Có lẽ sâu trong lòng hắn còn cất giấu những bí mật mà không ai có thể biết được.
Hắn chỉ có thể chịu đựng một mình, không thể nói cho bất cứ ai.
Nhưng suy cho cùng hắn cũng chỉ là một thiếu niên, dù kiên cường đến đâu thì cũng chỉ là một thiếu niên.
“Tiểu tử, sớm muộn gì ngươi cũng phải vượt qua cửa ải này. Ngươi không biết kiếm ý Tiên Thiên đáng sợ cỡ nào, cũng không biết chưa vào Tử Phủ đã nắm giữ kiếm ý Tiên Thiên có ý nghĩa gì”.
Thập Tam gia nhìn vết rách dẫn vào Táng Kiếm Đồ, gần như muốn bóp nát bình rượu hồ lô trong tay.
...
Thời gian ba ngày thấm thoắt trôi qua.
Hôm nay, Long Môn tranh tài của đế quốc sẽ bắt đầu cuộc chiến xếp hạng cuối cùng.
Ai có thể danh chấn Đại Tần, thể hiện ra thực lực áp đảo quần hùng, giành lấy vị trí đầu, tất cả những vấn đề này sẽ được bật mí trong ngày hôm nay.
Người đứng đầu nổi bật, quân ngự thiên hạ.
Tất cả mọi người đều rất mong đợi, mong chờ ai sẽ là nhân tài đứng đầu thế hệ trẻ của đế quốc Đại Tần.
Ngày hôm nay, quảng trường Long Môn đã chật kín cả người từ sớm, những nơi có thể đứng xem bên ngoài quảng trường còn đông gấp mấy lần.
Tất cả các quán rượu gần đó đều đã có người ngồi, họ ngóng nhìn về phía quảng trường Long Môn, ngóng nhìn chiến đài vương giả nơi sẽ sinh ra người đứng đầu, họ rất mong chờ điều đó!
Những người có ghế ngồi trong quảng trường Long Môn đều đã có mặt từ sớm.
Trên hàng ghế khách quý, tứ đại tông môn và quý tộc thế gia đều đã chờ đợi từ lâu. Tần vương dẫn công chúa Phượng Hoa và đại hoàng tử xuất hiện, nhìn cảnh tượng nhộn nhịp trước mặt, ông ta nở một nụ cười ít thấy, nói khẽ: “Vũ Nhi, võ đài này rộng như thế, nếu con có thể giành được hạng nhất trước sự theo dõi của vạn người sẽ có được vinh dự đặc biệt nhường nào. Đợi sau khi con giành hạng nhất, ta sẽ tuyên bố với thiên hạ, phong con làm thái tử”.
“Hài nhi nhất định sẽ không làm phụ vương thất vọng. Con sẽ đích thân bảo vệ danh dự của vương thất, hạng nhất chỉ có thể là của con!”
Vẻ phấn khích thoáng qua trong mắt Tần Vũ, hắn ta trầm giọng đáp.
Hắn ta cố chấp với hạng nhất như thế cũng vì từng có ước định với Tần vương. Chỉ cần có thể giành được hạng nhất, ông ta sẽ phong hắn ta làm thái tử, hưởng quyền lực tối cao.
Công chúa Phượng Hoa đeo khăn che mặt, nhìn rất bình tĩnh, chỉ là ánh mắt đang tìm kiếm gì đó trong đám đông.
Trên hàng ghế của Huyền Thiên Tông.
Trưởng lão dẫn đầu Huyền Thiên Tông nhìn Vân Chân ngồi bên cạnh mình, nghiêm túc nói: “Vân Chân, tông môn có thể tiếp tục giành được hạng nhất trong tình huống Lưu Thương bỏ thi đấu hay không thì phải dựa vào ngươi”.
Vẻ tự tin thoáng hiện trong mắt công tử Vân Chân, hắn ta suy tư một lát rồi cười đáp: “Yên tâm, tuy Tần Vũ rất mạnh, nhưng ta cũng nắm chắc năm mươi phần trăm. Vinh dự trở thành tông môn đứng đầu Đại Tần của Huyền Thiên Tông tuyệt đối sẽ không tuột mất trong tay ta”.
“Sư huynh, hôm nay đấu với tiểu tử Kiếm Các kia ở vòng loại bốn, huynh nhất định phải báo thù cho ta”.
Nghĩ đến Lâm Nhất đã dùng Long Hổ Quyền đánh bại mình, Thông Nguyên vẫn thù hận khó tan, không nhịn được lên tiếng.