*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mấy ngày liên tiếp, Lâm Nhất đều bế quan trong phòng tu luyện, thứ nhất là để tiêu hóa dược lực của hoa Huyền Âm chín cánh còn đọng lại trong cơ thể. Thứ hai là chờ thời cơ hành động, tìm kiếm cơ hội nước chảy thành sông, ngưng kết thành hồn ấn.
Mảnh hồn lực lưu chuyển trong Huyền cung lại không có động tĩnh gì, ngưng kết hồn ấn không hề dễ dàng như Mặc Linh nói.
Xì xì!
Linh dịch chân nguyên màu bạc trong Tử Phủ đột nhiên chuyển động, chậm rãi lan rộng ra với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy. Xương cốt toàn thân lập tức ngập tràn cảm giác căng phồng, có nhiệt lưu dâng lên.
Đây là…
Trong lòng Lâm Nhất lập tức dâng lên cảm giác kích động, đây là dấu hiệu cảnh giới sắp đột phá. Ngày đó sau khi hắn luyện hóa hoa Huyền Âm chín cánh, tu vi kẹt ở cảnh giới Âm Huyền đại thành đỉnh phong, không đột phá lên cảnh giới Âm Huyền viên mãn đã khiến hắn thất vọng không thôi.
Nào ngờ, hoa Huyền Âm chín cánh tác dụng chậm, tích lũy sâu dày, dường như bây giờ sắp đột phá rồi.
Hoa vương chín cánh mấy chục năm hiếm thấy đúng là có giá của nó, không phụ lòng Lâm Nhất vất vả vì nó.
Kìm nén sự vui mừng điên cuồng trong lòng, Lâm Nhất dần bình ổn tâm trạng, chậm rãi thôi thúc Tử Diên Kiếm Quyết, khiến hoa Tử Diên đang khép chặt nở ra từng cánh.
Soạt!
Tử Diên Kiếm Quyết vận chuyển toàn lực, linh khí dồi dào xung quanh không ngừng chảy vào cơ thể. Hồ nước hình thành từ linh dịch chân nguyên trong Tử Phủ lập tức có linh khí rơi xuống như mưa. Hồ nước lập tức sôi trào, kèm theo đó là từng làn sóng không ngừng lan ra.
Có linh quang tản mát văng ra ngoài, Lâm Nhất ngồi khoanh chân, cả người bao trùm trong ánh sáng màu bạc.
Sắp bắt đầu rồi!
Lâm Nhất không dám chậm trễ, cẩn thận tập trung tinh thần vào Tử Diên Kiếm Quyết.
Nhờ vào Tụ Linh trận, hắn điên cuồng hấp thu linh khí đất trời, đồng thời tiến thêm một bước luyện hóa áp lực hoa Huyền Âm còn sót lại trong cơ thể.
Từng luồng năng lượng tinh thuần tràn vào Tử Phủ như nước lũ vỡ đê, không ngừng đánh vào chướng ngại cảnh giới.
Rắc!
Dưới sự tấn công gần như cuồng bạo, cuối cùng cũng phá vỡ chướng ngại, bùng phát từng làn sóng màu bạc trong Tử Phủ. Sức mạnh đáng sợ trong cơ thể Lâm Nhất tràn ngập toàn thân, tóc dài không gió tự lay.
Khí thế trên người đột nhiên dâng cao.
Cảm nhận được Tử Phủ mở rộng ra gần năm thành, trong lòng Lâm Nhất hài lòng cười, cảnh giới Âm Huyền viên mãn coi như đã đạt thành.
Bước vào cảnh giới này mới thật sự được xem là cao thủ, miễn cưỡng có vốn liếng chống lại yêu nghiệt trên bảng Long Vân.
Phải biết rằng, hễ là yêu nghiệt có thể xếp hạng trên bảng Long Vân ít nhất cũng có tu vi đáng sợ đạt đến cảnh giới Âm Huyền đại thành.
Với cảnh giới Âm Huyền viên mãn, đối kháng với những yêu nghiệt đó thì hãy còn thua kém. Nhưng vạn sự khởi đầu nan, bước đầu tiên đã bước ra, rồi sẽ có một ngày bước lên đỉnh cao. Không đi được bước này thì hắn còn không có cả tư cách để giao đấu, bước đi này rất quan trọng.
Trong phòng tu luyện, hai mắt Lâm Nhất đang nhắm đột ngột mở bừng, sự sắc bén tràn ngập trong mắt, chấn động lòng người.
Vù vù!
Nhưng khi Lâm Nhất muốn đứng dậy, Huyền cung trong đầu lại phát ra tiếng kêu vù vù.
Tiếng kêu này khiến cả người hắn run rẩy, Lâm Nhất sững sờ, sau đó trong mắt hiện lên vẻ vui mừng.
Là hồn ấn, hồn ấn ngưng tụ thành công rồi!
Không ngờ khi tu vi đạt tới cảnh giới Âm Huyền viên mãn, cuối cùng hồn ấn cũng đã có động tĩnh. Không tới thì thôi, một khi tới thì tất cả đều tới, chuyện tốt đi thành đôi.