Độc Tôn Tam Giới

Chương 848: Thân Tam Hỏa bái phục




Thề hoàn tất, hai người trao đổi đan phương.
Giang Trần lấy đan phương không trọn vẹn của Thân Tam Hỏa, liếc mắt đảo qua, khóe miệng liền lộ ra vẻ mĩm cười.
- Chậc chậc, Thân Tam Hỏa quả nhiên đến có chuẩn bị. Cái đan phương này, nếu như không đoán sai, gọi là Quỷ Đan nhất lưu a.
Kiếp trước Giang Trần là Đan Đạo Đại Sư nổi tiếng Chư Thiên, đối với đan đạo rất hiểu rõ, có thể nói là bao quát vạn vật.
Quỷ Đan lưu này, hắn làm sao có thể không biết?
Quỷ Đan lưu, ở chỗ dùng dược giảo quyệt, không theo như thông thường. Tận lực kiếm đi nhập đề, dùng kỳ quỷ chi đạo đến tổ kiến đan phương.
Đan phương Quỷ Đan lưu, thường thường có một đặc điểm, là ngoài ý liệu, hợp tình lý.
Đan sư Quỷ Đan lưu, đều là quỷ tài. Yêu thích lớn nhất của bọn hắn, là dùng phương thức không giống người thường, dùng phương thức phi thường khoa trương để hoàn thành đan phương.
Phương thức càng kỳ quỷ, bọn hắn càng cao hứng, càng tự hào.
Quỷ Đan lưu ở đan chi nhất đạo, tuy không tính chủ lưu, nhưng cũng là một lưu phái không thể bỏ qua. Kiếp trước, đối với đan đạo lưu phái nổi tiếng Chư Thiên, Giang Trần đều có nghiên cứu, Quỷ Đan lưu tự nhiên cũng ở trong đó.
Tuy đan phương này của Thân Tam Hỏa cũng là Quỷ Đan lưu, nhưng cấp độ hiển nhiên không cao. Giang Trần hết sức quen thuộc đường đi của Quỷ Đan lưu, nên chỉ xem chốc lát, thay vào tư duy của Quỷ Đan lưu, hơi chút cân nhắc, liền hiểu được đại khái.
Giang Trần lại ngẫm nghĩ một lát, chậm rãi cân nhắc, không bao lâu, liền viết vào ba vị Linh Dược phụ tá thiếu.
Ba vị Linh Dược này, cũng có một ít vật thay thế, Giang Trần phòng ngừa vạn nhất, mỗi dạng Linh Dược phụ tá, đều viết hai vật thay thế.
Căn cứ bọn hắn quy định, chỉ cần vật thay thế ở trong linh dược phù hợp nguyên đan phương, coi như là đáp đề chính xác. Nhưng mà mỗi một vật thay thế, chỉ có thể viết hai loại.
Nói cách khác, ba loại Linh Dược phụ tá, Giang Trần có thể ghi ba loại, tổng cộng ghi chín loại Linh Dược.
Ghi xong, nhìn thời gian, lại mới qua không đến một nửa.
Lại nhìn Thân Tam Hỏa, chỉ thấy hắn chau mày, hiển nhiên là vô kế khả thi. Giang Trần âm thầm cười lạnh, Thân Tam Hỏa này tự cho là thông minh a.
Nhận được một đan phương Quỷ Đan lưu, liền tới cùng Giang Trần hắn đánh bạc đấu.
Ở đan phương, đấu cùng Giang Trần, đó là tự rước lấy nhục.
Giang Trần cho ra đan phương, tuy không tính đặc biệt hiếm, nhưng lấy trình độ của Thân Tam Hỏa, là tuyệt đối không có khả năng nhận thức.
Hơn nữa, dùng tri thức đan đạo của Thân Tam Hỏa, cũng không có thực lực suy đoán ra.
Cho nên, Giang Trần có thể xác định, Thân Tam Hỏa này, tuyệt đối là vô kế khả thi.
Hắn cũng không đồng tình với Thân Tam Hỏa này, khoan thai cười cười:
- Thân đạo hữu, ta đã hoàn thành đan phương của ngươi. Chỉ nhìn ngươi đó.
Trong nội tâm Thân Tam Hỏa cả kinh, không thể tưởng tượng nổi nhìn Giang Trần. Thấy vẻ mặt hắn tự tin mỉm cười, trong nội tâm nhịn không được máy động, sẽ không phải đan phương Quỷ Đan lưu kia, Giang Trần cũng có thể phá giải chứ?
- Không có khả năng, không có khả năng, nhất định là Giang Trần này chứng kiến đan phương quá khó, nên cam chịu. Suy đoán lung tung, điền một tí Linh Dược lên, ý đồ đánh bậy đánh bạ, ở trên thời gian thắng ta.
Thân Tam Hỏa an ủi mình, nhưng loại lo lắng trong nội tâm, lại không cách nào khắc chế. Theo thời gian trôi qua, đan phương kia vẫn là một điểm manh mối cũng tìm không thấy.
Thẳng đến thời gian trận đấu sắp hết, Thân Tam Hỏa mới không thể mò mẫm điền một tí Linh Dược lên. Dù sao đều là đánh bậy đánh bạ, hi vọng có thể mèo mù đụng phải chuột chết.
