không ai nói lời nào cả.  
Trên núi yên tĩnh đến đáng sợ.
Mọi người đều không ngờ trận chiến giữa Lâm Nhất với Tào Chấn lại thảm khốc như vậy. Thảm khốc đến mức cả hai người đều gục ngã, sau đó mới phân được thắng bại.  
Bất luận là Lâm Nhất hay Tào Chấn đều là loại người tàn nhẫn, không chỉ tàn nhẫn với đối thủ mà còn tàn nhẫn với bản thân hơn.  
Trong tình hình bị Lâm Nhất bất ngờ thi triển bốn quyền liên tiếp của Thất Sát Quyền, Tào Chấn vẫn có thể cố gắng đứng dậy nhờ vào nghị lực ngoan cường của mình.  
Ý chí kinh khủng gần như khiến tất cả mọi người cho rằng hắn ta sẽ giành được chiến thắng cuối cùng.  
Nhưng khi Lâm Nhất sắp ngã xuống, một câu kiếm tới, cục diện đã đảo ngược. Vào khoảnh khắc ấy, rất nhiều người cảm thấy chấn động, trái tim như bị va đập mạnh.  
Sau cùng, Lâm Nhất vẫn là người cười đến cuối cùng.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.