*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Thứ hai là Diệp sư huynh đã trở lại, huynh ấy đang đấu kiếm với người khác ở quảng trường Tiêu Vân, sư tỷ và công chúa cũng đi xem”.
“Diệp sư huynh, Diệp Phong xếp hạng đầu bảng Thiên đúng không?”
“Đúng, chính là huynh ấy”.
Diệp Phong, hạng đầu bảng Thiên của Lăng Tiêu Kiếm Các. Hắn ta đã gia nhập tông môn được sáu năm, chưa ai có thể đẩy hắn ta xuống khỏi vị trí số một trên bảng Thiên.
Thực lực hắn ta cao thâm khó dò, hai năm gần đây hầu như chỉ đi lịch luyện ở bên ngoài, hệt như thần long thấy đầu mà không thấy đuôi. Đa số đệ tử tông môn chỉ nghe tên chứ chưa được gặp, nghe có vẻ khá bí ẩn.
Lâm Nhất cũng rất tò mò về Diệp Phong.
Hắn rất muốn biết rốt cuộc đối phương đã dựa vào điều gì để luôn đứng đầu bảng Thiên.
“Hắn đấu kiếm với ai?”
“Ha ha, người đấu kiếm với Diệp sư huynh cũng có địa vị không nhỏ. Nghe nói là đệ tử của tông môn khác, hình như là sư đệ của vị công tử nào đó, nắm giữ kiếm thuật vô cùng cao siêu, hắn cũng rất nổi tiếng trên bảng Tân Tú”.
“Ồ? Vậy đi xem thử nào, vừa khéo ta cũng đang cần gặp sư tỷ”.
Hai người vừa đi vừa trò chuyện, đi thẳng tới quảng trường Tiêu Vân.
Trên đường họ gặp khá nhiều đệ tử đi cùng hướng, tất cả đều tiến về quảng trường Tiêu Vân.
Khi nhìn thấy Lâm Nhất, các đệ tử đều sáng mắt lên, sau đó kính cẩn gọi một tiếng Lâm sư huynh.
Bây giờ gọi Lâm sư huynh, ai nấy đều chịu phục, cả Kiếm Các có rất ít người không khâm phục Lâm Nhất.
Trong tiệc sinh nhật công chúa, tên tuổi Lâm Nhất đã lan xa, lần này hắn rút kiếm đoạt lại Hân Nghiên sư tỷ trong hôn lễ của đại hoàng tử, rạng danh Kiếm Các!
Cả tông môn đều vui mừng khôn xiết, cực kỳ kính nể hắn.
Khi hai người đến quảng trường Tiêu Vân thì người đã đông như mắc cửi, có rất nhiều đệ tử ngồi khoanh chân trên bồ đoàn.
Diệp Phong cũng là một nhân vật huyền thoại ở Lăng Tiêu Kiếm Các, ngay cả Lâm Nhất còn tò mò về hắn ta thì khỏi phải bàn tới những người khác, tất nhiên hắn cũng muốn được gặp.
Huống hồ lần này hắn còn mang danh cao thủ bảng Tân Tú.
Trên đường đi, nghe Lý Vô Ưu giải thích, Lâm Nhất cũng đã biết lai lịch của vị cao thủ bảng Tân Tú này.
Hắn ta là sư đệ của của công tử Dạ, một trong tám vị công tử.
Nhắc với công tử Dạ, hắn ta là một người khá đặc biệt trong Bát công tử. Ngoại trừ hắn ta, các công tử còn lại đều xuất thân từ tông môn siêu nhiên hoặc Tần Thiên học phủ được hoàng thất ủng hộ, hoặc bản thân là người của hoàng thất.
Chỉ có một mình hắn ta vừa không thuộc tứ đại tông môn, vừa không phải Tần Thiên học phủ mà đến từ Vân Tiêu Kiếm Các.
Ở đế quốc Đại Tần, thực lực và nội tình của Vân Tiêu Kiếm Các kém hơn nhiều so với tứ đại tông môn và Tần Thiên học phủ.