Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1834:




Mặc Linh nhướng mày, lần đầu tiên nghe được cách nói này, cười đáp: “Ngươi nghĩ như thế tuy không hoàn toàn đúng, những cũng không khác là bao. Ngươi nghỉ ngơi một ngày trước đi, quyết định xem thế nào, ngày mai ta lại tới tìm ngươi”.  
“Sư tỷ, để ta thử thêm một lần nữa đi”.  
Lâm Nhất bình tĩnh nhìn về phía Mặc Linh.  
“Ngươi chắc chứ? Nâng cấp lên Huyền sư tam phẩm chỉ có ba cơ hội, một khi tất cả đều thất bại thì cả đời sẽ không thể nâng lên Huyền sư tam phẩm”.  
Mặc Linh nghiêm túc nhìn hắn, không tán thành cho lắm.  
Lâm Nhất gật đầu đáp: “Ta chắc chắn”.  
Mặc Linh trước nay luôn quả quyết, nhưng nhìn ánh mắt Lâm Nhất nhất thời cũng có chút do dự.  
Một hồi lâu sau, cuối cùng nàng ta cũng đồng ý để hắn thử một lần.  
Không biết vì sao, có lẽ theo Mặc Linh thấy, Lâm Nhất quả thật có thể sáng tạo kỳ tích. Bởi vì trên người hắn quả thật có sự tự tin và kiên trì mà nhiều đệ tử trong thư viện không có.  
Nửa canh giờ sau, Lâm Nhất điều tức xong, mở mắt ra.  
Sắc mặt hắn đã hồng hào trở lại, tinh khí thần tiêu hao cũng đã khôi phục bảy tám phần, không còn trắng nhợt đáng sợ như khi nãy nữa.  
Lâm Nhất thở ra một luồng khí dài màu trắng, sau đó chậm rãi đứng dậy, cầm bút lên lần nữa.  
Sắc mặt hắn cực kì nghiêm túc, tuy rằng lần đầu tiên đã thất bại, nhưng với việc vẽ linh văn tam phẩm lần này, hắn lại vô cùng tự tin.  
Đợi khi tĩnh tâm lại, bút linh văn trong tay Lâm Nhất chậm rãi chuyển động.  
Vù!  
Lực tinh thần dồi dào ngày thường tích lũy trong đầu chậm rãi chuyển động, ánh sáng trong mắt hắn lấp lóe. Cơn đau đớn trước kia lại xuất hiện lần nữa, Lâm Nhất cắn răng, bình tĩnh kiên trì.  
Bút linh văn trong tay hắn không dừng lại, tiếp tục vẽ linh văn.  
Hoa văn Hỏa Vũ dần dần hiện lên, lực tinh thần trong đầu theo đó tụ lại, từ trạng thái phân tán chậm rãi hội tụ về một chỗ.  
Một lúc lâu sau, lực tinh thần không ổn định đó ngưng tụ thành một vòng xoáy.  
Ầm!  
Khi vòng xoáy ngưng tụ thành hình, Lâm Nhất run rẩy cả người, cơn đau lan tràn khắp toàn thân, đau đến mức thể xác dường như không phải của mình nữa.  
Phá kén thành bướm, có lẽ phá kén thành bướm thật sự còn đau khổ hơn thế này gấp trăm lần.  
Trong mắt Lâm Nhất hiện lên vẻ vui mừng, lực tinh thần ngưng tụ thành lốc xoáy, trước kia hắn chưa từng trải qua chuyện này.  
Nói cách khác, hắn đã tiến bộ hơn lần đầu tiên nhiều, lập tức lên tinh thần, tiếp tục chống đỡ.  
Mô hình Huyền cung?  
Mặc Linh ở phía xa, trong mắt lập tức lóe lên tia sáng kỳ lạ, tiến bộ nhanh thật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.