Chỉ là, thế giới đan đạo, số lượng Linh Dược có hàng tỉ, mò mẫm ghi như vậy, cơ hồ là không thể nào trúng mục tiêu.
Hai phần nguyên Đan phương sớm đã chuẩn bị tốt, xếp đặt đi ra, để cho hai người bọn họ đối đáp án.
Sau khi Thân Tam Hỏa nhìn nguyên Đan phương của Giang Trần, vẻ mặt uể oải, nhịn không được mắng:
- Giang Trần, đây là đan phương gì? Ta hoài nghi ngươi làm bộ.
Giang Trần cười nhạt:
- Có Thiên Địa thệ ước, ngươi hoài nghi ta làm bộ, sẽ có Thiên Địa tài quyết ta. Ngươi cũng đừng phí tâm.
Thế giới tu luyện, Thiên Địa thệ ước là phi thường linh nghiệm. Ai cũng không dám trái Thiên Địa thệ ước, bởi vì một khi làm trái, cơ hồ là hiện thế báo, đến vô cùng nhanh.
Nguyên Đan phương của Thân Tam Hỏa, đáp án của Giang Trần, lại vững vàng trúng mục tiêu toàn bộ.
Bởi vậy, đánh bạc đấu đan phương, Thân Tam Hỏa là thua rối tinh rối mù, có thể nói bại hoàn toàn.
Mộc Cao Kỳ vỗ tay tán thưởng:
- Trần ca ba cục hai thắng, Thân Tam Hỏa, ngươi thua.
Thân Tam Hỏa mặt xám như tro, hắn hoàn toàn không cách nào tiếp nhận hiện thực. Hắn chuẩn bị mà đến, thậm chí ngay cả ba cục cũng không có cơ hội hoàn thành, hắn liền thua.
- Giang Trần... Ngươi... Ngươi...
Thân Tam Hỏa tức giận đến lắp bắp, nói cũng nói không nên lời.
- Thân Tam Hỏa, chẳng lẽ ngươi còn không phục?
Mộc Cao Kỳ cười lạnh hỏi.
Hiện tại trong đầu Thân Tam Hỏa đều là kinh nghiệm vừa rồi, bất kể xem thế nào, Giang Trần đều thắng hắn, quả thực như hành hạ nhi đồng ba tuổi.
Hắn không phục? Hắn không có cách nào không phục.
Trong lúc nhất thời, Thân Tam Hỏa như gà trống bại trận, ủ rũ, yên lặng thu đan phương, ý vị thâm trường liếc nhìn Giang Trần.
- Giang Trần, nếu như đây là trình độ đan đạo chân thật của ngươi, ngươi đã đủ để vào Bản Thảo Đường, đoạt được một vị trí trưởng lão. Thân Tam Hỏa ta phục rồi.
Thân Tam Hỏa cũng phóng khoáng, đã minh bạch mình thật sự không cách nào chống lại Giang Trần, trong lòng của hắn cũng khôi phục bình tĩnh.
Giang Trần thấy Thân Tam Hỏa nhận thua, cười nhạt một tiếng:
- Ngươi trời sinh Hỏa Linh thân thể, trong cơ thể có được Tam Hỏa, thiên phú rất tốt, mặc kệ võ đạo hay đan đồ, vốn nên là thiên tài độc nhất vô nhị, tại sao phải nịnh nọt người khác?
Sắc mặt Thân Tam Hỏa đột nhiên biến đổi, lập tức than nhẹ một tiếng, cái gì cũng không nói, yên lặng thu thập đồ vật, cũng không quay đầu lại mà thẳng bước đi.
Hiển nhiên, Giang Trần nói chuyện, đánh trúng vào nội tâm của hắn.
Thiên tài, vốn nên đặc lập độc hành, nên hơn người.
Lúc trước Giang Trần ở trong động phủ của Thẩm Thanh Hồng, nói chuyện cũng đã xúc động thần kinh của Thân Tam Hỏa. Giờ khắc này, hắn thua dưới tay Giang Trần.
Giang Trần nói, càng làm cho Thân Tam Hỏa xúc động.
Hồi tưởng mình một đường đi đến Chí Tôn khu, mình lúc đó, là hăng hái, tự tin, thong dong bực nào.
Nhưng mà, từ khi tiến vào Chí Tôn khu, đối mặt Thẩm Thanh Hồng cùng Quân Mặc Bạch đấu pháp, Thân Tam Hỏa hắn bất tri bất giác, liền nương đến dưới trướng Thẩm Thanh Hồng.
Phụ thuộc cường quyền, phụ thuộc cường giả, vốn là bản năng con người.
Thân Tam Hỏa làm như vậy, vốn cũng không tính là sai lầm lớn gì. Thế nhưng mà, dần dà, hắn ở trong loại sinh hoạt phụ thuộc này, đã bị mất phương hướng, dần dần thỏa mãn hiện trạng. Cảm thấy nếu như có thể trở thành trợ thủ đắc lực của Thẩm Thanh Hồng, đó cũng là rất tốt.
Nếu như Thẩm Thanh Hồng lên làm cung chủ Đan Càn Cung, Thân Tam Hỏa hắn như thế nào cũng có thể chấp chưởng Bản Thảo Đường a?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.