Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1464:




Bạch Lê Hiên từ chối cho ý kiến, bởi lẽ đối phương nói không sai, có được Thánh Thể, tu vi của hắn ta tiến bộ cực nhanh, thời gian vĩnh viễn đứng về phe hắn ta. Nhưng nội tình thì vẫn còn kém hơn Vân Chân một chút, vì thời gian của hắn ta không đủ.  
Tuy nhiên, nhận thua lại không phải tính cách của hắn ta.  
Lại nói, chưa chắc hắn ta sẽ thua.  
Chỉ cần thắng đối phương thì có thể yên ổn tiến vào ba thứ hạng đầu, nói gì đi nữa thì hắn ta cũng sẽ không từ bỏ cơ hội lần này.  
Bạch Lê Hiên nhướng mày, trầm giọng nói: “Ra tay đi, để ta trải nghiệm thử Long Hổ quyền đỉnh phong của Phật môn chính tông rốt cuộc mạnh đến mức nào”.  
“Như ngươi mong muốn”.  
Vân Chân nhếch miệng cười, tay bắt đầu kết ấn. Một khắc sau, sau lưng hắn ta đột nhiên xuất hiện phật quang màu vàng vô cùng ngưng thực. Trung tâm Phật quang có ấn chữ “Vạn”, đang không ngừng tỏa ra bốn phía.  
Phút chốc, toàn thân Vân Chân được tắm rửa trong Phật quang, bảo tướng trang nghiêm, phật uy ngập trời.  
Ầm!  
Ngay lập tức, khí thế trên người hắn ta đạt đến mức dù là cao thủ cảnh giới Tử Phủ cũng phải e sợ lùi bước.  
“Tu vi thật đáng sợ!”  
“Nội tình, đây chính là nội tình. Cảnh giới Huyền Võ lại có thể bộc phát uy nghiêm khiến Tử Phủ phải lùi bước”.  
“Sắp đến thời khắc quyết chiến, Vân Chân không có ý giữ lại át chủ bài nữa rồi”.  
Khi nhìn thấy cảnh này, quần chúng vây xem ở khắp bốn phía đều lộ vẻ khiếp sợ. Vân Chân chỉ mới dựa vào tu vi Phật môn của bản thân mà thôi, không hề thông qua bất kỳ bí thuật nào mà đã đạt đến cảnh giới như thế”.  
Nếu vận dụng bí thuật thì liệu sẽ khủng khiếp đến mức nào?  
Chỉ nghĩ thôi cũng thấy gai người rồi.  
Vẻ mặt Bạch Lê Hiên không hề thay đổi, chỉ nhướng mày, trong cơ thể lập tức bộ phát tiếng kiếm ngâm kinh thiên động địa, như một thanh thánh kiếm ra khỏi vỏ, toàn thân hắn ta bộc phát kiếm ý sắc bén, dưới sự phụ trợ của Thánh Thể, luồng kiếm ý kia càng thêm hoàn mỹ.
Kiếm thế trên người hắn ta dường như hóa thành thực chất, đột ngột mọc lên từ mặt đất, chọc thủng mây xanh. Hắn ta đứng trên chiến đài vương giả, thánh uy như ẩn như hiện, hệt như một thanh thánh kiếm trường tồn từ cổ chí kim, chém yêu trừ tà, chính khí bất diệt.  
“Rất tốt! Trước khi giao chiến với Tần Vũ, ta sẽ dùng ngươi để luyện tập, nghĩ cũng là một lựa chọn không tệ. Bất Diệt Kim Cương Ấn”.  
Công tử Vân Chân cười to, sau đó hai tay kết lại thành hình chữ thập, rồi không ngừng biến ảo. Ấn ký Phật môn cổ xưa chẳng mấy chốc đã kết thành trong tay hắn ta.  
Cùng lúc đó, hắn ta bước lên một bước, sau đó nhảy vọt lên không trung. Tiếng rồng ngâm hổ gầm bộc phát, hai cái bóng mờ, một rồng một hổ vô cùng hung tợn, bị hắn ta giẫm dưới chân hệt như súc sinh.  
Chân đạp long hổ!  
Ngay khoảnh khắc dị tượng sinh ra, uy thế trên người Vân Chân ầm ầm tăng vọt, lúc lên đến đỉnh cao, Bất Diệt Kim Cương Ấn trong tay hắn ta hung hăng nện xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.