Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1488:




Phạn văn kia quanh co khúc khuỷu hệt như một con mãng xà kh ủng bố.  
Chợt, có một đường vân quái đản xuất hiện, đường vân Phạn văn chảy xuôi trên da thịt lóe lên hào quang rực rỡ như máu tươi.  
“Đây là…”  
Cảnh tượng tà dị như thế khiến đồng tử của tất cả những người dưới đài co lại.  
Một lúc lâu sau, trên người Vân Chân bộc phát huyết quang ngập trời, cơ thể hắn cũng trở nên vặn vẹo một cách quái đản.   
“Chiến thể Lạc Già!”  
Ầm!  
Huyết quang nồng đậm lan ra khắp chiến đài vương giả, bên trong đó, mọi người có thể thấy rõ thân hình Vân Chân đang không ngừng biến ảo.  
Ken két!  
Âm thanh xương cốt vỡ ra và cơ bắp được tái tạo vang lên giữa đài chiến được bao phủ bởi huyết quang quái dị nghe vô cùng chói tai.  
Sắc mặt nhiều người lập tức thay đổi, cảnh tượng này quả thật rất đáng sợ.  
“Không phải tên này là người của Phật môn à? Sao yêu khí trên người hắn ta lại đáng sợ như thế… trông vô cùng tà ác”.  
Lý Vô Ưu nhíu mày.  
Trước đó, tuy Vân Chân hung ác và tàn khốc, nhưng hắn ta lại bày ra Phật uy bá đạo trong một thời gian dài, khiến người ta có cảm giác trảm yêu trừ ma, bảo tướng trang nghiêm.  
Hiện tại, cảm giác đó thay đổi cực lớn, làm lòng người cảm thấy nghi hoặc.  
“Bát Bộ Thiên Long, Mạc Hô Lạc Già!”  
Trên hàng ghế khách quý, Lạc Phong biến sắc, nhịn không được kêu lên đầy hoảng sợ.  
“Trong truyền thuyết, khi Phật tổ giảng pháp, có Bát Bộ Thiên Long đến nghe pháp. Bát Bộ Thiên Long còn gọi là Thiên Long Bát Bộ, hoặc là Bát Bộ Chúng. Bát Bộ Chúng đều là quái vật thần đạo. Sau này, những quái vật thần đạo này giác ngộ Phật pháp, trở thành Bát Bộ Thiên Long của Phật giáo”.  
Lạc Phong nghiêm túc nói: “Chiêu thức mà Vân Chân đang thi triển chính là truyền thừa của Mạc Hô Lạc Già, một trong Bát Bộ Chúng. Mạc Hô Lạc Già vốn là Mãng Xà Vương, là yêu thú chính cống. Mặc dù đã quy y Phật pháp, nhưng yêu tính khó sửa, thế nên mới tạo thành dị tượng đáng sợ như thế”.  
Trong những người đang xem chiến bên dưới, có ít ai biết rõ lai lịch của Bát Bộ Thiên Long, nên mới không nhìn thấu được Vân Chân đang thi triển loại bí thuật gì.  
Chỉ có một vài vị lớn tuổi mới nhìn ra mánh khóe trong đó.  
“Thì ra là thế, trước đó, tên Vân Chân này không dùng hết toàn lực, là vì muốn giữ lại để tranh đầu bảng với Tần Vũ. Hiện tại, hắn ta bị buộc phải dùng đến át chủ bài, cũng có nghĩa là chấp nhận từ bỏ cơ hội tranh vị trí đầu bảng”.  
“Việc này… e là Lâm Nhất sẽ gặp khó khăn, chỉ mong chiến thể Lạc Già của Vân Chân còn chưa hoàn chỉnh, nếu không sợ là không có phần thắng”.  
“Có lẽ… con đường địa ngục sẽ kết thúc tại đây”.  
Ầm!  
Huyết quang nồng đậm trên chiến đài vương giả lan ra bốn phía, một bóng người cao khoảng mười trượng xuất hiện trước mắt mọi người.  
Toàn thân người nọ đỏ như máu, nhìn từ xa, trên người hắn ta đầy những đường vân lúc nhúc như rắn, rất quái đản. Loáng thoáng có hơi thở quái dị tỏa ra từ hắn ta, giờ phút này, thoạt nhìn, Vân Chân tựa yêu ma chỉ tồn tại ở thời thượng cổ, cực kỳ đáng sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.