Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1406:




Tình huống đột ngột xảy ra như vậy khiến rất nhiều người ngạc nhiên hết sức, vội vàng hét lên: “Cẩn thận!”  
Công tử Dạ mặt chẳng đổi sắc, vào lúc hắc y nhân kia sắp tấn công đến liền lật tay lại tung ra một chưởng.  
Một luồng uy áp không hề kém so với cảnh giới Tử Phủ từ trên người hắn ta bung ra, ngưng tụ thành kiếm uy khủng khiếp đồng thời bắ n ra.  
Uỳnh!  
Hai luồng chưởng mang va chạm mạnh vào nhau trong không trung, mặt sàn dày nặng của Diễn Võ trường lập tức nứt toác. Âm thanh phát nổ vang lên ầm ầm, vang vọng khắp tám hướng, đinh tai nhức óc.  
Vẫn chưa xong…  
Trong lúc công tử Dạ ngước mắt lên, ánh mắt quét ngang qua, trên thiên khung có một đạo kiếm mang ập xuống bao lấy xung quanh người hắn ta, kiếm thế phát tán quanh người thì ngưng tụ thành một đạo kiếm mang thẳng đứng.  
Khi hai đạo kiếm mang này giao nhau tạo thành kiếm mang hình chữ thập, công tử Dạ quát một tiếng sau đó đẩy kiếm mang này về phía trước.  
Phụt!  
Hắc y nhân hự một tiếng bị đánh văng ra ngoài, bản thân công tử Dạ lại như một ngọn núi thái sơn, vẫn đứng vững vàng.  
“Lưu Quang kiếm quyết của Tiểu Dạ đã thăng cấp lên tầng thứ 8 rồi!”  
Trưởng lão đứng bên ngoài mặt mày sung sướng, có chút không thể tin nổi nói.  
“Ha ha ha, hay lắm!”  
Chỉ thấy trưởng lão dẫn đoàn La Hàn của Vân Tiêu Kiếm Các bật cười ha hả đi ra, trầm giọng nói: “Tiểu Dạ, không hổ là kỳ tài nghìn năm khó gặp của Vân Tiêu Kiếm Các ta, tình huống đột ngột như vậy mà cũng có thể ứng phó được một cách tuỳ ý như vậy”.  
Hắc y nhân che mặt trên sân Diễn Võ kéo khăn che mặt xuống, lộ ra một gương mặt mà tất cả mọi người đều rất quen thuộc, chắp tay cười nói: “Chúc mừng Tiểu Dạ, Lưu Quang kiếm quyết đã thăng cấp tầng thứ 8!”  
Tất cả mọi người lúc này mới hoảng hốt nhận ra, hoá ra đây chỉ là kiểm tra mà thôi, trên mặt ai nấy đều lộ ra ý cười.  
Có thực lực như vậy, cuộc tranh tài giữa các tổ hôm nay, Tiểu Dạ nghiền nát Lâm Nhất sẽ là một việc dễ như trở bàn tay.  
La Hàn bước nhanh lên trước, trầm giọng nói: “Biết hôm nay là ngày gì không?”  
Công tử Dạ bình tĩnh đáp: “Hôm nay là ngày bắt đầu cuộc chiến giữa các tổ khác nhau của Long Môn tranh tài, ta ắt sẽ gi ết chết Lâm Nhất báo thù cho sư đệ, ta sẽ đáp trả lại hắn gấp trăm lần!”  
“Năm đó Kiếm Vô Danh đuổi Vân Tiêu Kiếm Các của chúng ta ra khỏi quận Tần Thiên, sau đó sáng lập ra Tông môn của mình lấy tên là Lăng Tiêu Kiếm Các, ngự trị Vân Tiêu, ức hiếp Kiếm Các chúng ta nhiều năm. Cục tức này, đã đến lúc chúng ta cần xả ra rồi”.  
La Hàn phẫn nộ nói.  
Khoé miệng công tử Dạ cong lên lộ ra nụ cười lạnh lùng, hờ hững đáp: “Nếu hắn biết điều, lên đài nhận thua, ta có lẽ thực sự không làm gì được hắn. Nhưng chỉ cần đã động thủ rồi thì ta sẽ có thể khiến hắn sống không bằng chết, khiến lăng Tiêu Kiếm Các phải mất hết sạch cả thể diện vì hắn”.  
“Chỉ một tên Lâm Nhất tầm thường, Tiểu Dạ ngươi không cần nghĩ nhiều, Long Môn tranh tài lần này ngươi có cơ hội rất lớn để tranh được vị trí ba người đứng đầu”.  
“Đúng, nếu như may mắn hơn một chút, chưa chắc đã không tranh được vị trí đầu bảng”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.