Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1859:




Nhưng võ kỹ lại trì trệ không tiến, mãi không có tiến bộ nên làm liên luỵ đến tu vi của hắn. Điều này cũng giống như con ngựa chạy nhanh cần kết hợp với yên ngựa tốt.  
Ngựa tốt kết hợp với yên ngựa tốt, tu vi mạnh cần phải kết hợp với võ kỹ mạnh.  
Trong thời gian mười ngày, với ngộ tính hơn người của hắn cũng đủ để nâng Thất Sát Quyền và Bá Kiếm mạnh lên gấp mấy lần.  
“Luyện quyền trước đã!”  
So với độ khó tu luyện Bá Kiếm, ngưỡng cửa nắm giữ Thất Sát Quyền của Thất Sát Ấn không cao lắm, tu luyện cũng dễ hơn.  
Thất Sát Quyền bao gồm bảy thức.  
Thức thứ nhất, Chúng Sinh Phẫn Nộ.  
Thức thứ hai, Oán Thiên Bất Nhân.  
Thức thứ ba, Chén Rượu Khó Cạn.  
Thứ thứ tư, Ai Cạnh Bên Ta.  
Thức thứ năm, Thiên Bất Nhân, Sinh Bất Nghĩa! 
Thức thứ sáu, Máu Chưa Cạn, Chiến Không Ngừng! 
Thức thứ bảy, Giết Không Tha, Trảm Diệt Tuyệt!  
Mỗi thức đều có uy lực rất mạnh, đặc biệt là ba thức cuối cùng, mỗi thức đều có thể gọi là cấm thuật, có sức sát thương cực kì khủng khiếp. Trong số các quyền pháp cấp Địa không có loại nào có thể chống lại nó, đủ để so sánh với võ kỹ cấp Thiên.  
Chỉ cần học được bốn thức đầu của Thất Sát Quyền là đủ để tung hoành trong cảnh giới Tử Phủ. Nếu có thể tu luyện toàn bộ đến cảnh giới viên mãn, chỉ một quyền này, Lâm Nhất có thể tung hoành cổ vực Nam Hoa, giành được ghế ngồi cho công tử Táng Hoa hắn trên bảng Long Vân, nơi hội tụ các ngôi sao kia.  
Lâm Nhất dán ngọc giản Thất Sát Quyền lên ấn đường, sau một lúc suy ngẫm, hắn bắt đầu chính thức tu luyện. 
Thấm thoắt năm ngày đã trôi qua.  
Trên sàn diễn võ rộng lớn, thiếu niên trong bộ áo xanh tung quyền nhanh như điện, gió lớn gào thét.  
Như thể hoa sen không nổi trên mặt nước, cũng như mặt trời và mặt trăng không ở trên bầu trời.  
Lâm Nhất nhẩm niệm, Phật Môn Thất Sát Ấn lập tức ngưng tụ thành hình trong tay. Sát ý đè xuống như ngọn núi sừng sững, nặng nề như vực sâu, mỗi một ngọn cây, ngọn cỏ, ngọn núi, dòng sông sâu trong đó cũng khó có thể động đậy. 
Sát ý kia làm cho sát khí của bản thân Lâm Nhất tăng lên gấp bảy lần, đạt tới mức độ khiến cảnh giới Dương Huyền đại thành cũng không dám coi thường, cực kì đáng sợ.  
Ầm ầm!  
Cùng với một tia quyền mang đánh ra, uy lực khủng khiếp của Thất Sát Ấn lập tức bùng nổ. Trong lúc nhất thời, đất rung núi chuyển, đất đá bay mù mịt, đất trời đổi sắc.  
Quyền uy mênh mông phát huy hết tu vi cảnh giới Âm Huyền viên mãn của hắn, khí chất hoàn toàn thay đổi. 
Nếu có người khác ở đây thì chắc chắn sẽ có ảo giác. 
Thiếu niên trên võ đài như đứng trên đỉnh cao nhìn xuống núi sông. Khí chất kiêu ngạo lạnh lùng thoạt nhìn rất gần, nhưng lại như cách xa vài dãy núi, chỉ lúc ẩn lúc hiện trong biển mây.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.