*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai người, một người dùng kiếm, một người dùng đao, ra chiêu cực kỳ tàn nhẫn, đánh thẳng vào chỗ hiểm. Sự sắc bén của kiếm và sự hung ác của đao đã được cả hai phát huy một cách vô cùng tinh tế.
Trận chiến này còn kịch liệt hơn so với tưởng tượng của một người, mang đến cảm giác kỳ phùng địch thủ, không ai nhường ai.
“Vẫn còn thăm dò à?”
Quan sát trận đấu đang diễn ra, Lâm Nhất ra chiều suy nghĩ. Trong mắt mọi người, đây là trận chém giết kịch liệt mà hung hiểm, nhưng theo hắn thấy thì đó chỉ là thăm dò mà thôi, còn chưa thật sự ra tay.
Chỉ thăm dò thôi mà đã tạo thành trận thế lớn như vậy, quả thật hai người này rất mạnh.
“Không hổ là yêu nghiệt Thánh Thể duy nhất của đế quốc Đại Tần trong suốt một ngàn năm qua. Tả mỗ bội phục!”
Trên đài chiến, giữa không trung, một vài tàn ảnh xẹt qua, sau khi hạ xuống, Tả Vân nhìn đối phương, khẽ nói.
“Ngươi cũng không kém!”, sắc mặt Bạch Lê Hiên rất bình tĩnh, hắn ta không nói dối.
Quả thật Tả Vân rất mạnh, ít nhất là mạnh hơn so với lời đồn rất nhiều. Đặc biệt là mỗi một chiêu thức trong đao pháp của hắn ta đều vô cùng sắc bén và hung bạo.
“Tuy nhiên, trước đó ta đã nói, bất kể thắng hay thua, ta đều sẽ dốc hết sức. Ta sẽ đánh trận này đến cùng, giành lấy dù chỉ là một cơ hội chiến thắng”.
Vẻ mặt Tả Vân dần trở nên nghiêm túc, trong mắt hắn ta lộ rõ khát vọng vô hạn đối với thắng lợi.
Hiển nhiên, hắn ta không nghĩ mình chỉ đi đến 32 vị trí đầu trong Long Môn tranh tài mà thôi. Dù là Bạch Lê Hiên thì hắn ta cũng sẽ dốc toàn lực.
“Yêu Vân Ấn!”
Âm thanh trầm thấp phát ra từ cổ họng Tả Vân, đột nhiên, lực lượng Long Tượng thượng cổ trên người hắn ta phát ra ánh hào quanh màu đỏ sậm mênh mông và nồng đậm. Luồng hào quang này bám vào da thịt hắn ta, cứ như Tả Vân sắp yêu hóa vậy, trông vô cùng quái đản.
Dưới sự kích thích của bí thuật, khí tức toàn thân hắn ta đã tăng vọt đến cảnh giới Tử Phủ.
Sau khi hào quang màu đỏ sậm hoàn toàn lắng đọng, trong mắt Tả Vân lóe lên tia sáng lạnh, bắt đầu triển khai thân pháp mờ ảo kỳ dị, một lưỡi đao hung hăng chém xuống.
Ánh đao sắc bén được sự bổ trợ của chân nguyên hùng hậu, hệt như trường giang cuồn cuộn sóng, cuốn phăng tất cả. Thoáng chốc, tiếng gió rít gào như quỷ quái kêu la, khiến lòng người sợ hãi.
Dị biến đột ngột xuất hiện khiến mọi người giật mình kinh hãi, kiếm thế trên người Bạch Lê Hiên đã hoàn toàn bị áp chế.
Keng keng keng!
Trong quá trình đao kiếm va chạm, Bạch Lê Hiên liên tục lui về sau, mỗi một bước, trường kiếm trong tay hắn ta đều phát ra kiếm âm như sấm. Sau bốn bước, kiếm thế như sấm sét đã hoàn toàn trải rộng. Cuối cùng, hắn ta cũng có thể đứng vững trước thế công hệt như ma quỷ của Tả Vân.
Kinh Lôi kiếm pháp ư?
Trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia khác thường, không ngờ kiếm pháp siêu cấp Linh cấp mà Bạch Lê Hiên lựa chọn lại giống với đại ca Hân Tuyệt.