Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1504:




Giờ phút này, đại hoàng tử tóc tai rũ rượi, toàn thân là máu, vô cùng nhếch nhác.  
Nào còn chút phong thái gì của hoàng tử!  
Ngày hôm ấy trong tuyết cảnh, hắn mạnh mẽ đánh bại tinh anh hội Thanh Huyền, cưới Hân Nghiên trước sự chứng kiến của nhiều người. Đội nghi thức hùng hậu kéo dài mười dặm trong gió tuyết, vinh quang cỡ nào.  
Mặc dụ bị thiếu niên cướp đi Hân Nghiên ngay trước mặt mọi người, hắn ta cũng có thể cao ngạo nói ra lời thách thức, dám đến tham gia Long Môn tranh tài, ta sẽ lấy mạng ngươi.  
Nhưng bây giờ, nói hắn ta là chó nhà có tang cũng không có gì quá.  
Vù!  
Tần Vũ không thể tránh né, bị một kiếm đâm trúng, lập tức bay ngược ra sau, rơi xuống đống đá hoang.  
Lâm Nhất thu kiếm vào vỏ, lướt người bay sang.  
Ầm!  
Chỉ nháy mắt vừa rồi, trong hố đá vụn bỗng bùng lên ánh sáng vàng chói mắt. Khí tức đáng sợ dâng lên từ sâu trong hố, đó là tiếng gào thét khiến người ta rùng mình.  
Võ hồn!  
Là võ hồn, đại hoàng tử Tần Vũ đã tế võ hồn.  
Không ai ngờ, trong cục diện biết rõ sẽ thất bại, đại hoàng tử còn dám tế võ hồn.  
Lẽ nào không sợ võ hồn bị tổn thương sẽ dẫn đến cả đời không thể bước vào Tử Phủ hay sao?  
Nhưng chỉ chốc lát sau, mọi người đều biến sắc. Tần Vũ bay lên không trung, một con viêm tước màu đỏ lửa tỏa ra ba luồng huyền quang ở sau lưng hắn ta.  
Võ hồn huyền cấp tam phẩm!  
Không những là võ hồn huyền cấp, mà còn là võ hồn đã đạt tới huyền cấp tam phẩm. Khoảnh khắc chim loan sải cánh, uy thế ngọn lửa ùn ùn kéo tới, tạm thời đẩy lùi uy áp kiếm ý Tiên Thiên của Lâm Nhất.  
“Tiểu Kiếm Nô, không ngờ đến phải không? Võ hồn của bổn hoàng tử là Viêm Tước huyền cấp tam phẩm, có dòng máu thanh loan thời thượng cổ”.  
Vẻ mặt Tần Vũ dữ tợn, dường như khi tế võ hồn này ra, hắn ta phải chịu áp lực rất lớn, lạnh giọng nói: “Mỗi khi tế võ hồn này ra đều phải chịu nỗi đau lửa thiêu đốt khắp người, là ngươi ép ta đấy, cháy thành tro bụi cho ta!”  
Vụt!  
Dứt lời, võ hồn Viêm Tước huyền cấp tam phẩm sải cánh lao đến, những nơi nó đi qua, vạn vật đều bốc cháy.  
“Không hay rồi!”  
Mọi người hoảng sợ, không ngờ Tần Vũ còn có tuyệt chiêu đẳng cấp này.  
Bên ngai vàng Tử Thanh, ông lão áo đen đứng sau lưng đại hoàng tử cười nhạt liên tục. Ông ta nhìn về phía Lâm Nhất, trong mắt lộ ra vẻ giễu cợt nhàn nhạt, tiểu nhân đắc chí.  
Nếu Tần Vũ chỉ có chút thiên phú thì sao lại được Huyền Dương Điện chọn trúng.  
Còn phá lệ giao Huyền Dương Quyết cho hắn ta.  
Nhưng giây lát sau, nụ cười của ông ta đông cứng trên mặt.  
Ầm! 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.